Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4224: Chúng Diệu Chi Môn

“Được rồi, đừng giả bộ nữa.”
Hạ Thiên khó chịu vỗ đầu người này: “Mặc dù ngươi vốn không có bao nhiêu đầu óc, nhưng tổn thương cũng đã khôi phục lại rồi.”
“A?” Người kia nghe xong, lúc này mới giật mình hiểu ra: “Ta không sao rồi?”
“Còn không phải sao?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi đang chất vấn y thuật của ta?”
Người kia sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu: “Ta đã sớm biết ngươi là thần y, chỉ là không nghĩ đến lại thần đến trình độ này.”
“Không thần thì còn có thể gọi là thần y sao?” Hạ Thiên hờ hững trả lời.
“Được rồi, vào chính đề đi.” Kiều Tiểu Kiều mỉm cười nói: “Bây giờ ngươi không sao rồi, ngươi có thể nói mục đích ngươi tìm Hạ Thiên ra, còn việc ngươi là ai nữa.”
Người kia dường như có chút không được thích ứng, im lặng vài giây mới giải thích: “Ta là Nhiếp Tử Hùng. Hạ Thiên, ngươi còn nhớ ta không?”
“Nhiếp Tử Hùng?” Hạ Thiên ôm Kiều Tiểu Kiều ngồi trên ghế salon, thuận miệng đáp lại một câu: “Là ai?” Kiều Tiểu Kiều cũng lộ vẻ kinh ngạc nhưng vẫn nói với Hạ Thiên: “Chồng, chàng quên rồi sao? Mười hai năm trước, Vấn Thiên Quân đã từng phái một số người đến bắt Nguyệt tỷ tỷ, trong đó có một người tên Nhiếp Tử Hùng. Nhưng hình như Nhiếp Tử Hùng đã bị Bách Thiên Lang đoạt xá rồi mà.”
“À, hình như là có người như vậy.” Nghe xong, Hạ Thiên đúng là có ấn tượng.
Kiều Tiểu Kiều nói tiếp: “Thời gian trước, Bách Thiên Lang đến thần tiên đảo tìm chúng ta, chính là muốn chúng ta cứu phân thân của hắn ta ở trái đất, cũng chính là Nhiếp Tử Hùng.”
Nhiếp Tử Hùng cười khổ: “Chính xác mà nói, ta không phải phân thân của Bách Thiên Lang, mà là tiếp nhận thần thức căn tử của hắn ta. Hắn ta có thể cảm nhận mọi thứ của ta, khống chế tất cả.”
“Không thể nào? Ngươi chính là Nhiếp sư đệ?”
Tô Vô Song vẫn không tin được, lắc đầu nói: “Nhiếp sư đệ không thích dông dài như ngươi. Hơn nữa hắn ta đã chết rồi mới đúng.”
Nhiếp Tử Hùng quay sang nhìn Tô Vô Song, ánh mắt hiện lên sự hoang mang: “Xin hỏi ngươi là…”
“Ta là Tô Vô Song.” Tô Vô Song đáp.
Nhiếp Tử Hùng mở to mắt, không thể tưởng tượng nổi: “Tô sư muội, tại sao ngươi lại biến thành như vậy?” Rồi lại cảm thán: “Nhưng không thể không nói, bây giờ ngươi đẹp hơn trước kia nhiều.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Nữ nhân của ta đương nhiên là xinh đẹp hơn so với trước kia, hơn nữa còn ngày càng xinh đẹp.”
Nhiếp Tử Hùng không khỏi có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chẳng liên quan gì đến hắn ta. Bản thân hắn ta hoàn toàn không có hứng thú với nữ sắc, một lòng chỉ muốn theo đuổi thiên đạo.
“Trước đó ngươi nói trái đất sắp xong rồi, Tiên Vân đại lục cũng xong luôn, lời này là có ý gì?” Kiều Tiểu Kiều thấy hai người trò chuyện cả nửa ngày cũng không vào chủ đề chính, đành phải lên tiếng hỏi thăm: “Ngươi tìm Hạ Thiên để làm gì?”
“Cái này nói đến có chút nghiêm trọng.”
Nhiếp Tử Hùng cười khổ, lông mày cau lại: “Nhưng ta cũng không có quá nhiều thời gian. Cơ thể này là do ta mượn tạm, hạ xuống hạt giống thần thức, sau đó dẫn phát Hơi thở Satan, ráng chống đỡ cho đến nơi này.”
“Vậy thì ngươi bớt nói nhảm đi.” Tô Vô Song thúc giục: “Ngươi không cần thiết phải giải thích nhiều như thế.” Nhiếp Tử Hùng thu lại tâm trạng loạn thất bát tao, tiến vào chủ đề chính: “Sự việc phải nói đến hơn bốn mươi năm trước, khi đó Bách Thiên Lang thu được một cổ thư tàn trang trong một bí cảnh ở Tiên Vân đại lục. Trải qua mấy năm tìm hiểu, hắn ta phát hiện bên trong tàn trang nói đến những thông tin liên quan đến Chúng Diệu Chi Môn. Cánh cửa này dường như liên thông trực tiếp đến Chân Tiên giới, nghe nói vô cùng lớn. Chỉ cần mở cánh cửa đó, con người có thể tiến thẳng vào Chân Tiên giới.”
“Về sau, hắn ta vẫn luôn tìm kiếm tung tích cánh cửa này khắp nơi trên Tiên Vân đại lục, nhưng đều không có kết quả. Cho đến khi hắn ta mở một ngọc giản ghi chép bí sử của Phiếu Miểu Tiên Môn, hắn ta mới tìm được manh mối. Đáng tiếc, khi hắn ta đang muốn nghiệm chứng tin tức bên trong ngọc giản, hắn ta bị Vấn Thiên Quân vây hãm, chỉ có thể trốn đến Yêu vực mà thôi.”
“Cho đến mười hai năm trước, hắn ta phát hiện Vấn Thiên Quân dự định phái hơn mười đệ tử tâm phúc đến trái đất. Càng quỷ dị hơn chính là, Vấn Thiên Quân cũng ẩn mình bên trong. Thế là Bách Thiên Lang đi tìm ta, gieo xuống một phần hạt tiống thần thức của hắn ta vào trong đầu ta, để ta làm phân thân của hắn ta.”
Hạ Thiên nghe mấy chuyện này, chỉ cảm thấy nhàm chán muốn chết.
Nhưng Kiều Tiểu Kiều và Tô Vô Song ngược lại nghe đến xuất thần, đối với chuyện mà Nhiếp Tử Hùng nói cảm thấy có chút hứng thú.
Gương mặt Phù Diêu Tiên Tử không chút biểu cảm, bởi vì cố sự này, lúc trước nàng nghe được ở Phù Diêu giới rất nhiều.
“Chuyện xảy ra ở trái đất, ta cũng không muốn nói nhiều, các ngươi hẳn còn rõ ràng hơn cả ta.” Nhiếp Tử Hùng nhảy qua những tin tức râu ria, nói tiếp trọng điểm: “Sau sự kiện đó, Bách Thiên Lang thu lại thần trí của mình, sau đó bảo ta đến trái đất tìm kiếm tung tích cánh cửa. Ta đã tìm những mười năm, mỗi một hơi hẻo lánh trên trái đất đều tìm qua một lần, thậm chí còn đến thế giới địa tâm nhưng đều không có thu hoạch gì.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận