Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2054. Cung điện dưới lòng biển

Một lát sau, cảnh tượng quỷ dị của không gian ở tầng này dần dần biến mất, lộ ra trước mặt Ninh Nhụy Nhụy là buồng nhỏ đổ nát ở trên tàu, bốn phía đều đốt huân hương, mà hai bên vách tường đều đứng thẳng mười mấy bình lớn trong suốt, bên trong bình đều là người.
“Quả nhiên là một tên đại biến thái!” Ninh Nhụy Nhụy lấy làm kinh hãi, không nhịn được lại đạp mấy cước lên nam tử mặc âu phục màu đỏ: “Đi chết đi.”
Hạ Thiên tiến lên ôm Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, bây giờ có thể thực hiện...”
Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói: “Thực hiện cái đầu quỷ nhà ngươi, ngươi không nhìn đây là nơi nào à?”
“Nơi nào liên quan đến chuyện ta đòi hỏi chỗ tốt chứ?” Hạ Thiên một mặt xem thường, sau đó có chút khó chịu: “Tiểu muội chân dài, không phải cô định đổi ý chứ?”
“Ngươi coi Ninh Nhụy Nhụy ta là loại người như thế à, đã nói là tuyệt đối giữ lời.” Ninh Nhụy Nhụy liếc hắn một cái: “Còn có, ngươi có thể đừng như vậy hay không... Vội vã như vậy, đợi sau khi trở về ta sẽ thực hiện lời hứa.”
Đôi mắt của Hạ Thiên đảo một vòng, cười nói: “Sau khi trở về, vậy cần phải tăng gấp bội, ít nhất phải hôn đủ một trăm phút.”
“Lưu manh!” Mặt của Ninh Nhụy Nhụy đỏ tới mang tai trừng mắt nhìn Hạ Thiên, lại nhìn những cái bình kia một chút: “Đi thôi, ở lại nơi này quá rợn người, nhưng thông đạo của tầng này ở nơi nào?”
“Không có lối đi, đây là tầng cuối cùng.” Hạ Thiên nói: “Phía dưới là trực tiếp tới đáy biển.”
Ninh Nhụy Nhụy có chút ngoài ý muốn, không nhịn được kinh ngạc lên tiếng: “Vậy chúng ta đã tới đáy biển, vậy cuối cùng những kiểm tra trước đó của bọn hắn dùng để làm gì?”
Sau đó không biết là lẩm bẩm hay hỏi Hạ Thiên: “Cách tuyển người này, có nửa xu nào quan hệ với thám hiểm đáy biển sao?”
Hạ Thiên có chút câm nín nói: “Tiểu muội chân dài, bây giờ cô mới nghĩ đến vấn đề đó à?”
“Thế nhưng, không có đạo lý, người ở phía sau màn làm nhiều chuyện như vậy, đến tột cùng là vì cái gì?” Ninh Nhụy Nhụy nghĩ mãi không ra: “Hơn nữa vì việc ấy mà hủy một hòn đảo, tạo ra chiếc du thuyền lớn như vậy, đến cuối cùng không phải là tiền quá nhiều muốn đốt cho hết à.”
Hạ Thiên lười lãng phí trí nhớ ở loại chuyện nhàm chán kia: “Muốn biết vì sao, chẳng phải xuống tiếp sẽ biết sao?”
“Vậy chúng ta xuống đáy biển như thế nào?” Ninh Nhụy Nhụy ngắm nhìn bốn phía, không nhìn thấy có chỗ có thể mở: “Chẳng lẽ lặn xuống nước, vậy cũng được, vừa vặn trong túi của ta mang theo hai bộ đồ lặn.”
Hạ Thiên vẫn giữ quan điểm trước đây: “Không cần lặn xuống nước, trực tiếp cho chìm chiếc thuyền này, thẳng xuống đáy biển là được.”
“Ngươi đã xem Titanic quá nhiều rồi, làm sao nhất định phải để thuyền đắm.” Ninh Nhụy Nhụy dùng ánh mắt không thể nói lý mà trừng Hạ Thiên: “Thành thật ở lại, ta lấy đồ lặn ra.”
“Không cần.” Hạ Thiên lắc đầu nói.
Ninh Nhụy Nhụy dừng động tác lại, bởi vì có một cái vòng xoáy sáng lên màu xanh lam nhạt xuất hiện ở trước mặt hai người bọn hắn.
“Hai vị đạo hữu, mời trực tiếp xuống.” Lại là giọng nói ấy, lời nói không khác với trước lắm.
“Ngươi sẽ không lại làm cái trò bịp bợm gì nữa chứ?” Ninh Nhụy Nhụy không thể nào tin người này được rồi.
Giọng nói kia không có trả lời.
Ninh Nhụy Nhụy không nhịn được rối rắm, loại trò chơi khảo sát nhàm chán này sẽ không thật sự không dứt, dự tính ban đầu của nàng là tham gia thám hiểm đáy biển với chuyện kia là hoàn toàn không liên quan với nhau.
Nghĩ một hồi, Ninh Nhụy Nhụy nói: “Lười suy nghĩ, chúng ta đi xuống đi.”
Thái độ của Hạ Thiên tất nhiên là sao cũng được, hắn tới chính là làm người đồng hành với Ninh Nhụy Nhụy.
Hai người bọn họ vừa đi vào vòng sáng, lập tức bị vòng sáng quấn quanh người, tầng tầng bao lấy hai người họ, một giây sau bọn hắn đã xuất hiện ở trong biển, nhanh chóng đi xuyên trong nước biển tuôn trào, bay tới đáy biển.
“Chuyện này rất thần kỳ.” Ninh Nhụy Nhụy cảm thán một câu, sau đó lại có chút thất vọng nói: “Đáng tiếc trong biển quá tối, cái gì cũng không nhìn thấy.”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Tiểu muội chân dài, vậy cô muốn nhìn cái gì?”
“Hồi nhỏ thường xuyên nghe chuyện xưa, nói là trong đáy biển có Long cung, Thủy Tinh Cung gì đó, kết quả ở đây như bôi đen, cá xấu đến mức dọa người.” Sau khi trải qua một lần tẩy tủy, thị lực của nàng đã vượt xa người phàm, thật ra có thể thấy đồ vật ở trong biển, nhưng nhìn thấy đồ vật không dễ nhìn, làm cho nàng lập tức không có hứng thú mà thưởng thức.
“Trong biển vốn là một chút ý tứ cũng không có.” Hạ Thiên ngáp một cái: “Tiểu muội chân dài, hiện tại chắc đã tuyệt vọng với thám hiểm đáy biển gì đó rồi ư.”
“Không có.” Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu phủ nhận: “Ngược lại cảm thấy càng có ý tứ, nếu như đáy biển thật sự rất nhàm chán, vậy tại sao sẽ có bản đồ bảo tàng? Vì sao người của Diệt Thần lại đến đây? Vì sao người tu tiên cũng muốn tới đây? Cho nên khẳng định có đồ vật gì đó ở dưới đáy biển này.”
Hạ Thiên nói: “Phía trước đã đến.”
Nàng nhìn trước mặt một chút, nhịn không được kinh hô: “Đáy biển thật sự có Long cung à?”
Dưới đáy biển, một tòa cung điện to lớn lộ ra tại trước mắt hai người Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy.
Cung điện đó nhìn qua cực kỳ cổ kính đơn sơ, nhưng lại lộ ra vẻ vô cùng trang nghiêm, trong ấn tượng của Ninh Nhụy Nhụy thì tùy tiện chọn một cung điện không có dáng vẻ giống như nó, thậm chí ở nước ngoài cũng chưa từng có loại kiểu dáng này, thật sự là kỳ lạ.
Lúc này, phạm vi bên ngoài cung điện được bao quanh bởi một vòng sáng nhàn nhạt, không cần đoán chắc chắn là thủ bút của người tu tiên kia.
Sau khi hai người bọn họ đi tới trước cửa cung điện, vòng xoáy sáng đã sáp nhập vào vòng sáng bên trong cung điện.
Bên trong cung điện được vòng sáng ngăn cách khỏi nước biển, lại còn có dưỡng khí, ngoại trừ không có bao nhiêu ánh mặt trời, thật sự không khác lắm với việc đi trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận