Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1762. Nếu không thì để ta làm mồi nhử

“Thuần Thuần, ta không vội, nhưng có vẻ như ngươi khá gấp gáp đấy.” Hạ Thiên thuận miệng nói, hắn tất nhiên là thật sự không vội, mặc dù Thuần Thuần rất đẹp, thân hình cũng rất tốt nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy Thuần Thuần là một kẻ lừa gạt, không khác biệt lắm với kiểu lừa đảo của Hàm Hàm, muốn nàng làm vợ bé của mình hay không, hắn nghĩ mình vẫn phải cân nhắc một chút.
“Gì đây, anh rể, ngươi không có một chút lòng thành nào cả.” Thạch Thuần bĩu môi: “Cho dù như vậy đi, bây giờ ta chỉ là cô em vợ của ngươi thôi. Ta dùng tiền của ngươi, chiếm tiện nghi của ngươi, còn không cho ngươi chiếm tiện nghi của ta, hừ!”
Leng keng.
Âm thanh nhắc nhở của WeChat vang lên, Hạ Thiên cầm điện thoại lên thì thấy Bé ngoan gửi cho hắn một ít tư liệu về Vạn Bình.
Đây là một gói tập tin rất lớn, sau khi Hạ Thiên mở ra, thấy bên trong có rất nhiều ảnh chụp, mà lúc này Thạch Thuần cũng góp mặt tới.
“A, đây không phải là chị của ta sao? A, hình như là ảnh trước kia của chị, còn mang theo Tiểu Đông khi còn bé đó.” Thạch Thuần thuận miệng nói: “Ai, hồi nhỏ Tiểu Đông thực sự rất xấu nha, nhìn giống như một trái bí đao nhỏ vậy. A, cái tên đó không tệ, sau này ta sẽ gọi nàng là Tiểu bí đao.”
“Ngươi mới là Tiểu bí đao!”
Vân Tiểu Đông tức điên lên, lời nói của Thạch Thuần quá tổn thương người khác.
“Ai, rất nhiều ảnh chụp nha, có vẻ như đều là của Tiểu Đông, người chụp đó… Ừm, tất cả đều là do Vạn Bình kia chụp sao?” Thạch Thuần bắt đầu xem đến phần sau của tư liệu: “Này, lai lịch của người này rất thần kỳ a, chín năm trước.hắn đột nhiên xuất hiện ở thành phố Mộc Dương. Ồ, khi đó còn gọi là huyện Mộc Dương. Trước lúc đó, hắn cũng không có bất kỳ bản ghi chép điện tử nào cả.”
Thạch Thuần quay đầu nhìn về phía Thạch Trường Canh rồi tiếp tục nói: “Ba, ngươi dự cảm rất linh nha. Người này đúng là có vấn đề, hắn bắt đầu theo dõi Tiểu Đông từ chín năm trước, khi đó Tiểu Đông mới chín tuổi, hắn chắc chắn sẽ không thầm mến Tiểu Đông sớm như vậy, vào thời điểm đó có thể nói là Tiểu Đông rất khó coi.”
“Khi đó ta cũng không khó coi nha!” Vân Tiểu Đông phản bác lại.
“Ừ, Thuần Thuần nói không sai, người đó có vấn đề, cái gì mà yêu thầm với cố chấp chứ, tất cả đều là giả.” Lúc này, Hạ Thiên cũng đưa ra kết luận, hắn lờ mờ cảm thấy chuyện kia có thể liên quan đến tổ chức Diệt Thần.
Trước đây, bọn chúng có kế hoạch nhằm vào Y Tiểu Âm ở Paris, cũng là bắt đầu từ nhiều năm trước, bây giờ, kế hoạch này lại nhằm vào Vân Tiểu Đông, cũng là đã bắt đầu từ nhiều năm trước, nhưng, điều đó có nghĩa là cái tổ chức kia đã thực sự bắt đầu hành động rồi hay không?
Nếu người tên Vạn Bình đấy cũng đến từ tổ chức Diệt Thần, như vậy, chỉ sợ tổ chức này có thể đang hướng về phía hắn, bởi vì điểm chung duy nhất giữa Vân Tiểu Đông và Y Tiểu Âm cũng chỉ là hắn.
Vấn đề là Vạn Bình đã chết rồi, người này có phải đến từ tổ chức Diệt Thần hay không, e rằng không có cách nào xác định được.
“Anh rể, ngươi có thể cho ta một bản tư liệu ngươi vừa lấy được không?” Lúc này, Đàm Uy mới nói: “Ta sẽ điều tra cẩn thận lại cho người, xem có thể tìm được một chút tin tức mới nào không?”
“Được.” Hạ Thiên rất nhanh đã gửi tư liệu cho Đàm Uy, thuận tiện, WeChat của Đàm Uy cũng được thêm vào. Sau đó, Thạch Thuần đã lấy điện thoại của Hạ Thiên rồi thêm nàng vào nữa.
Sau khi Đàm Uy nhận được tư liệu cũng gửi cho Thạch Trường Canh một bản, Thạch Trường Canh nhanh chóng nhìn qua một lượt, sắc mặt hắn trở nên có chút ngưng trọng, hắn cũng bắt đầu nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc. Một kế hoạch đã bắt đầu từ chín năm trước, vậy kế hoạch này chắc chắn không thể coi thường được.
“Hạ Thiên, ngươi có manh mối gì không? Ta cảm giác chuyện đó không phải nhằm vào Tiểu Đông, mà là hướng về phía Tiểu Thanh hoặc ngươi?” Dù sao thì Thạch Trường Canh có kinh nghiệm rất phong phú, thoáng qua đã có thể nhìn ra loại kế hoạch kia rất không thể nào chỉ dùng để đối phó với Vân Tiểu Đông, nhưng vấn đề là, nếu dùng để đối phó với Hạ Thiên và Vân Thanh, kế hoạch này dường như lại không đủ hoàn chỉnh.
Chẳng lẽ đối phương chỉ là muốn giết chết Vân Tiểu Đông để báo thù cho Vân Thanh hoặc Hạ Thiên sao?
“Tạm thời ta cũng không rõ lắm.” Hạ Thiên suy nghĩ một chút: “Ừm, có thể liên quan đến một tổ chức tên là Diệt Thần, nhưng tổ chức này rất khó điều tra.”
Hạ Thiên suy nghĩ, cuối cùng hắn cũng nói ra một số thông tin liên quan đến tổ chức Diệt Thần, bao gồm cả chuyện trước đó tổ chức Diệt Thần muốn đối phó với Y Tiểu m, hắn đều không hề giấu diếm. Đồng thời, hắn cũng nói cho Thạch Trường Canh và những người khác biết về phương thức hoạt động bình thường của tổ chức Diệt Thần. Xem ra Hạ Thiên muốn để cho tất cả mọi người biết chuyện này cũng không phải là chuyện gì xấu.
“Hạ Thiên, ta nghĩ ngươi có thể nên đề phòng một chút. Nếu tổ chức Diệt Thần đó đang hướng về phía ngươi, vậy thì chắc bọn hắn đã sắp xếp rất nhiều người như vậy, mà mục tiêu của bọn hắn có thể là những người có quan hệ thân thiết với ngươi. Nói cách khác, người chủ sự đứng sau tổ chức này có thể biết rằng không có cách nào trực tiếp đối phó được ngươi.” Thạch Trường Canh bắt đầu phân tích: “Ta đề nghị ngươi vẫn nên nói chuyện đó với một số người có liên quan, chẳng hạn như những gia tộc ở Giang Hải có quan hệ thân thiết với ngươi, còn ở thủ đô bên kia nữa, hãy nói để cho bọn hắn có chỗ đề phòng.”
“Anh rể, anh rể, nếu không để ta làm mồi nhử thì sao? Bọn hắn cũng không biết là ta rất biết đánh nhau, nói không chừng bọn hắn sẽ phái người tới quấy rầy ta đó.” Dáng vẻ của Thạch Thuần như hận không có chuyện tìm đến trước cửa nhà mình.
“Canh thúc, anh rể, trước hết ta sẽ cho người tiếp tục điều tra Vạn Bình kia, xem có thể tìm ra chút manh mối gì không?” Đàm Uy vội vàng ăn xong một bát cơm, rồi lại uống chén rượu: “Ta sẽ đi nhìn chằm chằm phía bên kia cảnh sát trước, tránh để cho bọn hắn xảy ra điều gì sơ suất.”
Đàm Uy rất nhanh đã rời đi, mà Hạ Thiên quyết định gọi điện thoại để thu xếp mọi việc một chút.
Lúc này trước cửa phòng lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận