Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1863. Quản nam nhân của ngươi đi

“Này, tên biến thái chết tiệt, thả ta ra!” Tô Bối Bối có chút tức giận.
“Bối nha đầu, dạo này ngươi hay chạy đi tập thể dục sao? Thân hình lại thay đổi tốt hơn rồi.” Hạ Thiên cười hì hì hỏi.
Tô Bối Bối rất muốn quay đầu lườm Hạ Thiên một cái, nhưng nàng lại cảm thấy thật ra lời đó cũng không sai, mấy ngày qua nàng bay khắp nơi, hình như cũng có thể coi là tập thể dục, dù sao thì đó cũng là một loại vận động.
Còn chuyện thân hình nàng thay đổi, ừm, thật ra chính nàng cũng tự mình cảm nhận được, lần này tuy thân hình của nàng thay đổi không quá rõ ràng nhưng lại càng hoàn mỹ hơn, vấn đề duy nhất chính là tên đại háo sắc Hạ Thiên kia, thậm chí ngay cả thay đổi như thế cũng có thể nhìn ra được.
Phải biết rằng, chính là lúc đang tắm nàng mới có thể cảm nhận được những thay đổi của cơ thể mình.
Rất rõ ràng, bây giờ Hạ Thiên sẽ không để cho Tô Bối Bối đi, thật vất vả Bối nha đầu đó mới trở về, trước tiên hắn phải ôm một lát đã.
Chà, ôm rất thoải mái, hắn rất thích.
“Y Tiểu m, quản chồng ngươi một chút đi, đừng để hắn mất lịch sự với ta!” Tô Bối Bối la lên một câu.
“Tô đại tiểu thư, chính ngươi tự quản lý nam nhân của mình đi, đừng đến tìm ta.” Y Tiểu Âm thản nhiên nói.
Hầu hết những người vây xem đều bối rối, vì vậy có một câu hỏi được đặt ra là, rốt cuộc nam nhân này là ai?
Mà phần lớn những nam nhân có mặt ở đây đều đang hâm mộ và ghen tị, tên khốn kia thật là may mắn, hai đại mỹ nhân có khuôn mặt như tiên nữ, thân hình đều giống như yêu nữ, hình như đều thuộc về tên đó?
Ừm, nói tóm lại, những nam nhân có mặt bây giờ, e rằng ngoại trừ hai anh em nhà họ Tô ra thì những người khác đều hy vọng mình có thể thay thế vị trí của Hạ Thiên, sau đó sẽ ôm vị Tô đại tiểu thư xinh đẹp và gợi cảm này vào trong ngực.
“Hừ, tên biến thái này không phải là nam nhân của ta, ta cũng không để hắn được như ý đâu.” Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng: “Này, ngươi ôm cũng ôm rồi, thả ta ra đi.”
“Ôm rất thoải mái, tại sao ngươi lại muốn ta buông ra chứ?” Hạ Thiên không hiểu.
“Bởi vì Y Tiên nhà ngươi sẽ ăn giấm.” Tô Bối Bối tức giận nói.
“Thật sao?” Hạ Thiên có chút nghi ngờ, sau đó hắn nhìn về phía Y Tiểu m: “Vợ Y Y, nàng ghen sao?”
“Ở đây không có chuyện của ta, ta đi về trước đây.” Y Tiểu Âm dứt khoát xoay người rời đi.
“Này, Y Tiểu m, ngươi chờ một chút, nếu như ngươi muốn đi thì hãy đưa nam nhân của ngươi đi đi…” Tô Bối Bối vội vàng hét lên một câu, nhưng nàng còn chưa kịp nói dứt lời Y Tiểu Âm đã biến mất rồi.
“Không sao đâu, Bối nha đầu, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau đi tìm nàng ấy là được rồi.” Dáng vẻ của Hạ Thiên như đang an ủi Tô Bối Bối.
“Ta không muốn đi tìm nàng ấy với ngươi.” Tô Bối Bối khẽ hừ một tiếng.
“Được rồi, ta nói này Bối Bối, ngươi cũng đừng có diễn ân ái với Hạ Thiên nữa. Ở đây nhiều người như vậy, hay chúng ta về nhà trước đi.” Cuối cùng thì Tô Tiểu Xán nhịn không được mở miệng nói chuyện.
“Anh cả, ngươi có tin là ta sẽ đánh ngươi hay không? Ta mới không thèm diễn ân ái với tên biến thái đó đâu.” Tô Bối Bối không vui, nhưng lần này nàng lại rất nhanh chóng chuyển sang chuyện khác: “Ai, anh cả, tối hôm qua ngươi nói muốn kết hôn thì hôm nay xảy ra tai nạn xe cộ. Ta không nghĩ đó là điềm lành đâu, hay ngươi đừng nên kết hôn nữa.”
“Bối nha đầu, ngươi như vậy là không đúng rồi. Anh cả của ngươi rất vất vả mới tìm được một cô vợ. Sao ngươi có thể bảo hắn không kết hôn chứ?” Hạ Thiên mở miệng nói.
“Ngươi, cái tên bệnh thần kinh câm miệng cho ta, bởi vì để cho ta trở về với ngươi mà đi thúc giục anh ta kết hôn. Ta đã lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên ta gặp một bệnh tên thần kinh như ngươi vậy...” Tô Bối Bối nghĩ tới chuyện đấy thì lại nổi nóng, hắn là ai cơ chứ, lại còn có hành vi thần kỳ như vậy.
Tuy nhiên, lời nói của Tô Bối Bối đã bị Hạ Thiên cắt ngang: “Bối nha đầu, đây không phải là lần đầu tiên ngươi gặp ta nha, chúng ta đã gặp nhau từ mười năm trước rồi.”
“Được lắm, có phải là từ mười mấy năm trước cái tên biến thái ngươi đã đánh chủ ý lên ta rồi không?” Tô Bối Bối thở phì phò nói.
“Bối nha đầu, lời kia của ngươi phải nói ngược lại. Rõ ràng là ngươi vẫn luôn muốn làm vợ của ta, chỉ là ta không đồng ý mà thôi.” Hạ Thiên vẫn giữ vững cái quan điểm kia.
“Ta…” Tô Bối Bối tức điên lên, nhưng nàng rất nhanh đã tỉnh táo trở lại: “Ta không tranh cãi với ngươi nữa, tóm lại là ngươi thả ta ra.”
“Anh cả, hay chúng ta về nhà trước đi.” Hiện tại, Tô Tuấn Phong mới nói với Tô Tiểu Xán.
“Được, chúng ta đi về trước rồi lại nói.” Tô Tiểu Xán gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Hứa Như: “A Như, ngươi cũng về nhà với ta trước đi.”
“Tiểu Xán, Na Na vẫn đang ở nhà, mặc dù ngươi đã tìm người giúp ta chăm sóc nàng ấy nhưng ta vẫn không yên tâm, ta vẫn nên đi về trước đây.” Hứa Như hơi do dự một chút rồi nói.
Thật ra, Hứa Như cũng đã nhận ra nhà họ Tô không có chào đón mình, cho dù là Tô Tuấn Phong đã xuất hiện trước đó hay Tô Bối Bối vừa mới xuất hiện, đến tận bây giờ bọn hắn vẫn đều chưa từng bắt chuyện với nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận