Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2934: Ngươi không phải cha của nàng ấy

Hạ Thiên quay sang hỏi Hỏa Cửu Linh: “Hắn ta chính là Chưởng môn Ly Hỏa tiên phái?”
“Đúng, chính là hắn ta.” Hỏa Cửu Linh nhẹ gật đầu, giải thích với Hạ Thiên: “Hắn ta cũng chỉ mới tiếp nhận chức Chưởng môn hai mươi năm trước mà thôi. Lão Chưởng môn đời trước bởi vì tẩu hỏa nhập ma mà chết.”
Hạ Thiên lại hỏi: “Ngươi không phải là người Tiểu Tiên Giới sao?”
“Không, từ nhỏ ta đã lớn lên ở Tiểu Tiên Giới.” Từ Côn Luân mỉm cười lắc đầu: “Nhưng khi còn trẻ, ta đã từng dạo chơi ở giới thế tục mấy năm.”
“Có phải ngươi đã từng kết hôn ở giới thế tục hay không? Còn có một đứa con gái?” Hạ Thiên nhìn chằm chằm Từ Côn Luân, nhẹ giọng hỏi.
Từ Côn Luân không khỏi sửng sốt, kỳ quái nhìn Hạ Thiên: “Chẳng lẽ ngươi được nàng ấy thuê đến tìm ta trả thù?”
“Ta không biết ngươi nói nàng ấy là ai. Ngoại trừ nữ nhân của ta, không ai có thể thuê được ta.” Hạ Thiên khó chịu nói: “Nhưng ngươi và Cửu nha đầu hơi giống nhau, dường như có quan hệ huyết thống.”
“Cửu nha đầu?” Từ Côn Luân nghe đến cái tên này, hơi cảm thấy ngoài ý muốn, bỗng con ngươi ngưng lại: “Ngươi nói Tú Nhi?”
“Cái gì Tú Nhi? Ta không biết?” Hạ Thiên nhếch miệng sửa lại: “Ta nói là vợ của ta, Cửu nha đầu. Nàng ấy tên A Cửu, người của âm Y Môn.”
“Vậy thì không sai.” Từ Côn Luân nhẹ gật đầu, nói với Hạ Thiên: “Mấy ngày trước, âm Hậu dẫn một nữ hài tử đến tìm ta. Cô bé kia tên A Cửu. Nó chính là con gái ở thế tục của ta, nhưng ta đã đặt cho con gái của ta một cái tên khác, Tú Nhi, Từ Tú Nhi.”
“Ta chẳng quản ngươi đặt cho nàng ấy tên gì, ta vẫn gọi nàng ấy là Cửu nha đầu.” Hạ Thiên không nghĩ đến lại gặp nhạc phụ vào lúc này. Hắn suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Nếu ngươi đã là cha của Cửu nha đầu, vậy ta sẽ tha cho ngươi một mạng. Chỉ cần ngươi phá trận trên đỉnh đầu của ngươi là được.”
“Không được.” Từ Côn Luân đương nhiên sẽ không đồng ý: “Cho dù ngươi sắp là con rể của ta, ta cũng không có khả năng vì chuyện riêng mà ảnh hưởng việc công. Ta đã nhận được lệnh phù nói ngươi là cường địch xâm lấn tiên giới, nhất định phải giết chết ngươi. Nhưng, chỉ cần ngươi thu tay lại, ta đảm bảo ngươi có thể bình an rời khỏi tiên giới.”
“Đừng có nói tiên giới này tiên giới nọ nữa. Các ngươi chỉ bắt chước Tiểu Tiên Giới mà thôi.” Hạ Thiên lộ ra vẻ không cao hứng, nói với Từ Côn Luân: “Còn nữa, ta nể mặt Cửu nha đầu nên mới nể mặt ngươi. Ngươi nhất định muốn chết sao?”
“Ta cũng như vậy.” Từ Côn Luân thản nhiên nói: ‘Nếu không phải bởi vì Tú Nhi, ngươi đại náo Ly Hỏa tiên phái, công kích trận pháp hộ tháp, tội đáng chết rồi.”
Hạ Thiên nắm chặt tay, lựa chọn giải quyết dứt khoát: “Nếu đã nói không thông, vậy thì đánh đi.”
“Cũng được.” Từ Côn Luân cũng dùng nắm đấm: “Ta cũng muốn thử một chút, xem ngươi có tư cách cưới con gái của ta hay không.”
“Vậy thì lên.” Hạ Thiên bóp quyền, sau đó đánh một quyền vào ngực Từ Côn Luân.
Từ Côn Luân không tránh không né, đón đỡ Hạ Thiên một quyền, sau đó nói: “Không tệ, rất có sức nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều. Ngươi ăn một quyền của ta đây.” Nói xong, ông ta cũng đánh một quyền vào ngực Hạ Thiên.
Bành.
Một quyền này mang theo hỏa khí nồng đậm đánh thẳng vào cơ thể Hạ Thiên, sau đó một luồng hỏa trụ từ sau lưng phun ra ngoài.
“Một quyền này của ngươi cũng tạm được.” Hạ Thiên thở phào nhẹ nhõm, nói mà không có biểu cảm gì.
“Xem ngươi có thể ăn được mấy quyền của ta.” Sự háo thắng của Từ Côn Luân trong nháy mắt tăng lên, song quyền như băng đánh mạnh vào Hạ Thiên.
Hạ Thiên cũng không yếu thế, bóp quyền đón nhận.
Bành, bành, bành.
Quyền đối quyền, không thể tưởng tượng được.
Không khí chung quanh ầm ầm nổ tung.
“Tiểu tử, chút thực lực đó của ngươi không đủ cưới nữ nhi ta đâu.” Từ Côn Luân vẫn không quên trào phúng hai câu: “Cuộc hôn nhân này, ta không đồng ý.”
Hạ Thiên lười biếng đáp lại: “Cửu nha đầu vốn là vợ của ta, chẳng cần ngươi đồng ý.”
“Đúng là không biết mùi vị.” Từ Côn Luân lạnh giọng nói: “Hôn nhân vốn do phụ mẫu làm chủ. Mẫu thân của nó khó sinh mà chết, ta làm cha cũng nên thay nó sắp xếp chứ.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Chuyện của Cửu nha đầu chỉ có ta và nàng ấy làm chủ, ngươi tính là gì chứ?”
“Nhưng ta là cha của nó.” Từ Côn Luân giận dữ, quyền kình tăng lên mấy phần: “Tiểu tử ngươi mới tính là thứ gì đấy.”
Hạ Thiên đương nhiên sẽ đối chọi gay gắt, không chút yếu thế: “Cửu nha đầu nhất định không nhận ngươi là cha. Bằng không, nàng ấy đã sớm nói cho ta biết.”
Từ Côn Luân quát lớn: “Có nhận hay không, ta cũng là cha của nó.”
“Cửu nha đầu không nhận, vậy ngươi không phải cha của nàng ấy.” Hạ Thiên nói: “Ai cũng không thể buộc nàng ấy, ngươi càng không có khả năng.”
“Hảo tiểu tử, ngươi còn muốn quản chuyện của ta? Ngươi có thực lực này sao?” Từ Côn Luân bỗng thay đổi nắm đấm, đưa tay triệu ra một ngọn hỏa lưu đánh thẳng vào tim Hạ Thiên.
Hạ Thiên thấy lão tiểu tử đổi chiêu, đương nhiên cũng không ngồi đó chờ chết. Giữa ngón tay của hắn xuất hiện ngân châm nghênh đón hỏa lưu đâm tới.
Khi hỏa lưu mãnh liệt sắp đụng phải Hạ Thiên, bỗng nhiên không có dấu hiệu chia thành hai nửa, trực tiếp lướt qua hắn.
Từ Côn Luân có chút ngoài ý muốn: “A, châm pháp này của ngươi là gì? Tại sao có thể tách được hỏa lưu của ta?”
“Cái này có là gì? Ta còn có thể phá giải quyền pháp của ngươi.” Hạ Thiên khinh thường đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận