Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3411: Nàng nên mặc mấy kiểu quần áo như thế này nhiều hơn

Ninh Nhụy Nhụy ôm chồng áo tắm Bì Nhã Văn đưa đến, chậm rãi bước đến phòng thay quần áo. Qua mấy giây, nàng bỗng nhiên lên tiếng: “Số đo này có phải nhỏ hơn một chút hay không?”
“Không nhỏ đâu, dựa theo số đo năm ngoái của ngươi mà đặt.” Bì Nhã Văn sửng sốt, đi vào nhìn thoáng qua, gương mặt lộ ra vẻ ngoài ý muốn: “Không phải ngươi béo lên chứ? Tại sao quần áo lại nhỏ được? Khoan đã, ngươi có bạn trai rồi à?”
Ninh Nhụy Nhụy sững sờ, lập tức hiểu ý trong lời nói của Bì Nhã Văn, trong đầu hiện lên hình ảnh Hạ Thiên. Tên lưu manh đó thường xuyên sờ tới sờ lui trên người nàng, chẳng lẽ hữu dụng?
“Thật có bạn trai rồi?” Bì Nhã Văn là người từng trải, nhìn biểu hiện của Ninh Nhụy Nhụy, lập tức hiểu ra: “Đám phóng viên kia đúng là không chịu góp sức gì hết, không chịu rò rỉ ra chút tin tức gì.”
Cho dù bị đám phóng viên chụp được, cũng không đăng được lên trên mạng, nhất định sẽ bị bé ngoan xóa đi.
“Đối phương là ai? Công tử nhà nào? Hay là đồng nghiệp?” Bì Nhã Văn bắt đầu nhiều chuyện. Tuy nhiên, nàng nói chuyện rất nắm chắc, cho dù có truy vấn cũng không khiến người ta phản cảm.
“Hẳn có thể mặc được mà.” Ninh Nhụy Nhụy cảm giác thân hình của mình cũng không có thay đổi gì quá lớn. Nàng thay một bộ quần áo liền mảnh, quả nhiên ngoại trừ ngực hơi lớn một chút, những chỗ còn lại vô cùng vừa vặn.
Bì Nhã Văn ở bên cạnh nhìn thấy, không khỏi cảm thán: “Dáng người của ngươi thật sự rất tuyệt, có thể nói là hoàn mỹ, chính là một tác phẩm nghệ thuật, nhất là đôi chân dài này, đẹp đến mức khiến người ta kinh tâm động phách.”
“Ngươi quá khen rồi, chúng ta nên tranh thủ thời gian chụp ảnh đi.” Ninh Nhụy Nhụy buộc tóc lên, sau đó dùng dây thun cột lại.
“Được rồi, ta cũng đang vội đây.” Dục vọng sáng tạo của Bì Nhã Văn cũng bị khơi gợi, vô số hình ảnh ưu mỹ không ngừng hiện lên trong đầu nàng: “Lần này nhất định có thể chụp ra một tác phẩm tuyệt mỹ.”
Hai người đang định tiến hành chụp ảnh, bên ngoài lập tức vang lên tiếng ồn ào, âm thanh lớn đến mức có thể quấy nhiễu toàn dân.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Bì Nhã Văn đang chuẩn bị tiến vào trạng thái làm việc, kết quả còn chưa chụp được tấm nào, nhã hứng đã bị tiếng ồn ào bên ngoài phá hỏng: “Lại là tiểu thịt tươi kia sao? Có chịu ngừng hay không vậy? Hắn ta muốn quẩy cùng đám fan hâm mộ thì đi tổ chức buổi hòa nhạc mà quẩy, làm cái gì ở đây chứ?”
“Hình như có chút không ổn.” Thính lực của Ninh Nhụy Nhụy vượt xa Bì Nhã Văn, tìm ra được tin tức hữu hiệu bên trong tiếng ồn: “Nào, chúng ta ra ngoài xem một chút đi.”
“Ngươi đứng đó đi, để ta ra ngoài xem tình huống một chút.” Bì Nhã Văn khoát tay với Ninh Nhụy Nhụy, rất nhanh bước ra khỏi phòng chụp ảnh.
Ninh Nhụy Nhụy rõ ràng nghe được có người hô “chết người rồi”, hơn nữa còn không nghe lầm, người chết chính là Chiêm Thiên Thiên. Nàng và tên tiểu tử kia mới không gặp mặt có mấy phút, người này đã chết, đúng là có chút cổ quái. Nàng cảm thấy nhất định phải đi xem tình huống như thế nào.
Còn chưa đến cửa, Ninh Nhụy Nhụy đã cảm thấy bên hông xiết chặt, có một bóng người xuất hiện bên cạnh nàng.
“Là ai?” Đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy lập tức bổ ra ngoài.
“A, tiểu muội chân dài, nàng trong diện mạo này nhìn rất đẹp.” Người đến quả nhiên là Hạ Thiên. Hắn đang cười hì hì nhìn nàng, ánh mắt thỉnh thoảng lướt nhìn trên dưới người nàng: “Mấy loại quần áo như thế này, về sau nàng nên mặc nhiều hơn. Đương nhiên chỉ có thể mặc cho ta xem mà thôi.”
Lúc này, Ninh Nhụy Nhụy mặc một bộ áo tắm bó sát, bên ngoài còn khoác thêm áo khoác nhưng không che được hết. Đôi chân dài dùng tư thế chữ Mã bổ vào vai Hạ Thiên.
Mỹ cảm này thật sự rất khó tả.
Hạ Thiên thích vô cùng.
Ninh Nhụy Nhụy nhìn thấy Hạ Thiên, lập tức thu lại cặp chân dài, tức giận nói: “Không phải ta bảo ngươi ở nhà sao, tại sao ngươi lại theo đến đây?”
“Ở nhà buồn quá.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Hơn nữa, ta không phải theo tới mà là tự mình tìm tới.”
Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt: “Khác nhau ở chỗ nào?”
“Đương nhiên là có khác nhau rồi.” Hạ Thiên mỉm cười giải thích: “Bởi vì ta không phải đi theo nàng đến đây.”
“Được rồi, không nói nhiều với ngươi nữa.” Ninh Nhụy Nhụy lập tức nhớ đến tình huống bên ngoài, không khỏi hỏi: “Chuyện bên ngoài có phải ngươi gây ra không?”
Hạ Thiên hỏi ngược lại: “Chuyện bên ngoài là chuyện gì?”
“Bớt làm bộ đi. Thính lực của ngươi còn tốt hơn cả ta, không có khả năng không biết.” Ninh Nhụy Nhụy thật sự có chút hoài nghi là do Hạ Thiên làm. Dù sao tiểu tử kia cũng vừa mới có ý đồ với nàng. Với tính cách của Hạ Thiên, tiện tay xử lý cũng không phải là chuyện không thể nào.
“A, nàng đang nói đến tên ngu ngốc đã chết kia?” Hạ Thiên làm bộ giật mình, cười nói: “Không có liên quan gì đến ta đâu. Hắn ta không phải do ta giết.”
Vừa dứt lời, Bì Nhã Văn đã hoảng hốt chạy về, thậm chí còn không nhìn thấy Hạ Thiên, vọt thẳng đến trước mặt Ninh Nhụy Nhụy: “Thảm rồi, thảm rồi, chết người rồi. Hoạt động đoán chừng không thể tiếp tục được nữa. Nói không chừng ta còn phải cõng nồi đấy.”
“Ai chết? Chiêm Thiên Thiên sao?” Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy đã biết nhưng vẫn hỏi một câu để xác nhận lại.
Bì Nhã Văn uống một chai nước lớn, nhẹ gật đầu: “Đúng, chính là hắn ta, nghe nói ngực bị đâm một dao, bị đám fan hâm mộ kéo mạnh để chụp ảnh, máu từ ngực liền chảy ra, phun đầy đất, vừa mới đưa lên xe cấp cứu, hy vọng còn có thể cứu sống.”
Hạ Thiên ngáp một cái: “Cứu không được đâu. Tên ngốc đó một đao mất mạng, sở dĩ có thể chống đỡ được một lát là do đao pháp của hung thủ tốt thôi.”
“Nói như vậy là chết chắc?” Bì Nhã Văn cảm khái không thôi, đột nhiên quay sang nhìn Hạ Thiên, trong nháy mắt đầu óc trống rỗng, rồi nhảy dựng lên: “Ngươi là ai? Tại sao ngươi lại ở đây?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận