Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2626: Còn lời gì muốn nói không?

Nam tử ngoại quốc có chút kỳ quái: “Sao ngươi tới đây?”
“Kế hoạch bên An Tâm Quán thất bại rồi.” Nam tử Châu Á nét mặt nặng nề: “Xem ra chúng ta vẫn đánh giá quá thấp thực lực của kẻ thù, chúng ta cần phải đi qua cứu viện ngay.”
Nữ nhân áo xanh lắc đầu: “Không đi được.”
“Ngươi có ý gì?” Nam tử Châu Á không hiểu hỏi.
Nữ nhân cười giễu: “Hạ Thiên là ai chứ, lẽ nào ngươi còn chưa rõ.”
“Hắn đã sớm phát giác ra được kế hoạch của chúng ta, vậy thì khẳng định khó thoát.”
Nam tử ngoại quốc không cho là thế: “Hắn cũng chỉ là Kim Đan Kỳ mà thôi, ba người chúng ta cộng vào tuy không vượt qua hắn, nhưng đảm bảo an toàn rút lui thì vẫn không có vấn đề gì.”
“Ai cho ngươi sự tự tin này vậy?” Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng bỗng dưng vang lên.
Nam tử ngoại quốc sửng sốt, cảm nhận âm thanh này vang ngay bên tai hắn, mãnh liệt quay đầu lại, thế mà không phát hiện tung tích của ai hết.
“Đừng tìm nữa, ta ở đây này.” Hạ Thiên ngồi trên sofa, cười hì hì vẫy tay với nam tử kia.
Nam tử Châu Á và nữ nhân áo xanh bị dọa cho hết hồn, bởi vì Hạ Thiên xuất hiện thật sự không có bất kỳ dấu hiệu gì, bọn họ gần như không cảm nhận được gì, chỉ riêng năng lực này là đã vượt qua bọn hắn.
Nói một cách khác, Hạ Thiên muốn im hơi lặng tiếng giết sạch bọn hắn là việc dễ như trở bàn tay.
“Hạ Thiên, ngươi muốn làm gì?” Nam tử ngoại quốc lạnh giọng quát hỏi: “Đừng cho rằng chúng ta thật sự sợ ngươi.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Các ngươi có sợ ta hay không trong lòng các ngươi rõ nhất.”
“Hiện tại ta có chút vấn đề muốn hỏi các ngươi, cho nên các ngươi mới còn sống, bằng không thì đã sớm chết cả lũ rồi.”
“Ngươi cho rằng chúng ta sẽ phối hợp sao?” Nam tử ngoại quốc cười lạnh một tiếng, vừa muốn nói hai câu tàn nhẫn, bỗng dưng đầu nổ tung, cả người đổ rạp xuống đất, vừa nhìn đã không còn sống nữa.
Hai người còn lại lập tức bị dọa cho tái mét, không dám nhiều lời.
“Phối hợp hay không do các ngươi tự quyết định.” Hạ Thiên vẫn là dáng vẻ không quan tâm kia.
“Ngươi muốn hỏi cái gì.” Nữ nhân áo xanh nhận mệnh: “Ta biết gì ta sẽ nói hết.”
Hạ Thiên gật đầu, sau đó nói: “Trước tiên nói coi rốt cuộc các ngươi là ai?”
“Chúng ta là Tứ Đình Trụ của Đông Thiên môn, lần lượt là Tả Thanh Long, Thạch Kình Thương, Thượng Bích Lạc, Hạ Cửu Lưu.”
Nữ nhân áo xanh chậm rãi giải thích: “Tả Thanh Long trước đó ngươi đã từng gặp, người ngoại quốc kia chính là Thạch Kình Thương, mà ta là Thượng Bích Lạc, hắn là Hạ Cửu Lưu.”
“Đây là tên hay biệt danh?” Hạ Thiên bĩu môi, “Sao toàn lấy mấy cái tên tầm thường vậy, lão đại các ngươi nhất định là kẻ không có văn hóa.”
Nam tử Châu Á nghẹn lời, cuối cùng vẫn chọn im lặng.
“Vừa là biệt danh, vừa có liên quan đến tên.” Nữ nhân kia dường như buông bỏ phản kháng, hỏi gì đáp lấy: “Ví dụ như ta họ Thượng, tên thật đã sớm quên rồi.”
“Vị Hạ Cửu Lưu tên thật là Hạ Cửu U.”
“Ngươi họ Hạ?” Hạ Thiên khinh thường liếc nhìn nam tử Châu Á, bất mãn nói: “Đổi đi thôi, ta không thích đồ đần có họ giống ta.”
Nam tử Châu Á mặt lạnh nói với Hạ Thiên: “Ngươi tưởng ngươi là ai, toàn bộ thiên hạ chỉ có ngươi mới xứng mang họ Hạ sao?”
“Bụp!” Hạ Thiên trực tiếp tặng người này một cước, sau đó lười biếng nói: “Thiên hạ có rất nhiều người xứng đáng mang họ Hạ, nhưng ngươi chắc chắn không phải, ta nói thế đó.”
“Đậu má, ngược lại ta muốn xem thử ngươi lợi hại cỡ nào!” Nam tử Châu Á cũng không nhịn nổi, hai tay dùng lực, mũi chân dũng mãnh lao về phía Hạ Thiên: “Nếm thử Băng Hỏa Chưởng của ta đi!”
“Ở trước mặt ta mà nhắc đến băng hỏa à, ngươi đúng là ngu ngốc.” Hạ Thiên thất vọng lắc đầu, chỉ nhẹ nhàng giơ tay đã thu hết băng linh khí và hỏa linh khí trong tay đối phương, “Hơn nữa băng hỏa linh khí không phải dùng như thế, ta dạy ngươi nhé.”
Hắn nói xong lập tức vỗ hai phát vào mặt nam tửu Châu Á.
Nữ nhân áo xanh thấy nam tử kia cả người bay ra ngoài, mà trên mặt hắn vừa kết tầng băng, vừa bị hỏa diễm thiêu đốt đến lộ cả xương.
“Còn mình ngươi thôi, còn lời gì muốn nói không?” Hạ Thiên đứng dậy có chút nhạt nhẽo nói: “Không có thì để ta tiện tay giải quyết, rồi đi tìm Tiểu muội chân dài và Thạch nha đầu.”
“Hạ Thiên, ta bằng lòng làm thủ hạ trung thành nhất của ngươi, chỉ cần ngươi tha cho ta một mạng!”
Nữ nhân áo xanh không hề do dự quỳ xuống: “Người bày bố kế hoạch lần này thật ra là Phong Thiên Vương của Bắc Thiên môn, chỉ cần ngươi không giết ta, thì ta có cách dẫn hắn đến quốc nội, sau đó thay ngươi giết hắn.”
“Không hứng thú, ngươi tự quyết định đi.” Hạ Thiên bĩu môi, không hề nói giết nữ nhân này, cũng không nói buông tha nàng, chỉ đi ra khỏi căn phòng rồi trực tiếp rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận