Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2821: Có biết hậu quả như nào không?

A Cát vô dụng, người đảo Nam Hải, tên thật cũng không có quá nhiều người biết, nhưng trong khai sinh có một chữ Triết, cho nên mới có người gọi hắn ta là A Cát. Hai mươi năm trước, hắn ta cùng với mấy huynh đệ xông xáo kinh thành, kết quả lăn lộn chưa ra được thành tích gì, cũng bởi vì giết nhầm một người mà ngồi hơn mười năm tù. Nửa năm trước mới được thả ra.
Tuy nhiên, sau khi ra ngoài, giống như được thần trợ, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, hắn ta đã nhanh chóng tạo dựng được một địa bàn, biến Cát Tường Hội thành thế lực ngầm một phương.
Lúc này, A Cát đang ngâm mình trong bồn tại một nhà tắm công cộng. Hắn ta bị tàn phế một cánh tay, trước và sau lưng toàn là những vết sẹo dữ tợn, tóc cạo sạch, cả người toát lên sự hung ác, không hề có chút liên quan nào đến hình tượng A Cát vô dụng.
Trong nhà tắm, hơi nước bốc lên, nhiệt độ càng lúc càng tăng, cơ thể A Cát đỏ bừng, nhưng hắn ta cũng không có phản ứng quá lớn.
“Cát gia, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta.”
Bên ngoài bể tắm, một nam nhân cởi trần người toàn hình xăm, mặc quần đùi quỳ rạp một chỗ, chính là Trịnh Hào.
Lúc này, Trịnh Hào không ngừng dập đầu, xông vào chỗ bồn tắm A Cát khóc lóc kể lể: “Cát gia, ngươi thấy ta bị đánh thảm không? Nếu không có hai huynh đệ đưa ta đi bệnh viện cấp cứu, nói không chừng ta không gặp được ngươi rồi.”
“Hãy nói một chút, hai người kia dáng dấp ra sao?” A Cát đầu trọc gác hai tay lên bể tắm, giọng nói hơi khàn: “Ngươi còn khóc nữa, ta móc mắt ngươi.”
Nước mắt Trịnh Hào trong nháy mắt liền ngừng lại, vội vàng trả lời: “Dáng dấp nam nhân kia rất bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng sức ăn rất lớn. Còn diện mạo của nữ nhân lại rất xinh đẹp, không giống người nhân gian. Nữ nhân kia còn gọi gã nam nhân là sư phụ, còn lại thì không có cái gì khác.”
A Cát đầu trọc thở dài, đứng dậy, lập tức có người đưa đến áo choàng giúp hắn ta quấn vào hông.
“Ngươi nói gã nam nhân đó có phải người này không?” A Cát đầu trọc ra hiệu cho người mang áo khoác của hắn ta đến, sau đó cầm điện thoại mở một tấm hình đưa cho Trịnh Hào xem.
“Đúng, đúng, chính là hắn, chính là hắn.” Trịnh Hào vừa nhìn thấy gương mặt lười biếng và ngạo mạn trên tấm ảnh, lập tức gật đầu không thôi: “Mặc dù hắn không ra tay đánh ta, nhưng hắn cũng không phải người tốt lành gì, dung túng nữ nhân của mình ra tay đánh ta. Sau khi bắt được hắn, ta nhất định phải hung hăng tra tấn hắn… A!”
Bốp.
A Cát đầu trọc tát một bạt tai đánh bay Trịnh Hào hơn hai mét, cả người bốc lên hai lần rưỡi nữa mới rơi xuống đất.
“Cát, Cát gia, vì sao ngươi lại đánh ta?” Hơn nửa ngày sau Trịnh Hào mới đứng lên được, phun ra một ngụm máu, kinh ngạc không thôi.
A Cát đầu trọc không trả lời, chỉ lạnh giọng hỏi: “Ngươi lại đi tìm nữ nhân kia?”
“A, không phải Cát gia ngươi kêu ta đi kiếm tiền sao.” Trịnh Hào cảm thấy ủy khuất, run rẩy nói: “Ta mới vừa được thả, không có tiền, cho nên chỉ có thể…”
Bốp!
A Cát đầu trọc lại tát một cái nữa, nhưng lần này lực tay nhẹ hơn không ít, chỉ để nửa bên mặt Trịnh Hào sưng phồng lên.
“Cát gia, vì sao ngươi lại đánh ta?” Trịnh Hào lại càng khóc lớn hơn.
A Cát đầu trọc lạnh lùng nói: “Ta đã từng nói qua, ngươi có thể trộm có thể cướp, nhưng tuyệt đối không được gạt tiền của nữ nhân.”
“Nhưng ta không muốn vào tù nữa.” Trịnh Hào cảm thấy hắn ta không làm gì có lỗi, mạnh miệng nói: “Trong nhà nữ nhân kia có tiền, lừa ả ta cũng đâu có phong hiểm gì. Nàng ta không dám báo cảnh sát đâu.”
“Ngươi cho rằng ta vì cái này mà đánh ngươi?” Giọng nói A Cát đầu trọc càng lạnh hơn.
“Thế rốt cuộc là vì sao?” Trịnh Hào nghĩ mãi mà không rõ.
A Cát đầu trọc im lặng, chỉ thu lại tấm hình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trịnh Hào, trong lòng dâng lên sát ý mãnh liệt.
Lúc này, ngoài cửa vang lên giọng nói của một thuộc hạ: “Cát gia, người sắp đến rồi, ngài có gặp không?”
“Ngươi cút qua một bên.” A Cát đầu trọc chán ghét đá văng Trịnh Hào, đi sang phòng thay đồ thay một bộ quần áo chính thức, sau đó chậm rãi bước ra khỏi phòng tắm.
Lúc này, trong một gian phòng khách lịch sự, tao nhã, có một số người đang lo lắng chờ đợi.
Bành.
Một tiếng vang vọng đến, một nam nhân trung niên bụng phệ đập tay lên bàn, quát lớn: “Các ngươi làm cái gì thế? Các ngươi có gọi lão đại bây giờ của các ngươi cút ra đây không? Chỉ một Cát Tường Hội nho nhỏ cũng dám lãnh đạm chúng ta, các ngươi muốn chết đúng không?”
Tiểu đệ Cát Tường Hội run rẩy trả lời: “Ông chủ của chúng ta đang thay quần áo, sẽ lập tức đến ngay.”
“Con mẹ nó, hắn ta thay áo liệm à?” Nam nhân trung niên lại càng mắng to: “Hắn ta tính là thứ gì chứ? Bây giờ hắn ta còn không ra, lão tử trực tiếp dẫn người dẹp tan cái hội này của các ngươi.”
Nữ nhân xinh đẹp duy nhất cười nói: “Người này làm giá không thấp nhỉ? Nghe nói hắn ta vừa mới ra tù nửa năm trước, hình như vẫn còn chưa rút ra được bài học.”
“Đúng là cái giá không thấp.” Một thanh niên mặc đồ vét trắng cười nói: “Bắt đại diện Tam Đại Hội thành Nam chúng ta phơi ở đây hơn nửa tiếng, ông chủ của các ngươi có biết hậu quả như thế nào không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận