Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2487: Tô Xán bị tập kích

Thừa dịp còn chưa hỗn loạn, Triệu Thanh Thanh một tay nhấc nữ nhân xăm mình, một tay dắt Tửu Nhi, cấp tốc rời đi.
Hình ảnh trong video cũng dừng lại tại đây.
Bên trong một gian phòng làm việc, có ba nam nữ không rõ thân phận đang quan sát video này.
"Ha ha ha, sao vợ của Hạ Thiên ai cũng bạo lực như thế nhỉ." Trong đó có nam tử trẻ tuổi với khí chất ngông cuồng bỗng dưng bắt đầu cười ha hả, lắc đầu không ngớt: "Dù sao ta cũng không thích loại người này, đợi thủ tiêu Hạ Thiên xong, ta sẽ không tiếp nhận bất kì người đàn bà nào của hắn, dù xinh đẹp đi chăng nữa cũng không được."
"Vợ của Hạ Thiên, ngươi cũng xứng tiếp nhận à." Ngồi ở bên cạnh nam tử ngông cuồng là một nữ tử thuỳ mị đang tỏ vẻ khinh thường, mắng một câu: "Sao không tự soi gương coi bản thân ngươi là loại đức hạnh gì."
"Bàng tỷ tỷ, ngươi nói vậy làm trái tim của ta đau lắm." Nam tử ngông cuồng che hai tay trước ngực, ra vẻ đau lòng: "Không phải ta là người mà ngươi và lão đại đích thân chọn lựa ra sao, ngươi nói ta như vậy là đang hạ thấp chính các ngươi đó."
Người còn lại vẫn chưa hó hé gì, đó là một nam tử trung niên trông cực kì trầm ổn, lúc này mới mở miệng nói: "Phái thêm một đám nhân viên tới, lần này xem thử giới hạn võ công của các nàng, để chúng ta chuẩn bị cho thật tốt."
"Lão đại, chuyện này không có ý nghĩa gì đâu." Nam tử ngông cuồng bĩu môi, "Sức mạnh của những bà vợ của Hạ Thiên, không tạo thành bất kì cản trở gì cho kế hoạch của chúng ta cả, hà tất gì phải lãng phí nhân viên."
Nữ tử thùy mị cũng có chút khó hiểu, khuyên: "Mục tiêu của chúng ta chỉ có tập đoàn Thần Y, cũng không phải đánh nhau với bọn Hạ Thiên đến mức ngươi sống ta chết, không cần phải kết thù với bọn hắn, tùy tiện thăm dò một thoáng, cho bên Thiên Cung một câu trả lời là được, không cần bỡn quá hoá thật."
"Lần này thì khác." Nam tử trung niên trầm ổn ho nhẹ một tiếng, "Tập đoàn Thần Dược bọn ta muốn hoàn lương... Khụ, muốn thay đổi tình hình lúc trước, nhất định phải nắm lấy cơ hội lần này.”
“Vị Đại Thiên Vương đó của Thiên Cung, mục tiêu của hắn chỉ là Hạ Thiên, chứ không hứng thú về sản nghiệp của Hạ Thiên, còn chúng ta vừa hay có thể mượn tập đoàn Thần Y để tẩy trắng vết nhơ kia, từ đó tiêu diêu tự tại, không cần phải lo lắng và sợ hãi nữa."
"Ôi ôi ôi, lão đại, ngươi nói như thể chúng ta không phải là người tốt vậy." Người trẻ tuổi ngông cuồng ‘không tim không phổi’ cười cười: "Mặc dù chúng ta quả thật là lừa đảo, nhưng mà y thuật của ta cũng không phải là giả, nói không chừng còn tốt hơn tên Hạ Thiên ấy."
Nữ tử thùy mị không nhịn được mắng: "Chỉ bằng trình độ của tên lang băm nhà ngươi, còn vọng tưởng so sánh mình với thần y như Hạ Thiên, đúng thật là mặt đủ dày."
"Ta nói Bàng tỷ tỷ, ngươi yêu Hạ Thiên hay sao vậy." Người trẻ tuổi ngông cuồng rất bất mãn, trừng mắt nhìn nữ tử thùy mị một cái, "Sao ngươi lúc nào cũng làm ta mất mặt, phải biết ta chính là thiếu gia, ngươi chỉ là tùy tùng của ta."
"Thiếu gia cái rắm, ngươi chỉ là một tên giả mạo." Nữ tử thùy mị tỏ vẻ xem thường, lườm nam tử ngông cuồng rồi nói: "Nếu không phải ngươi có tướng tá giống Hạ Thiên mấy phần, thì lão nương đã sớm tát chết ngươi."
Nam tử ngông cuồng đang ngồi ghế bỗng chậm rãi quay lại, khuôn mặt hướng về phía nữ tử thùy mị, lộ ra khuôn mặt có mấy phần thần vận giống với Hạ Thiên: "Thế nên, Bàng tỷ tỷ, ngươi yêu Hạ Thiên thật rồi."
"Mắc mớ gì tới ngươi." Nữ tử thùy mị tức giận mắng một câu: "Cứ làm tốt chuyện của chính ngươi là được."
"Lão đại, ngươi coi đi, bên chúng ta có một fan cuồng của Hạ Thiên kìa." Nam tử ngông cuồng lộ ra giọng điệu đùa giỡn, nói với nam tử trung niên trầm ổn: "Người này nguy hiểm lắm đó, ai biết liệu nàng có quay lưng rồi đâm chúng ta một đao vào thời điểm nào đó hay không?"
Nam tử trung niên trầm ổn lạnh nhạt nói: "Thu Nghiên là cháu gái ta, từ trước đến giờ nàng rất rõ ràng việc công và việc tư, còn ngươi, khoảng thời gian này khiêm tốn lại chút cho ta, đừng có gây họa, ta không rảnh chùi đít cho ngươi đâu."
Nam tử ngông cuồng không ngờ rằng không tố cáo được mà trái lại còn bị giáo huấn một trận, bèn cười một cách lúng túng: "Tất cả mọi người đều đang làm chuyện hệ trọng, ta đương nhiên biết chừng mực."
"Về phần các cô vợ của Hạ Thiên, chúng ta tiếp tục phái người thăm dò." Nam tử trung niên trầm ổn suy tư mấy giây, nói: "Trước khi người của Thiên Cung tới, chúng ta không thể để những người vợ của Hạ Thiên nhàn rỗi được, phải khiến các nàng bận rộn, bận đến nỗi không rảnh đi quản đến chuyện khác mới được."
Nam tử ngông cuồng và nữ tử thùy mị đều gật đầu một cách trịnh trọng.
...
Thành phố Giang Hải, tập đoàn Thần Y.
Một đêm trôi qua, Tô Bối Bối ngủ ngon giấc, tỉnh lại chưa được bao lâu liền bắt đầu bận rộn.
"Hiểu rồi, xem ra đúng là có vài kẻ đang rục rịch muốn động." Tô Bối Bối chậm rãi nói với người trong điện thoại di động: "Các ngươi chú ý an toàn, những người đó có khả năng vẫn còn hậu chiêu."
Bên phía đầu dây kia vang lên giọng của Tô Xán: "Hạ Thiên không có ở đây, ngươi tuyệt đối phải chú ý an toàn. Chỉ là, trước hết nhường những người đó, bọn họ muốn cái gì liền cho bọn họ cái đó. Chờ Hạ Thiên trở về, chúng ta đòi lại gấp bội là được."
"Được, ta biết rồi." Tô Bối Bối cực kì không tán thành những gì mà Tô Xán nói, chỉ là không có trực tiếp phản đối, "Ta cho các ngươi thêm một ít người."
Tô Xán lại nhắc nhở: "Đừng quên nói cho Kiều gia, Liễu gia... Tăng cường thêm bảo vệ. Những người vợ của Hạ Thiên đều đã mất tích, hiện tại ngươi chẳng khác gì đại quản gia trong hậu cung của hắn, lúc này tuyệt đối không thể nhỏ mọn, nhất định phải chiếu cố những gia tộc khác cho tốt vào."
"Những việc này không cần ngươi bận tâm." Tô Bối Bối nghe có chút không thoải mái, cái gì gọi là đại quản gia hậu cung, thật là không biết nói chuyện.
Lại hàn huyên vài câu, Tô Bối Bối rốt cuộc không nhịn được bèn cúp máy, trong lòng suy đoán mục đích của những người đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận