Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1692. Đánh là thương, mắng là yêu

“Nếu anh rể chán thì có thể đi chơi với ta, ta có thể dẫn ngươi đi chơi.” Hàm Hàm nháy đôi mắt to xinh đẹp: “Ta nói cho ngươi, bây giờ ta đang đi tới một nơi thú vị đó, ta có người bạn làm dẫn chương trình, ngươi biết dẫn chương trình là gì không? Chính là mỹ nữ livestream trên điện thoại... Ai, anh rể chờ một chút đi...”
Hàm Hàm còn chưa nói xong đã phát hiện Hạ Thiên rời đi, lập tức hơi bực mình, sau đó cũng lười quan tâm hắn.
“Bác tài xế, tiếp tục lái xe thôi.” Hàm Hàm dặn tài xế tiếp tục chạy tới công ty livestream nổi tiếng nào đó.
Mặc dù Hạ Thiên chán nhưng vẫn là không có hứng thú đi chơi với Hàm Hàm. Tuy nhiên, đúng lúc này, điện thoại di động của hắn lại vang lên.
Hạ Thiên đang chán thuận tay nhận cuộc gọi, mà điện thoại vừa kết nối, bên kia đã truyền đến giọng nói hưng phấn: “Sư phụ, là ta, ngươi đang ở đâu vậy? Ta đến tìm ngươi có được hay không?”
“Không được.” Hạ Thiên thuận miệng trả lời một câu, người gọi điện thoại tới là Trần Thanh Thanh, mặc dù Hạ Thiên cảm thấy vóc người bây giờ của Trần Thanh Thanh đẹp hơn không ít, nhưng hắn không nghĩ đến việc đi chơi cùng với nàng.
“Tại sao sư phụ lại trả lời nhanh như vậy chứ?” Trong giọng nói của Trần Thanh Thanh có sự buồn bực: “Vậy nếu không thì ngươi đến tìm ta đi? Ta tìm một người giúp ta thiết kế trang phục, nhưng ta không biết ngươi thích nhìn ta mặc cái gì, ngươi qua đây xem đi.”
“Nếu dáng người của ngươi đẹp thì mặc cái gì đều đẹp cả.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Coi như vậy đi, ta vẫn đi tìm vợ Y Y chơi đây.”
Hạ Thiên nói xong thì cúp điện thoại, ban đầu hắn thật sự thích thành phố Giang Hải, nhưng bây giờ, hắn lại bắt đầu thấy thật ra Giang Hải cũng không có gì thú vị.
Vợ Tiểu Y Y phải đi làm việc, nha đầu Tô Bối Bối kia thì chạy mất, dáng người của Hàm Hàm lại quá kém, nha đầu Triệu Thanh Thanh này trổ mã mười mấy năm mà vẫn chăm sóc hơi không tốt, còn Băng Băng, Tiểu Kiều, Mỹ Nữ Tỷ Tỷ các nàng đều chạy mất. Nơi này, dường như cũng không có ý nghĩa gì.
Tuy người quen biết ở đây cũng khá nhiều, nhưng những người Kiều Đông Hải, Tô Tiểu Xán, Hoàng An Bình này hắn đều không có nhiều hứng thú mà đi chơi cùng bọn hắn. Nghĩ như vậy, Hạ Thiên cảm thấy vẫn là đi Vọng Cảng đi.
Cho dù vợ Y Y còn đang tức giận thì cũng không sao cả.
Hạ Thiên hạ quyết tâm, đột ngột biến mất tại chỗ, bay tới Vọng Cảng.
Mà ở Giang Hải, trong biệt thự Trần gia, Trần Thanh Thanh lại cực kỳ buồn bực.
“A, tức chết ta rồi, sư phụ vẫn đáng ghét như thế!” Triệu Thanh Thanh muốn đập điện thoại: “Vóc người bây giờ của ta rõ ràng đã rất tốt, ta thật sự muốn ở cởi hết trước mặt hắn để hắn thấy cho rõ sao?”
Nghĩ thì nghĩ, đương nhiên Trần Thanh Thanh sẽ không thật sự làm như vậy, nàng rất nhanh tỉnh táo lại, vẫn nên đi gặp nhà thiết kế, nàng nhất định phải bảo nhà thiết kế làm ra một bộ trang phục làm cho tên sư phụ sắc lang đó liếc mắt nhìn đã muốn ôm nàng!
Hạ Thiên không tốn bao nhiêu thời gian đã tới Vọng Cảng, mà lần đầu tiên hắn thấy Y Tiểu Âm thì lập tức muốn ôm nàng đi, bởi vì thật sự bây giờ Y Tiểu Âm nhìn rất đẹp.
Bình thường Y Tiểu Âm lúc nào cũng ăn mặc rất nghiêm chỉnh, nhưng bây giờ rõ ràng Y Tiểu Âm vừa mới tắm rửa xong, mà nàng không ngờ tới Hạ Thiên sẽ xuất hiện vào lúc này, cho nên nàng đang mặc đồ ngủ đó.
“Vợ Y Y, bộ quần áo này của nàng thật đẹp.” Hạ Thiên lập tức khen ngợi.
“Ngươi còn dám tới?” Y Tiểu Âm có hơi tức giận trừng Hạ Thiên, nàng lập tức nhớ lại tối hôm qua tên khốn này đánh lén nàng và A Cửu sau đó chạy trốn.
“Tên cầm thú Hạ Thiên nhà ngươi, ngươi lại muốn làm gì?” Giọng nói tràn đầy tức giận của A Cửu truyền tới.
Hạ Thiên vừa quay đầu, nhìn A Cửu ăn mặc chỉnh tề, sau đó lắc đầu: “Cửu nha đầu, bộ đồ này của ngươi thật khó coi.”
“Cũng không phải cho ngươi xem!” A Cửu hung hăng trừng mắt Hạ Thiên, nàng nhớ rõ ràng hôm qua mặc váy, hôm qua tên khốn này còn nói mặc váy đẹp nữa chứ.
“Cửu nha đầu, coi như ngươi mặc cho người khác nhìn, cũng phải ăn mặc đẹp mắt một chút đi, không thể bởi vì không cho ta nhìn mà cố ý ăn mặc không đẹp được.” Hạ Thiên nở nụ cười.
“Bệnh tâm thần, ai cố ý ăn mặc khó coi?” A Cửu rất tức giận: “Còn có, tối hôm qua tên khốn nhà ngươi lại dám đánh tiểu thư, bây giờ ngươi còn dám tới chỗ của tiểu thư?”
“Việc này thì có gì không dám chứ?” Hạ Thiên có hơi buồn bực: “Đánh là thương, mắng là yêu, nếu vợ Y Y cảm thấy bị ta đánh là chịu thiệt thòi, nàng có thể đánh lại ta, ta bảo đảm không đánh trả.”
Sau đó, Hạ Thiên lại bổ sung một chút: “Tuy nhiên, vợ Y Y chỉ có thể đánh chỗ ta đã đánh nàng.”
“Lưu manh!” A Cửu lại nhịn không được phải mắng chửi người, tên khốn này thật sự là không cần thể diện!
“Ta và A Cửu đang chuẩn bị ra sân bay.” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, giọng hờ hững: “Chúng ta định ra nước ngoài một chuyến, trên đường phải ngồi trên máy bay mười mấy tiếng, ngươi muốn đi cùng không?”
“Vợ Y Y, nàng muốn đi đâu?” Hạ Thiên hơi buồn bực, cũng hơi phiền muộn, trên máy bay mười mấy tiếng? Chuyện đó quá chán, không thể trực tiếp bay qua sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận