Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2992: Tiểu Tiên Giới sắp nổ (02)

“Tu cái đầu quỷ ngươi đấy, suốt ngày chỉ biết lừa gạt nữ nhân ngủ với ngươi. Ngươi có thể khiêm tốn lại một chút hay không?” Lúc này, một cú đá dùng tốc độ cực nhanh trong nháy mắt đá về phía Hạ Thiên, lực đạo cương mãnh vô song, vô cùng dọa người.
Hạ Thiên tuyệt không kinh ngạc, ngược lại còn nở nụ cười, thuận tay chụp tới bàn chân đang đá về phía mình, cười nói: “Cửu nha đầu, mặc dù chân của nàng rất đẹp nhưng vẫn còn chênh lệch so với tiểu muội chân dài và muội muội chân dài, lực hấp dẫn không đủ đối với ta, chi bằng đổi thành…”
“Đổi cái tên lưu manh đáng chết ngươi đấy, còn không bỏ chân của ta xuống.” Người đến là A Cửu, tính tình vẫn nóng nảy như cũ, ánh mắt đẹp trừng Hạ Thiên, giận nhưng vẫn có hai ba phần tình cảm.
Hạ Thiên cũng nghe lời, lập tức thả lỏng chân A Cửu ra, nhưng lại thuận thế kéo một phát, kéo nàng vào trong ngực, miệng đưa tới.
Chờ A Cửu kịp phản ứng đã là năm sáu phút sau. Nàng lập tức đẩy Hạ Thiên ra: “Đồ lưu manh, ngươi chiếm tiện nghi của ta. Đầu óc của ngươi còn chứa cái gì khác không?”
“Có, chiêu thức của ta rất nhiều. Cửu nha đầu, nàng thử qua một chút nha.” Hạ Thiên chững chạc nói.
“Biến.” A Cửu muốn cắn nát miệng Hạ Thiên. Nàng quay sang nói với Bạch Tiêm Tiêm: “Tiêm Tiêm, ngươi tuyệt đối đừng mắc bẫy tên lưu manh này. Hắn chính là một tên sắc lang chính cống.”
Hạ Thiên kiên quyết phủ nhận: “Ta không phải sắc lang.”
“Ngươi không phải thì ai phải.” A Cửu nguýt hắn một cái, tức giận nói: “Ta bị nhốt ở đây mấy ngày, ngươi không hỏi ta có bị thương hay không, chỉ biết ôm ôm hôn hôn.”
Bạch Tiêm Tiêm nhịn không được nói với A Cửu: “Thật ra Thiên ca ca lo lắng cho ngươi, bằng không, hắn cũng sẽ không đáp ứng điều kiện của âm Hậu, bắt đầu vượt qua từ tầng thứ nhất.”
“Vẫn là vợ Tiêm Tiêm đau lòng ta.” Hạ Thiên mỉm cười đáp: “Cửu nha đầu, nàng có bị thương hay không ta nhìn một chút là biết. Cho dù nàng bị thương, ta tiện tay cũng có thể trị khỏi, không cần thiết phải hỏi câu này.”
A Cửu bó tay: “Ngươi đúng là thẳng nam. Nếu không phải vận khí và y thuật của ngươi nghịch thiên, đoán chừng ngay cả một bà vợ ngươi cũng tìm không có.”
“Cửu nha đầu, nàng nói sai rồi.” Hạ Thiên thành thật cải chính: “Ta có thể theo đuổi được các nàng chính là dựa vào sự anh tuấn và suất khí của ta, chẳng dính dáng gì đến y thuật cả.”
A Cửu nhịn không được lườm hắn một cái: “Được rồi, đừng chém gió nữa. Chúng ta còn có chuyện muốn làm.”
“Đúng, chúng ta cũng cần phải làm một lần chứ.” Hạ Thiên cười, kéo A Cửu và Bạch Tiêm Tiêm vào lòng: “Không biết chúng ta nên làm ở đây hay là về Giang Hải mới làm?”
Phổi A Cửu sắp bị tên sắc lang này làm cho tức đến muốn nổ tung. Nàng đưa tay đánh hắn một cái: “Ta làm cái đầu ngươi đấy. Ta nói không phải cái này.”
“A?” Hạ Thiên khó hiểu: “Thế nàng còn có chuyện gì cần làm?”
“Đương nhiên là cứu Tiểu Tiên Giới.” A Cửu nguýt hắn một cái, trịnh trọng nói: “Mặc dù Tiểu Tiên Giới đã sớm chia cắt với trái đất, nhưng dù sao nó cũng treo trên đầu trái đất. Một khi nó sụp đổ, rất nhiều linh khí tiết ra ngoài sẽ bị tán loạn, tạo thành nguy hại cực lớn cho trái đất, hậu quả khó mà lường được.”
“Cửu nha đầu, nàng lo nhiều quá rồi.” Hạ Thiên khinh thường nói: “Đúng là sẽ có ảnh hưởng nhưng cùng lắm cũng chỉ nhất thời. Qua không được mấy ngày, linh khí Tiểu Tiên Giới tan hết, không chuyện gì xảy ra được đâu.”
“Nhưng như vậy cũng không được.” A Cửu nghiêm túc nói: “Ngươi không quan tâm người khác, nhưng ngay cả mấy bà vợ của ngươi, người nhà, bạn bè của ngươi ngươi cũng không quan tâm? Bọn họ đến Tiên Vân đại lục, nhưng người nhà của họ vẫn còn trên trái đất. Nếu xảy ra chuyện, ngươi làm sao ăn nói với bọn họ.”
“Bọn họ không có chuyện gì đâu.” Hạ Thiên nói: “Sớm có người của Thiên Đạo tổ canh chừng, còn có long mạch Long Hổ Sơn đè xuống, làm sao có thể xảy ra chuyện?”
A Cửu nhìn thẳng vào mắt Hạ Thiên: “Vậy ta muốn ngươi cứu Tiểu Tiên Giới, ngươi có cứu hay không?”
“Cứu, đương nhiên cứu.” Hạ Thiên cười nói: “Ai bảo nàng là vợ của ta chứ. Nàng nói cái gì thì chính là cái đó. Cứu Tiểu Tiên Giới thôi mà, chuyện có bao lớn đâu, nhưng ta sẽ có chỗ tốt gì?”
Trong lòng A Cửu đánh bộp một cái, liếc mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi muốn chỗ tốt gì?”
“Cửu nha đầu, nàng biết mà.” Mặt mày Hạ Thiên trở nên hớn hở.
“Ta đúng là phục ngươi.” A Cửu thở dài: “Được, ta đồng ý với ngươi.”
Ánh mắt Hạ Thiên sáng lên: “Thật không? Cửu nha đầu, nàng không được đổi ý đâu đấy.”
“Tiêm Tiêm đang ở đây, ngươi nói ta sẽ nuốt lời hay không?” A Cửu bất mãn nói.
Bạch Tiêm Tiêm hoàn toàn vô tội, không biết hai người này đang chơi trò bí mật gì.
“Hạ Thiên có đồng ý di chuyển toàn bộ người của Huyền âm tộc đến Tiểu Tiên Giới hay không?” A Cửu quay sang hỏi Bạch Tiêm Tiêm.
“Đúng.” Bạch Tiêm Tiêm không biết A Cửu có ý gì nhưng vẫn lúng túng gật đầu.
A Cửu nói với Hạ Thiên: “Ngươi nhìn đi, Tiêm Tiêm đồng ý chính là làm chứng.”
Hạ Thiên biết A Cửu đang có ý đồ nhưng hắn cũng không sợ A Cửu quỵt nợ: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi.”
A Cửu thúc giục: “Vậy ngươi mau ra tay đi. Nếu không, Tiểu Tiên Giới sập xuống, ngươi ra tay cũng không còn kịp.”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy từ đằng xa truyền đến tiếng nổ điếc tai, tiếp theo cảnh tượng trời đất sụp đổ xuất hiện, toàn bộ Tiểu Tiên Giới như muốn nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận