Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2343. Thật sự là một tên lừa gạt

"Hạ Thiên, chàng chờ đã." A Cửu liền vội vàng gọi Hạ Thiên lại, sợ hắn nhất thời lỡ tay chơi chết con hàng Tiết Phượng Sơn này.
Tiết Phượng Sơn nghe được cái tên Hạ Thiên bỗng sửng sốt, sau đó cả kinh, rồi cả người run rẩy không ngớt: "Ngươi, ngươi là Hạ Thiên ư?"
"Ngươi biết Cửu nha đầu là thị nữ của Vợ Y Y, vậy mà không biết ta là chồng của Vợ Y Y à?" Hạ Thiên bĩu môi, khá là khó chịu đạp Tiết Phượng Sơn một cước.
Tiết Phượng Sơn dở khóc dở cười, nói: "Y Tiểu Âm xưa giờ cũng chưa từng nói nàng có chồng mà, ta làm sao mà biết chồng của nàng là ngươi, và ngươi chính là Hạ Thiên."
"Thế làm sao ngươi biết Hạ Thiên?" A Cửu cảm thấy có chút kỳ quái, tên Tiết Phượng Sơn này hình như giống với tên sát thủ mà trước đó Dư Diệu Diệu đụng phải, biết uy danh của Hạ Thiên, thế nhưng mà không quen biết Hạ Thiên, thì quả thật có chút kì lạ.
"Hạ Thiên, trời sinh sát tinh, đại ma đầu giết người không chớp mắt. Người trong Trường Sinh hội đều biết, bởi vì đây là Trường Sinh chủ nói." Lúc Tiết Phượng Sơn nói lời này, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, sợ mình chỉ cần mất tập trung một cái là bị giết chết.
"Ngươi mới là sát tinh, ngươi mới là đại ma đầu giết người không chớp mắt." Hạ Thiên nghe vậy có chút khó chịu, lại đạp một cước làm Tiết Phượng Sơn ngã xuống.
"Nương tay một chút, chớ chơi chết hắn." A Cửu nhắc nhở: "Giữ hắn lại còn có tác dụng."
Hạ Thiên hơi nhàm chán nói: "Cửu nha đầu, loại tên lừa đảo này có cái gì hữu dụng chứ, trực tiếp vứt xuống biển là được."
"Vứt cái đầu chàng." A Cửu đá nhẹ Hạ Thiên một cái, "Chúng ta còn chưa biết gì về bí mật trên chiếc thuyền này cả, vừa vặn tìm hắn hỏi thử, hắn hẳn là biết không ít chuyện."
Vẻ mặt của Hạ Thiên khó hiểu: "Cửu nha đầu, chúng ta biết bí mật trên thuyền để làm gì?"
"Ta nói thì chàng cứ nghe, hỏi nhiều như vậy làm gì." A Cửu không hề phản ứng với Hạ Thiên, liếc nhìn một viên thuốc lăn trên đất, không khỏi cúi người xuống nhặt một viên lên, nhẹ nhàng vân vê, đưa lên mũi ngửi ngửi một thoáng: "Có thành phần Mê Hồn Thảo, còn có một chút thành phần dược vật dưỡng thần tích khí, ăn vào đối với thân thể vô hại nhưng lại có thể khống chế đại não của con người, nhưng hoàn toàn không liên quan đến việc kéo dài tính mạng."
"Cửu nha đầu, ta sớm nói tên này chính là một tên lừa đảo, không hiểu y thuật." Hạ Thiên cười hì hì, con mắt liếc những người trong hội nghị đang bị trấn trụ: "Chỉ có những đồ đần không chỉ số IQ mới tin tưởng nó, còn dùng giá cao để mua nữa chứ."
Trên mặt của những người tham gia hội nghị bị Hạ Thiên trấn trụ đồng loạt lộ ra vẻ phẫn nộ, vừa là vì bị Hạ Thiên vô tình trào phúng, vừa là vì bọn hắn phát hiện Tiết Phượng Sơn thật sự là một tên lừa gạt, Tục Mệnh Hoàn mà bọn họ từ trước tới giờ dựa vào để sống sót vậy mà cũng là giả.
Loại cảm giác tín nhiệm đổ nát, hy vọng mất đi khiến bọn họ hận không thể xé nát người Tiết Phượng Sơn ra ngay bây giờ.
Tiết Phượng Sơn cảm thấy tình cảnh của mình có chút chẳng lành, cố nén đau đớn, tay chân cũng đang bò về phía cửa.
"Trước hết đừng chạy, còn có một số việc muốn hỏi ngươi." A Cửu bước ra bước dài, hai ba bước liền đuổi theo Tiết Phượng Sơn, chặn đường mà hắn đang đi tới: "Ngươi cũng có thể không trả lời, nhưng mà như vậy, ta sẽ giao ngươi cho những người này xử trí."
Thần sắc trên mặt Tiết Phượng Sơn biến ảo mấy lần, cuối cùng lộ ra vẻ mặt như chưa có chuyện gì xảy ra: "Thế thì, không biết Cửu cô nương muốn hỏi gì?"
"Buổi giao lưu chân chính của Trường Sinh hội các ngươi ở đâu?" A Cửu cũng không có vòng vo, đi thẳng vào vấn đề, hỏi.
"Nơi này chính là buổi giao lưu mà, ta không có lừa ngươi, thật đó." Tiết Phượng Sơn cũng trả lời rất sảng khoái, chỉ là độ tin cậy trong lời nói cũng rất có ý vị sâu xa.
A Cửu thở dài, lạnh lùng nói: "Ngươi tốt nhất là phối hợp một chút, nếu không thì ta nhét hết tất cả viên thuốc dưới đất vào miệng của ngươi, để ngươi cũng có thể kéo dài tính mạng của mình."
"Đừng, đừng, đừng! Cửu cô nương, có chuyện gì từ từ nói, ta nhất định sẽ phối hợp." Tiết Phượng Sơn sợ hết hồn, sợ đến mức liên tục xua tay.
Xem ra hắn biết tác dụng chân chính của những viên thuốc này, bằng không thì sẽ không sợ tới như vậy.
"Nói đi." A Cửu lạnh nhạt, "Ta không muốn lặp lại câu hỏi của mình."
Tiết Phượng Sơn chần chờ mấy giây, ánh mắt liếc nhìn những người tham dự hội nghị bị trấn trụ kia: "Có thể chuyển sang nơi khác không, nơi này quả thật không tiện để nói."
"Ngươi còn sợ bị bọn họ nghe thấy à?" A Cửu hơi buồn cười, nói.
Hạ Thiên lười biếng nói: "Cửu nha đầu, nàng đoán sai rồi. Những tên đần này đều không sống qua hôm nay, hắn khẳng định không sợ. Người mà hắn sợ cũng không có ở đây."
"Ngươi, làm sao ngươi biết?" Tiết Phượng Sơn kinh ngạc không thôi, nhìn Hạ Thiên.
A Cửu cảm thấy có chút kỳ quái: "Nếu người đã không có ở đây, thế thì có gì đáng sợ chứ."
"Không, không thể nói ở đây được, nếu như Cửu cô nương thật sự muốn biết một vài chuyện, xin hãy chuyển sang nơi khác." Con ngươi của Tiết Phượng Sơn liếc mắt nhìn xung quanh, bộ dạng trông vô cùng lo lắng, "Ở đây, ta sẽ không nói bất kì cái gì."
Hạ Thiên có chút bực mình, nói: "Chỉ cần ta đâm thêm một châm, sẽ không còn tồn tại tình huống ngươi sẽ không nói bất kì cái gì."
"Được rồi, nếu hắn đã muốn chuyển sang nơi khác, vậy thì chuyển thôi." Cách làm việc của A Cửu không có thô bạo và đơn giản như Hạ Thiên, ngược lại là khá giống Y Tiểu m, đó chính là vào thời điểm có thể giúp người ta thì cứ tận lực giúp người ta, đó cũng không phải là chuyện khó gì.
"Vậy bọn họ... Có thể tiếp tục duy trì trạng thái như thế này sao?" Tiết Phượng Sơn từ dưới đất bò dậy, chỉ chỉ đám người trong hội trường, ánh mắt do dự nhìn về phía Hạ Thiên và A Cửu.
A Cửu đoán chừng là con hàng này sợ sau khi những người tham dự hội nghị khôi phục lại cử động thì sẽ tìm hắn để gây sự, thế là nói: "Đây không phải là việc mà ngươi nên quan tâm, chỉ cần ngươi nói thật một chút, ta có thể đảm bảo cho ngươi sẽ không bị bọn họ đánh chết."
"Thế thì cảm ơn Cửu cô nương." Tiết Phượng Sơn hơi an tâm, "Hai vị mời đi theo ta, ta biết một nơi yên tĩnh, bảo đảm sẽ không có người nghe được cuộc đối thoại của chúng ta."
"Dẫn đường." A Cửu cũng không lo lắng Tiết Phượng Sơn sẽ đùa nghịch tâm cơ thủ đoạn gì, con hàng này không cần Hạ Thiên ra tay, nàng cũng có cách để hắn không có chỗ để trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận