Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2066. Là giả

"Bang!"
Ninh Nhụy Nhụy vỗ rớt mũi tên trên tay Tiền Mẫn Mẫn, không nói thở dài: "Đừng uổng phí sức lực, chút thủ đoạn ấy của ngươi thực sự quá ngây thơ, không có tác dụng đối với ta."
"Ta không cam tâm!" Áo tắm trên người Tiền Mẫn Mẫn đã sớm bị phá vỡ, da thịt dính nước sông, đã sớm không có khí lực gì, ra tay tấn công Ninh Nhụy Nhụy chỉ là hận ý trong lòng khó tiêu thôi.
Ninh Nhụy Nhụy rất là không hiểu, hỏi: "Hình như ta với ngươi không có thâm cừu đại hận lớn như vậy, lúc trước ở trong đội ta cũng giúp đỡ ngươi rất nhiều lần, xem như ngươi bị khai trừ là bởi vì ta thì cũng không đến mức muốn dồn ta tới chỗ chết chứ?"
"Như thế nào không đến mức?" Ánh mắt cừu hận của Tiền Mẫn Mẫn không giảm, nàng siết chặt nắm tay trừng Ninh Nhụy Nhụy, "Từ nhỏ đến lớn ta đều là người ưu tú nhất, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám tranh đoạt với ta cái gì. Trước khi ngươi đến thì ta là thiên chi kiêu nữ, tương lai ta sẽ là nữ hoàng trong nước, tất cả mọi người đều vây quanh ta...... Nhưng kể từ khi ngươi tiến vào đội, vinh dự gì cũng là của ngươi, phong quang gì cũng đều là của ngươi, dựa vào cái gì!"
"Bàn về thực lực, ta căn bản không thua kém ngươi bao nhiêu, bàn về lý lịch, ta còn tới sớm hơn ngươi hai, ba năm......" Tiền Mẫn Mẫn càng nói càng nghĩ không ra, càng nói càng phẫn nộ, "Ngươi chỉ xinh đẹp hơn ta một chút, còn không phải là do nhà ngươi giàu có, cho nên những người kia vội vàng bợ đỡ chân thối của ngươi lên...... Ta không phục, đều là do ngươi sai! Là ngươi cướp đi hết thảy của ta!"
"Đầu óc tên xấu xí nhà ngươi có vấn đề à?” Hạ Thiên nghe vậy, lười biếng nói: "Tiểu muội chân dài không phải đẹp hơn ngươi một chút, mà là đẹp hơn ngươi gấp một vạn lần, hơn nữa chân của nàng không hề thối, trái lại còn rất thơm, chân của ngươi mới thối."
Ninh Nhụy Nhụy tức giận đánh Hạ Thiên một chút, làm hắn đừng nói hươu nói vượn nữa.
"Hết thảy là do chính ngươi phá hủy, không hề liên quan tới ta hay bất cứ người nào." Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu thở dài, nói với Tiền Mẫn Mẫn: "Trước hôm nay, ta thậm chí còn không biết mình đã từng đắc tội ngươi khi nào, từ đầu đến cuối đều do ngươi không chịu buông tha chính mình thôi."
"Cho nên ta mới chán ghét ngươi, lúc nào cũng từ trên cao nhìn xuống, bày ra dáng vẻ mọi việc không liên quan đến mình!" Sự oán hận trong lòng Tiền Mẫn Mẫn càng mãnh liệt, "Đừng tưởng rằng như vậy thì ta sẽ nguyện ý tha thứ cho ngươi, ngươi đừng có mà si tâm vọng tưởng."
"Ngươi cũng quá để ý bản thân rồi." Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy người này có chút đáng giận, lại có chút đáng thương: "Cho tới bây giờ Ninh Nhụy Nhụy ta chưa từng thẹn với lương tâm, căn bản không cần cái mà ngươi gọi là tha thứ, ngươi quá tự mình đa tình."
"Hừ! Hôm nay là ta thua cuộc, ta nhận thua." Tiền Mẫn Mẫn trầm mặc một lúc lâu, sau đó đưa tay chỉ về một hướng: "Bút ký mạo hiểm ở trong ba lô của ta, bên trong ghi chép tư liệu thám hiểm mấy năm nay của ta, còn có ghi chép về việc tầm bảo ở đáy biển lần này, ngươi đi lấy đi."
Lời nói không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, Ninh Nhụy Nhụy không muốn nói thêm gì nữa với nữ nhân này, đứng dậy đi về phía ba lô của Tiền Mẫn Mẫn, thật đúng là có một cuốn sổ ở bên trong.
"Trong bút ký có manh mối liên quan với người tu tiên, ngươi hẳn là sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện này." Tiền Mẫn Mẫn cười khẽ hai tiếng, "Cho dù ngươi có khiêu chiến cực hạn nhiều bao nhiêu, đột phá cực hạn như thế nào đi nữa thì vẫn chỉ là người bình thường mà thôi."
Ninh Nhụy Nhụy chậm rãi lật xem bút ký, không hề nhìn Tiền Mẫn Mẫn.
"Mà lần này, ta sẽ đi trước ngươi." Tiền Mẫn Mẫn tiếp tục nói: "Năm ngoái chúng ta tìm được một ghi chép liên quan tới người tu tiên ở trong một cổ mộ, dựa vào ghi chép kia mà đi tới đây, bây giờ chỉ cần vượt qua con sông này là ta có thể bắt được kho báu mà người tu tiên lưu lại, như vậy ta sẽ có thể đắc đạo thành tiên rồi."
"Những ghi chép kia là giả, liếc mắt một cái là nhận ra được ngay." Ninh Nhụy Nhụy đọc nhanh như gió hết toàn bộ cuốn sổ, "Về phần bên kia bờ sông có kho báu hay không thì ta không có hứng thú, cái ta thích chỉ là khiêu chiến bản thân cùng với cảm giác đột phá cực hạn.”
"Đạo đức giả!" Tiền Mẫn Mẫn châm chọc nói: "Nếu như có thể thành tiên, ai nguyện ý làm người bình thường? Ta đã tìm tới con đường của mình, hơn nữa cũng đang đi trên con đường này, cuối cùng sẽ có một ngày ta sẽ trở thành người tu tiên, trường sinh bất tử, mà khi đó ngươi đã ở trong mộ biến thành một nắm xương khô, cho nên ta cần gì phải so đo với ngươi chứ!"
Ninh Nhụy Nhụy cúi đầu xem xét vết thương của Tiền Mẫn Mẫn, phát hiện miệng vết thương đang chậm rãi khép lại: "Xem ra ngươi quả thật gặp được một đoạn kỳ ngộ, nhưng điều ấy lại có thể nói lên cái gì đâu."
"Nói lên rằng chung quy là ta sẽ siêu việt ngươi, mà đời này ngươi cũng đừng hòng đuổi kịp ta." Tiền Mẫn Mẫn đắc ý nói, "Ta đã là nửa người tu tiên, đây là chuyện mà ngươi hâm mộ cũng không bao giờ có được."
Hạ Thiên ngáp một cái, hơi có chút khinh bỉ nói: "Tên ma lem ngươi còn lâu mới là người tu tiên, đừng nói nửa cái, một phần vạn cũng không phải."
"Hừ!" Tiền Mẫn Mẫn hung tợn trừng mắt với Hạ Thiên, nàng đang muốn nói gì nữa, bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề mấu chốt, trong mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn Ninh Nhụy Nhụy: "Tại sao đến bây giờ ngươi vẫn còn không có chuyện gì?"
Ninh Nhụy Nhụy khó hiểu hỏi: "Ta chắc nên có chuyện gì à?"
"Nước sông kia có tính ăn mòn, người bình thường dính vào dù chỉ một chút thì cũng sẽ lập tức nát rữa toàn thân mà chết?" Tiền Mẫn Mẫn đứng lên một cách khó khăn, "Ngươi hoàn toàn không làm biện pháp đề phòng gì cả, vì sao vẫn còn bình yên vô sự? Chuyện ấy không khoa học!"
"Có gì mà không khoa học, đáp án không phải rất rõ ràng rồi sao?" Hạ Thiên lười biếng nói: "Bởi vì Tiểu muội chân dài vốn dĩ không phải là người bình thường, mà là người tu tiên chân chính, không giống như tên giả mạo nhà ngươi."
Tiền Mẫn Mẫn ngẩn người, tiếp theo giận dữ la hét: "Chuyện đấy không có khả năng! Ta không tin!"
"Ngươi tin hay không thì cũng chẳng liên quan gì tới ta cả." Ninh Nhụy Nhụy ném trả cuốn sổ ghi chép lại cho Tiền Mẫn Mẫn, "Ta cũng không muốn có bất cứ liên quan gì tới ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt đi, tạm biệt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận