Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4081: Thì ra ngươi cũng sợ chết

Bất ngờ không đề phòng, Hạ Thiên thoáng có chút không chịu nổi.
Cũng may, cung chủ Thiên Cung và Triệu Vũ Cơ đã sớm có phòng bị, lập tức vọt đến sau lưng Hạ Thiên, rót linh khí của mình qua.
Cùng lúc đó, đám người Tô Bối Bối cũng bắt đầu chuyển động, xuất ra sát chiêu của mình đánh về phía Võ La Thần Quân.
“Thần la cương thủ, vạn tượng trục không.”
Khóe miệng Võ La Thần Quân nhếch lên nụ cười khinh miệt, nhẹ nhàng khoát tay, xuất ra một môn thần thông do hắn ta tự mình sáng chế.
Bành.
Đám người Tô Bối Bối vừa mới nhào đến đã bị đánh bay ra ngoài, không thấy tăm hơi.
Tiếp theo, Triệu Vũ Cơ có chút không chịu được, miệng ngòn ngọt, rin ra từng vết máu.
Cung chủ Thiên Cung cũng không dễ chịu hơn, nhưng nàng chỉ cau mày, ngay cả tiếng rên rỉ cũng không phát ra.
“Hừ.”
Hạ Thiên nghiến răng: “Ta không tin ta không đánh nát ngươi.”
Nói xong, nắm đấm của hắn đánh tới cự kiếm che trời.
Bành.
Một quyền đánh tới, không hề có tác dụng.
Bành, bành.
Hai quyền không mang lại hiệu quả gì.
Ba quyền, bốn quyền, năm quyền, mười quyền, trăm quyền.
Không bao lâu sau, quyền ảnh trùng điệp, nhanh đến mức khiến cho người ta hoàn toàn không nhìn thấy rốt cuộc có bao nhiêu quyền được đánh ra.
“Ha ha, có chút thú vị.”
Gương mặt Võ La Thần Quân hiện lên nụ cười thích ý. Hắn ta đưa tay khống chế cự kiếm che trời, tiếp tục tạo áp lực cho Hạ Thiên: “Bổn quân muốn xem các ngươi có thể chống được bao lâu.”
“Chống cái đầu ngươi đấy.”
Đúng vào lúc này, cái bóng của Hạ Thiên bỗng nhiên không chút dấu hiệu xuất hiện trước mặt Võ La Thần Quân: “Đi chết đi.”
Hạ Thiên đánh thẳng vào đầu Võ La Thần Quân.
Mặc dù Võ La Thần Quân có chút ngoài ý muốn nhưng hắn ta cũng không bối rối, ý cười cũng không giảm: “Để ta xem nắm đấm của ngươi có bao nhiêu khí lực.”
“Ai nói là nắm đấm?”
Hạ Thiên cười một tiếng, giữa ngón tay lộ ra ngân châm, thẳng tắp đâm vào mi tâm của Võ La Thần Quân.
“Sao?”
Võ La Thần Quân giật mình nhưng vẫn muộn một chút, cơ thể mơ hồ có chút mất khống chế.
“Ta sẽ cho ngươi tiếp tục giả bộ.”
Hạ Thiên không bỏ qua thời cơ lần này, một quyền lại một quyền đánh vào mặt Võ La Thần Quân.
Bành.
Liên tiếp trăm quyền, đánh cho Võ La Thần Quân miệng phun máu tươi, không hề có cơ hội hoàn thủ.
Cùng lúc đó, cung chủ Thiên Cung và Triệu Vũ Cơ cũng không tiếp tục liều mạng với cự kiếm che trời nữa, mà chuyển sang đưa nó đến huyền tinh tiên quan trên đài cao.
Oành.
Một tiếng vang rền, tiên quan vẫn lông tóc không thương.
Nhìn thấy tình hình này, hai người thầm than một tiếng, lập tức đi giúp Hạ Thiên.
Đồng thời, mấy chục người bị đánh bay ra ngoài cũng dần dần khôi phục lại.
Tô Vô Song lửa giận ngút trời, nhấc lên đoản kiếm, sử dụng kiếm khí cao giai của Phiếu Miểu Tiên Môn đâm thẳng vào hậu tâm Võ La Thần Quân.
Ninh Nhụy Nhụy dùng Lưu Vân Thiết Nhận đã được cải tạo, cùng với những người khác ra sức tiến lên, tranh thủ đánh ra một đợt tấn công.
“Đúng là can đảm. Ta vốn muốn cho các ngươi một cơ hội sống, đáng tiêc các ngươi lại không biết trân quý.”
Chính giữa răng môi Võ La Thần Quân thỉnh thoảng chảy ra máu tươi, nhưng bởi vì giới hạn cơ năng cơ thể Tiêu Quân Tiện, hắn ta không cách nào phát huy được năm sáu phần mười uy lực Thần La Cương Thủ cho hắn ta, cho nên mới để cho đám người Hạ Thiên bắt được tiên cơ.
Tuy nhiên, đám người trước mắt quả thật khiến cho hắn có chút mất thể diện.
Mặt mũi của một tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong đôi khi còn quan trọng hơn cả mạng sống.
Cho dù bây giờ hắn ta chỉ mượn cơ thể của một phàm nhân, nhưng cũng không phải người trước mắt có thể làm nhục.
“Thần la cương thủ, vô ngã thiên xích.”
Võ La Thần Quân cảm giác nhục thân trước mắt không chống đỡ được bao lâu, lập tức xuất ra sát chiêu sở trường.
Toàn thân trên dưới nổi lên khe hở nhỏ vụn. Bên trong khe hở rò rỉ ra ánh sáng màu vàng.
Ánh sáng màu vàng khiến cho người ta mắt mờ thần mê, giống như khí tức của Đại đạo.
Chỉ cần là tu tiên giả, đối với đại đạo đều có lòng hướng tới.
Cho nên vô thức sẽ thả lỏng cảnh giác.
“Mọi người cẩn thận, kềm chế tâm thần, đừng bị mắc lừa.”
Cung chủ Thiên Cung giật mình, vội lớn tiếng nhắc nhở.
“Ha ha, các ngươi không cảm thấy đã muộn rồi sao?”
Võ La Thần Quân nhe răng cười một tiếng, kim quang trên cơ thể bắt đầu trở nên mê huyễn, lúc nào cũng có thể thoát khỏi quyền phong của Hạ Thiên, cũng có thể thoát khỏi ngân châm trói buộc trong cơ thể.
Chúng nữ xông lên quả thật hơi muộn. Người nào cũng bị kim quang chấn nhiếp, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Triệu Vũ Cơ hiển nhiên không thể trơ mắt nhìn các nàng lâm nguy, lập tức phân thần đi giải cứu các nàng, nhưng cũng không đến kịp.
“Dám đả thương nữ nhân của ta, muốn chết.”
Hạ Thiên thật sự tức giận. Hắn không nhìn được nữ nhân của mình bị thương tổn, dù một chút xíu cũng không được.
Sát khí không nhận thua nổi lên trên gương mặt hắn. Hắn lập tức chuyển băng hỏa linh khí thành kiếp lực, muốn giữ chặt thần hồn của Võ La Thần Quân, không cho hắn ta tách ra.
Rống.
Biểu hiện Võ La Thần Quân thay đổi, kim quang bùng cháy, đánh bay tất cả những người đến gần hắn ta. “Ha ha, thì ra ngươi cũng sợ chết?” Hạ Thiên cười lạnh một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận