Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1580. Được giải vây

Lam Y Nhân liếc Hạ Thiên một cái, gia hỏa này khen nàng thì khen nàng đi, có thể không nhắc tới mấy cô vợ khác của hắn không?
Thật ra thì vấn đề không phải là việc hắn nhắc tới những cô vợ kia, vấn đề là trong miệng của hắn, nàng lúc nào cũng kém hơn các nàng, đây thật sự là rất đả kích sự tự tin của nàng.
"Ai, nếu không chúng ta ra ngoài dạo chơi một chút?" Lam Y Nhân nhìn Hạ Thiên, "Ta vừa rồi ăn hơi căng bụng......"
Lam Y Nhân còn chưa nói hết lời thì chuông điện thoại vang lên.
"Ta nhận điện thoại chút." Lam Y Nhân cầm điện thoại nhìn xem, tiếp đó trên mặt hiện lên sự kinh hỉ, nàng lập tức ấn tiếp nhận cuộc gọi: "Tiểu Phong? Là ngươi phải không? Ngươi đi ngoài rồi à? A, quá tốt rồi, được được được, bây giờ ta lập tức đi qua đó, ngươi đợi ta một chút...... Biết rồi, ta sẽ tới một mình!"
Cúp điện thoại, Lam Y Nhân nhìn về phía Hạ Thiên: "Chồng à, xin lỗi nha, tiểu Phong vừa mới đi ra cục cảnh sát, ta phải đi xem hắn, thuận tiện nói với hắn một ít chuyện. Anh cứ chờ ở đây là được, hắn đã dặn ta đừng dẫn anh theo."
"Đứa em trai vô dụng của nàng đi ra rồi à?" Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, "Chẳng lẽ là do cái người Bé ngoan kia làm? Chà, xem ra động tác rất nhanh."
"Ta cũng không rõ lắm, tóm lại là ta phải đi một chuyến." Lam Y Nhân vừa nói vừa gọi điện cho tiếp tân: "Xin chào...... Tốt, được rồi, làm phiền bảo bọn hắn đưa tới ngay lập tức, ta đang cần gấp."
"Tốt thôi, vợ Tiểu Y Y, nàng nhớ đi nhanh về nhanh." Hạ Thiên không nhất định phải đi theo, dù sao hiện tại hắn cũng không cần quá lo lắng cho sự an toàn của Lam Y Nhân, ừm, hắn cũng không có hứng thú đi gặp cái tên Lam Tuấn Phong gì đó.
Hạ Thiên thật sự không thích tên em trai của Lam Y Nhân.
Nhân viên phục vụ rất nhanh đưa quần áo tới, mọi thứ đã được giặt sạch và hong khô, chờ nhân viên phục vụ rời đi, Lam Y Nhân trực tiếp thay quần áo ngay trước mặt Hạ Thiên, tiếp đó vội vàng rời đi.
"Có chút nhàm chán." Hạ Thiên tự lẩm bẩm.
Leng keng.
Lúc này chuông điện thoại bỗng dưng vang lên, báo hiệu vừa nhận được một tin nhắn.
Không có tên người gửi tin nhắn, bên trong là một đoạn video, Hạ Thiên mở video lên, phát hiện đoạn video này có liên quan tới Lam Tuấn Phong, ừm, chính xác mà nói thì đây chính là video sau khi Lam Tuấn Phong đâm người khác một nhát. Mà sau khi xem đoạn video này, Hạ Thiên đã xác định, Lam Tuấn Phong đúng là bị người ta gài bẫy.
Nói đơn giản, sau khi Lam Tuấn Phong rời đi thì có người tiếp tục dùng con dao của hắn để đâm người bị hại, tiếp đó người bị hại được mang đi, chờ đợi mất máu quá nhiều mà chết. Nếu là như thế này, Lam Tuấn Phong muốn tìm được chứng cứ bản thân không giết người là gần như không có khả năng, nhưng đoạn video này chắc chắn có thể cứu hắn.
"Ai, Bé ngoan, ngươi thật đúng là rất ngoan, nhanh như vậy đã cứu Lam Tuấn Phong ra rồi." Hạ Thiên lẩm bẩm.
Leng keng.
Lại là một tin nhắn khác.
"Video chưa đưa cho cảnh sát, Lam Tuấn Phong không phải do ta cứu ra." Nội dung tin nhắn khiến cho Hạ Thiên ngẩn người, đây là có chuyện gì?
Leng keng.
Lại thêm một tin nhắn xuất hiện, lần này là một đoạn video khác.
Mà sau khi xem xong video này, Hạ Thiên đột nhiên biến mất.
Bây giờ, Lam Y Nhân đang chạy trên đường.
Đúng vậy, là đang chạy, không phải đi đường, cũng không phải ngồi xe, thật là đang chạy.
Chiếc BMW của Lam Y Nhân vẫn còn ở nhà họ Ninh, Lam Y Nhân vốn dĩ muốn đón taxi đi tìm Lam Tuấn Phong, nhưng đợi vài phút không thấy được chiếc taxi nào, nàng lại đột nhiên bốc lên một cái ý niệm, hay nàng thử học theo Hạ Thiên, chạy bộ tới đó?
Lam Y Nhân bắt đầu chạy bộ, sau đó càng chạy càng không thể ngăn lại được, bởi vì loại cảm giác lao vùn vụt kia thật sự là...... Nói như thế nào đây? Ừm, thật sự rất sảng khoái!
Mà khi Lam Y Nhân chạy một hơi đến chỗ cần đến, nàng phát hiện mình vẫn còn cảm giác chưa thỏa mãn. Lúc này, Lam Y Nhân bắt đầu minh bạch vì sao Hạ Thiên cứ hở một tí là ôm nàng chạy đi, bởi vì nếu so sánh với lái xe thì chạy bộ càng nhanh.
Hít sâu mấy lần, Lam Y Nhân đè nén cảm xúc phấn khởi xuống, tiếp đó nàng nhấc chân đi về phía một tòa biệt thự.
Đây không phải là nhà họ Lam, mà là một tòa biệt thự ở bên ngoài. Lam Y Nhân thật ra biết một chút về biệt thự này, Lam Tuấn Phong đã mua nó làm nơi ăn nhậu chơi bời.
Đến nỗi chơi cái gì, không gì khác hơn là các thể loại party bikini nằm sấp. Như những gì Lam Y Nhân nói với Hạ Thiên, đứa em trai của nàng thật sự không làm nên trò trống gì, nhưng dù sao đi nữa thì Lam Tuấn Phong cũng là em trai ruột của nàng, hơn nữa cũng là người duy nhất trong nhà họ Lam thực sự quan tâm tới nàng, cho nên nàng cũng rất quan tâm đứa em trai này.
Lam Y Nhân đi vào biệt thự, tiếp đó đi thẳng vào phòng khách, Lam Tuấn Phong đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn thấy Lam Y Nhân vào nhà, hắn lập tức đứng lên.
"Chị hai, ngươi đã đến rồi, mau ngồi xuống đi." Lam Tuấn Phong vội vàng chào đón Lam Y Nhân.
"Chỉ có một mình ngươi thôi sao?" Lam Y Nhân có chút buồn bực, "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tìm một đám nữ nhân tới đây ăn mừng đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận