Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2530: Đến lúc đó đừng thất vọng là được

“Ta nghe nói MC Đường Hỏa cầu hôn ngươi trước đám người, mà ngươi cũng đồng ý nữa.”
Hoa Tư Dung lắc đầu, rõ ràng không tin lời của Bàng Thu Thủy: “Ngẫm lại cũng phải, MC Đường Hỏa muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn tài hoa có tài hoa, hơn nữa gia cảnh ưu việt, tiền đồ tựa cẩm, đúng là chàng rể quý không có người thứ hai.”
Bàng Thu Thủy không tỏ vẻ gì, vừa chọn quần áo vừa nói: “Nếu ngươi xem trọng hắn như thế thì cho ngươi đấy.”
“Tóm lại hắn không phải đồ của ta, chuyện cầu hôn cũng là hiểu nhầm, lúc đó ta vốn không có mặt ở hiện trường, lấy đâu ra mà đồng ý.”
“Ta thấy hắn cố ý thả tiếng gió để ép ta thì có.”
“Phải không, hắn là MC nổi danh của đài truyền hình Giang Hải, sao lại làm ra việc như thế được?”
Hoa Tư Dung có chút không tin, kế đó lại cảm thấy có chút không đúng, tò mò nhìn Bàng Thu Thủy: “Ngươi thật sự không có chút cảm giác gì sao?”
“Đừng nói một chút, nửa chút ta cũng không có.” Bàng Thu Thủy trực tiếp lắc đầu, tuyệt nhiên phủ nhận: “Thậm chí ta cũng không thân với hắn, chỉ là hắn cứ quấn mãi lấy ta.”
Hoa Tư Dung có chút không hiểu: “Lần trước ngươi còn đi Thanh Phong Sơn với hắn đấy.”
“Chú ý lời nói của ngươi nha, ta không phải đi với hắn.”
Bàng Thu Thủy nghiêm túc giải thích: “Mà là ta đi Thanh Phong Sơn trùng hợp gặp hắn.”
“Đồng nghiệp của hắn và hắn mời ta quá, hơn nữa trước kia hắn còn là học sinh của mẹ ta, trở mặt thì không tốt, cho nên mới không từ chối.”
“Nhưng giữa đường ta phải quay về, hoàn toàn không có chuyện cầu hôn gì cả.”
“Thì ra hắn là người như vậy?” Hoa Tư Dung cảm thấy hình tượng thanh niên tài giỏi của Đường Hỏa có chút sụp đổ, “Vậy ngươi vừa gọi cho ai đấy?”
Bàng Thu Thủy chọn một bộ váy vừa gợi cảm lại vừa không quá lộ liễu, chỉnh sửa trước ngực, khẽ đáp nói: “Một người bạn.”
“Ta thấy là bạn mà lăn được giường thì có.”
Hoa Tư Dung liếc mắt nhìn Bàng Thu Thủy, trêu ghẹo nói: “Từ lúc bắt đầu gọi điện đã sắc xuân phơi phới, bây giờ lại chọn lễ phục kiểu nóng bỏng như vậy, đối phương chắc chắn là nam, còn là người ngươi thích.”
“Ngươi nói linh tinh gì đấy!” Bàng Thu Thủy không khỏi trừng mắt nhìn Tư Hoa Dung, đứng đắn giải thích: “Chỉ là một người bạn mới quen mà thôi, nay cũng là lần đầu gặp.”
“Phải không, ngươi thật là sắc xuân phơi phới.” Hoa Tư Dung kinh ngạc thốt lên, con mắt đảo vòng vòng: “Mới lần đầu gặp mà ngươi đã hẹn người ta đi ăn tối?”
“Đây là băng sơn mỹ nhân lão sư nổi tiếng nhất đại học Giang Hải sao?”
“Gì mà băng sơn mỹ nhân hả, loại biệt danh này chỉ có đám nam sinh chưa trưởng thành mới gọi được thôi.”
Bàng Thu Thủy tỏ vẻ khinh thường, thản nhiên nói: “Sau này ngươi cũng chú ý một chút, đừng mặc mãi quần áo hở bạo đi dạy, coi chừng bị khiếu nại.”
Hoa Tư Dung ôm ngực, con mắt dán chặt vào Bàng Thu Thủy, chậc chậc nói: “Thật sự là gặp quỷ rồi.”
“Mau nói, tên đàn ông khiến ngươi thay đổi là ai, rốt cuộc hắn có ma lực gì?”
Nói xong nàng lại híp mắt, ngữ khí mờ ám: “Với tối nay ngươi có về hay không, hay là ở bên tên đó, để ta một mình canh giữ phòng trống.”
“Ta chỉ muốn mời hắn bữa cơm thôi mà, ngươi nghĩ nhiều quá đấy.” Bàng Thu Thủy vỗ vỗ mặt bạn thân, ném vào lên giường, “Ta có chút việc muốn hỏi rõ hắn, chỉ thế thôi.”
“Ta không tin! Trừ phi ngươi dẫn ta theo!” Hoa Tư Dung bò dạy từ trên giường, ôm chặt vòng eo của Bàng Thu Thủy: “Bằng không thì ta sẽ không cho ngươi ra khỏi phòng.”
Bàng Thu Thủy mệt mỏi nói: “Đừng đùa nữa, ta không có thời gian đâu, chọn xong quần áo còn phải trang điểm.”
“Ta không đùa, ta nhất định phải biết nam nhân đó là ai.” Hoa Tư Dung ôm chặt cứng, vừa cười vừa nói: “Dù sao có thể khiến ngươi bỏ qua sự theo đuổi của Đường Hỏa, nếu ngươi không mang ta theo thì ta cũng phải theo đến cùng, ngươi nghĩ đi.”
“Ngươi thật là…nhàm chán mà.” Bàng Thu Thủy bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngươi thích thì theo, đến lúc đó đừng thất vọng là được.”
“Thất, thất vọng?” Hoa Tư Dung nghiêng đầu, nhanh chóng tưởng tượng hàng ngàn khả năng, sau đó chọn ra khả năng ác nhất, hỏi lại: “Lẽ nào ngươi bị một lão trung niên vừa béo vừa xấu bao nuôi?”
“Bốp!” Bàng Thu Thủy không khỏi cho Hoa Tư Dung một trưởng vào chỗ nào đó, coi như báo thù một phát vừa nãy.
“Á, ngươi muốn chết hả, chỗ này không thể đánh!” Hoa Tư Dung đau đến ứa nước mắt, “Ta là hàng thật giá thật, nếu như bị ngươi đánh hư, sau này chồng ta sẽ tìm ngươi báo thù đấy!”
Bàng Thu Thủy nguyền rủa: “Được rồi, ngươi không gả ra ngoài được đâu.”
Tư Hoa Dung xoa xoa ngực, nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả nhiên có nam nhân liền quên bạn, có tin tối nay ta phi trâu bắt được tên đàn ông kia không, cho ngươi đội nón xanh chói lọi!”
“Nếu như ngươi thật sự có thể bắt được hắn, ta sẽ không hận ngươi đâu, ngược lại sẽ liều mạng nịnh bợ ngươi.” Bàng Thu Thủy bỗng dưng có chút ý vị thâm trường nói: “Ngay cả ta cũng không có tự tin mê hoặc được hắn, thêm ngươi nói không chừng còn có phần thắng.”
“Hả!” Hoa Tư Dung lúc này hoàn toàn kinh ngạc, sờ sờ trán Bàng Thu Thủy: “Rốt cuộc ngươi đi gặp ai, tổng thống nước Mỹ hả? Bạch mã hoàng tử? Hay Phật Tổ Như Lai?”
Bàng Thu Thủy chậm rãi nói: “Chỉ là một nam nhân độc nhất vô nhị thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận