Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4185: Bây giờ chúng ta đều là người một nhà

“Khoan đã, tại sao lại thiếu một cái?” Thiếu nữ mặt nạ răng nanh lật quyển sổ trong tay: “Tại sao động thiên phúc địa trên núi tuyết lại không có trong danh sách?”
Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên mỉm cười: “Đó là mục tiêu của ta, ngươi có ý kiến?”
“Không có, cứ làm như thế đi.”
Thiếu nữ mặt nạ răng nanh xác nhận lại một chút, phát hiện y viện Y Nhân, còn có tất cả thế lực của Hạ Thiên ở hải ngoại đều giao cho bộ tộc của nàng xử lý, coi như không tệ, tất nhiên là không có ý kiến rồi.
“Những người khác thì sao? Có ý kiến gì không?” Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên liếc nhìn tất cả những người còn lại: “Nếu có ý kiến gì thì cứ nói ra.”
Nhìn tư thế của nàng ta, đoán chừng ai dám có ý kiến sẽ bị nàng xử lý ngay.
Mọi người khá bất mãn với thái độ bá khí của Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên, nhưng cũng không còn cách nào. Ai bảo đền thờ Đồng Hồ có một thông đạo có thể thông đến thế giới địa tâm, có thể gọi vô số thần tộc thế giới địa tâm đến giúp đỡ bất cứ lúc nào.
“Nếu đã không có ý kiến, vậy thì giải tán.” Đằng Hồ Hoa Tán Lý Xuyên nói: “Nửa đêm hôm nay chính là thời điểm hành động. Hạt giống, thuốc, bùa, chiến binh sinh hóa cái nào cũng được, tất cả đều phải chuẩn bị kỹ càng, đừng để rơi mắc xích trong thời khắc mấu chốt. Còn nữa, cũng không cần biết có thành công hay không, ba ngày sau, mọi người nhất định phải tập hợp trên đỉnh núi tuyết cùng nhau phục sát Hạ Thiên.”
“Rõ.”
Mọi người đồng thanh lên tiếng, sau đó uống chén trà như uống rượu ngon, uống một hơi cạn sạch.

Giang Hải.
Cao ốc Thần Y.
Bên này cũng đã thương lượng xong.
“Được rồi, bây giờ chúng ta đi thôi.”
Phù Diêu Tiên Tử khẽ cười một tiếng, tiện tay nhấc Hoa Ánh Lục phá cửa sổ mà đi, rất nhanh biến mất trước mặt mọi người.
Nhưng giọng nói của nàng vẫn vang lên ngay tại chỗ: ‘Ba người còn lại, tự mình đi nhé.”
Mộc Hàm khẽ cười nói: “Tiên tử lại là người nôn nóng nhất đấy.”
“Ta thật sự hiếu kỳ rốt cuộc cơ sở của nàng dày bao nhiêu.”
Triệu Vũ Cơ có chút cảm thán: ‘Rõ ràng tám thành, thậm chí gần chín thành tu vi đều bị Hạ Thiên hút khô, nhưng nàng ấy vẫn còn có thể ung dung như thế.”
“Ta đi đây, mọi người, hẹn gặp lại.” Tô Vô Song lập tức bay ra ngoài cửa sổ rồi bay lên không.
Mộc Hàm nhìn ra được tu vi của Bạch Tiêm Tiêm thấp nhất, tiến lên nắm tay của nàng, cười nói: “Ngươi không cần lo lắng, để ta dẫn ngươi đi.”
Bạch Tiêm Tiêm cảm kích gật đầu.
Hai người cũng lập tức rời đi.
Kiều Tiểu Kiều đưa mắt nhìn mọi người rời đi xong, cười nói: “Bây giờ chúng ta cũng đi bố trí thôi, cùng nhau chơi với đám ngu ngốc kia một trận.” “Căn cứ theo tin tức của bé ngoan, Thần Dụ liên kết mười mấy thế lực lớn nhỏ, trong đó có rất nhiều tu tiên giả, dị năng giả và chiến binh sinh hóa. Bọn họ dự định một lần tiễu sát sạch sẽ thế lực của Hạ Thiên, đồng thời còn muốn thu hết linh mạch trong nước, dường như bọn họ muốn rèn đúc ra một loại binh khí tà môn nào đó.”
Tô Bối Bối kết nối dữ liệu trong điện thoại di động vào máy tính, sau đó phát lên hình chiếu: “Hiện tại, phụ thuộc Hạ Thiên gồm có tập đoàn Thần Y, Thiên Đạo Tổ, Thanh Phong Sơn, Tiểu Tiên Giới, Ái Tâm Chi Gia, y viện Liên Tỏa của Y Nhân Các, còn có những tổ chức có liên quan như Triệu gia ở đế kinh, Thiên Minh, Vệ Thần Hội, Vô Tẫn Chi Hạ…”
Thạch Thuần giơ tay hỏi: “Vô Tẫn Chi Hạ xuất hiện từ lúc nào thế?”
A Cửu ngược lại biết việc này, liền trả lời: “Là một người mê muội Hạ Thiên tên Lương Diệu Trúc thành lập ở Nam Cương, trước mắt cũng đã có chút thanh thế, trong hội có ba ngàn người, hơn nữa còn là cổ sư rất có danh tiếng.”
“Trước kia, nó là một liên minh của cổ sư và vu y Nam Cương.” Y Tiểu Âm ở bên cạnh bổ sung: “Về asu được Hồ gia ra sức bảo vệ, Lương Diệu Trúc dưới sự giúp đỡ của Vạn Quy Nhân hạ một cổ thuật cải tiến, trở thành Cổ Thần Bà Bà, tiếp quản tổ chức này, sau đó nàng ấy sửa lại tên, đồng thời xem Hạ Thiên là chân thần duy nhất của các cổ sư.”
A Cửu nói: “Hạ Thiên xác thực đã cứu không ít người ở Nam Cương, hai phe cổ y này tất nhiên không phản đối.”
“Ta hiểu rồi.” Thạch Thuần không nói gì nữa.
“Nếu bọn họ đã muốn tiêu diệt từng bộ phận, chúng ta sẽ chơi bọn họ đến không có lối về.” Khóe miệng Triệu Vũ Cơ khẽ nhếch, bên trong ánh mắt hiện lên sự khinh thường. Nàng quay sang nhìn Kiều Tiểu Kiều: “Tiểu Kiều, ngươi hãy chỉ huy trận đánh này nhé.”
Kiều Tiểu Kiều cười nói: “Ta vừa mới đến, không biết tình huống như thế nào, vẫn nên để cho ngươi thì hơn. Ta sẽ nghe theo sự chỉ huy của ngươi.”
“Cao ốc Thần Y là đại bản doanh của chúng ta, sẽ giao cho ngươi trấn thủ.”
Triệu Vũ Cơ cũng không từ chối. Bây giờ không phải là lúc khách sáo, nàng trực tiếp ra lệnh: “Bối Bối, ngươi không có ý kiến gì chứ?”
“Việc tọa trấn tại Giang Hải này, Tiểu Kiều tỷ tỷ tất nhiên là việc nhân đức không nhường ai.”
Tô Bối Bối lắc đầu, biểu thị một chút cũng không thèm để ý.
“Dương San, ngươi quay về Thanh Phong Sơn canh chừng đi.” Triệu Vũ Cơ nhìn về phía Dương San, bồi thêm một câu: “Nơi đó cũng khá quan trọng, cực kỳ có ý nghĩa với chồng. Thiên Cung, ngươi có muốn đến đó cùng canh giữ không?”
Cung chủ Thiên Cung thản nhiên mỉm cười: “Nghe nói phong cảnh nơi đó không tệ, vừa lúc ta cũng muốn đến đó.”
“Cảm ơn.” Dương San nói một câu cảm ơn. “Cái này có gì mà phải cảm ơn chứ.” Biểu hiện của cung chủ Thiên Cung vẫn rất nhẹ nhõm. Nàng thật ra rất thích cảm giác được cần đến này: “Bây giờ chúng ta đều là người một nhà mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận