Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2024. Không biết khi nào mới có thể chân chính gạt bỏ được quá khứ

"Chờ, chờ một chút, chàng có nghe được phòng bên cạnh có người hô cứu mạng không?" A Cửu đột nhiên nghe thấy một chút tiếng động không bình thường ở gần đó, nguyên bản nàng sẽ không nghe được, nhưng có lẽ là do công lực vừa tăng lên cho nên hiện giờ nàng đã có thể nghe thấy.
"Ừm, bên kia có một nữ nhân bị một đám người bắt cóc." Hạ Thiên thuận miệng nói: "Đám ngu ngốc kia bỏ tiền ra trên danh nghĩa nói là muốn tìm người mẫu gì đó, nào biết bọn hắn không những không trả tiền mà còn cướp bóc nữ nhân kia, bây giờ còn muốn ngủ miễn phí với người ta."
"Hả? Vậy chúng ta mau đi cứu nàng ta đi." A Cửu vội vàng nói, hiện tại, nàng cuối cùng cũng muốn tránh thoát cái ôm của Hạ Thiên, nhưng vấn đề là nàng giãy dụa mãi mà vẫn không thể thoát ra được.
"Cửu nha đầu, nàng vẫn ngu ngốc như vậy, ta đã cứu nữ nhân kia rồi." Hạ Thiên đương nhiên không muốn cho A Cửu rời khỏi lúc này, hắn cảm thấy tiền chữa bệnh của mình còn chưa thu đủ, "Mấy tên ngu ngốc ấy đều nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích nữa rồi."
"Vậy tại sao nữ nhân kia vẫn còn hô cứu mạng chứ?" A Cửu có chút không rõ.
"Ồ, nàng không nói thì ta suýt nữa quên mất, bởi vì nữ nhân kia vẫn còn bị trói lại." Hạ Thiên thuận miệng nói, tiếp đó cũng không thấy hắn làm gì, chỉ nghe hắn lại lên tiếng: "Được rồi, ta đã cởi dây thừng cho nàng ta, bây giờ nàng ta có thể chạy ra ngoài."
Mấy phút sau.
"Nàng ta đã chạy rồi." Hạ Thiên lại nói một câu.
"Nàng ta không báo cảnh sát à?" A Cửu không khỏi thắc mắc.
"Không có." Hạ Thiên trả lời: "Được rồi, Cửu nha đầu, đừng quan tâm nàng ta nữa, bây giờ nàng vẫn còn thiếu nợ tiền chữa bệnh đấy, tập trung thanh toán cho tốt đi."
"Nè, đã qua cả một buổi tối rồi, như thế nào thì cũng nên trả nợ xong rồi chứ?" A Cửu hừ nhẹ một tiếng, "Ta nói cho chàng biết, bây giờ ta không nợ chàng gì cả, bây giờ là ta chủ động cho chàng!"
A Cửu đúng là rất chủ động, Hạ Thiên cũng mừng rỡ hưởng thụ, nhưng vào lúc này thì điện thoại di động của hắn lại vang lên.
"Không cho phép chàng nghe máy." A Cửu hừ nhẹ một tiếng.
"Là vợ Y Y gọi tới nha." Hạ Thiên cầm điện thoại nhìn một chút, tiếp đó cũng không để ý A Cửu có thật sự cho phép hay không, tiện tay nhấn nghe máy.
"Vợ Y Y, nàng lại cần ta đi làm việc à?" Hạ Thiên tiếp điện thoại, "Trễ chút nữa ta sẽ tới đó, bây giờ ta còn vội việc khác."
"Không cần phải gấp, bên này tạm thời không chuyện gì cả, ta chỉ muốn hỏi ngươi, A Cửu có đi cùng với chàng hay không?" Bên trong giọng nói của Y Tiểu Âm hơi có chút mùi vị khác thường, "Ta có gọi điện cho nàng ấy, nhưng di động của nàng ấy đã tắt máy."
"Ồ, Cửu nha đầu đang ở đây với ta, bây giờ nàng ấy cũng rất bận, hay ta để nàng ấy nghe máy?" Hạ Thiên nói xong thật sự đưa điện thoại cho A Cửu, "Cửu nha đầu, nàng có muốn nói gì đó với vợ Y Y không?"
"Y Y tỷ, ta không sao, lát nữa ta sẽ đi tìm ngươi." Trong lòng A Cửu ít nhiều gì cũng có chút xấu hổ, tên biến thái chết tiệt này chơi thật là ác, không ngờ lại để nàng nghe điện thoại ngay bây giờ, hại nàng cố gắng lắm mới nhịn xuống không để cho giọng nói xuất hiện sự khác thường.
"Vợ Y Y, Cửu nha đầu không sao đâu, bây giờ nàng ấy đặc biệt ngoan ngoãn." Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Không có việc gì thì tốt rồi, vậy ta cúp máy đây." Y Tiểu Âm rất nhanh ngắt cuộc gọi, bởi vì thật ra nàng vẫn nghe được một chút âm thanh khác thường từ trong điện thoại truyền ra, mà nàng cũng đã mơ hồ đoán được bên kia đang xảy ra chuyện gì.
Ở Cao ốc Thần Y, Y Tiểu Âm đặt điện thoại di động xuống rồi nhẹ nhàng thở hắt ra.
Tối hôm qua sau khi gặp mặt A Cửu thì nàng đã mơ hồ cảm thấy thật ra nàng ấy muốn cái gì, mà nàng cũng hiểu rõ, chuyện ấy không phải là do A Cửu đột nhiên chuyển biến, mà là lúc trước xảy ra nhiều chuyện như vậy làm cho nàng ấy rốt cuộc hiểu rõ thứ mình muốn là gì. Chẳng qua A Cửu hình như còn đang do dự, vì thế nàng quyết định giúp nàng ấy một phen, để Hạ Thiên đi tìm nàng ấy.
Kết quả bây giờ thật ra là tình huống nàng đã dự đoán được, cũng là tình huống nàng nguyện ý nhìn thấy. Nàng không cảm thấy Hạ Thiên là một nam nhân tốt, nhưng nàng cảm thấy hắn có thể làm cho A Cửu vui vẻ, ít nhất thì nàng ấy có thể tạm thời thật sự vui vẻ trong nhất thời, trở thành một nữ nhân chân chính.
Nàng hy vọng A Cửu không cần sống vì người khác, cho dù người khác kia chính là nàng thì nàng ấy cũng không cần làm như vậy.
Còn về chính nàng....
Y Tiểu Âm nhẹ nhàng thở hắt ra, nàng cũng không biết khi nào mình mới có thể chân chính bước ra khỏi chuyện kia, nhưng bây giờ ít nhất A Cửu đã bước ra, cũng là một chuyện vui.
Ở khách sạn quốc tế Giang Than.
A Cửu lại cảm thấy lần nữa mệt mỏi, còn có chút đói bụng. Nàng lại quấn khăn tắm rời giường ăn một chút trái cây trước, sau đó cảm thấy không đủ, bắt đầu hâm cơm trong lò vi sóng ăn, ăn xong nàng vẫn còn cảm thấy chưa no, định gọi điện thoại cho nhân viên phục vụ, nhưng khi nhìn về phía Hạ Thiên thì nàng lại thay đổi chủ ý.
"Nè, chàng dậy đi, ta đói bụng, chàng đi mua cho ta chút đồ ăn đi." A Cửu không muốn đi ra ngoài, cũng không muốn đợi lát nữa còn phải mặc y phục mở cửa cho nhân viên phục vụ khách sạn, cho nên giao nhiệm vụ này cho Hạ Thiên.
Hạ Thiên cũng không ý kiến gì về việc này, hắn nhanh chóng mặc quần áo vào rồi chuẩn bị đi ra ngoài, mà A Cửu thì trở lại trên giường, trên giường vẫn còn có cánh hoa, đương nhiên cũng còn có chăn mền, lần này thì nàng đã lẻn vào trong chăn.
Nhưng ngay lúc này, tiếng chuông cửa lại vang lên.
"Leng keng... Leng keng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận