Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1864. Sau này đừng chạy khắp nơi nữa

“Đừng, Hứa Như, ta cảm thấy tình hình bây giờ không ổn lắm. Từ hôm qua đến hôm nay, người bên cạnh chúng ta đã xảy ra vài chuyện. Ta không nghĩ những chuyện đó đều là sự trùng hợp.” Tô Tiểu Xán lắc đầu: “Như vậy đi, trước tiên ta sẽ đi về nhà với ngươi, đưa Na Na đi theo, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau về nhà họ Tô. Ở nhà họ Tô, chúng ta sẽ an toàn hơn.”
“Bối nha đầu, chị dâu tương lai của ngươi hình như đang không được an toàn, ngươi phải bảo vệ nàng ấy một chút.” Lúc này, Hạ Thiên mở miệng nói.
“Này, không phải là ngươi sợ ta chạy trốn sao? Tại sao ngươi lại muốn ta làm vệ sĩ của người khác?” Tô Bối Bối rất không vui. Tô đại tiểu thư nàng sẽ không lưu lạc đến tình cảnh làm vệ sĩ cho người khác đâu.
“Ừ, ta biết là ngươi thích ở bên cạnh ta hơn.” Hạ Thiên cười hì hì.
“Thôi quên đi, ta vẫn nên đi làm vệ sĩ cho nàng ấy thì hơn.” Tô Bối Bối lập tức thay đổi chủ ý.
“Vậy không được, ngươi là vợ của ta, sao ta có thể để cho ngươi đi làm vệ sĩ cho người khác được?” Hạ Thiên nói rất chân thành: “Thế này thì mất thân phận của ta.”
Tô Bối Bối lại lần nữa im lặng, nam nhân kia không phải là tâm thần phân liệt bình thường. Vừa rồi hắn còn mới nói để nàng đi làm vệ sĩ, bây giờ hắn lại nói không đồng ý!
“Khi nào thì chị họ ta trở về đây, bệnh tâm thần của ngươi càng ngày càng nghiêm trọng rồi.” Tô Bối Bối bắt đầu nhớ tới Diệp Mộng Oánh.
Tô Tiểu Xán và Tô Tuấn Phong ở một bên thực sự càng không nói nên lời, nhưng thật ra trong lòng bọn hắn cũng đều có một cảm giác, đó chính là, người có thể trị em gái nhỏ nhà bọn hắn, thật đúng là chỉ có mỗi Hạ Thiên.
“Cái kia, Bối Bối, chúng ta đi trước đây.” Tô Tiểu Xán lại mở miệng nói, lần này hắn mặc kệ Tô Bối Bối có đồng ý hay không, hắn trực tiếp đi ra ngoài.
Một đám người rất nhanh đã rời đi, Tô Tuấn Phong lại một lần nữa tự mình làm tài xế, một vệ sĩ ngồi ở ghế phụ, mà ở ghế sau xe thì ngồi hai nam hai nữ.
Ba vị trí, bốn người ngồi.
À, Tô Bối Bối ngồi ở trên đùi Hạ Thiên, rõ ràng đây thực sự không phải là do nàng chủ động.
“Cái kia, chị dâu, ngươi có con gái phải không?” Bây giờ, Tô Bối Bối mới nói chuyện phiếm với Hứa Như.
“Đúng vậy, mười tuổi.” Hứa Như gật đầu.
“Con gái của ngươi có xinh đẹp không?” Tô Bối Bối lại nghiêm túc hỏi.
“Na Na rất xinh đẹp.” Tất nhiên là Hứa Như cảm thấy con gái của mình xinh đẹp.
“Vậy thì ngươi phải đề phòng tên háo sắc Hạ Thiên này một chút, ta nói cho ngươi biết, có thể là hắn sẽ coi trọng con gái của ngươi… A, lưu manh, ngươi làm gì vậy?” Tô Bối Bối còn chưa dứt lời, nhưng một tiếng thét xấu hổ đã vang lên, nguyên nhân rất đơn giản, nàng bị vô lễ.
Trong một không gian nhỏ như vậy, nàng lại vẫn luôn ngồi trên đùi của Hạ Thiên, nên hắn sẽ có một vạn cách để phi lễ với nàng.
“Vợ không nghe lời, cần dạy dỗ một chút.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
“Ta không phải là vợ của ngươi!” Tô Bối Bối tức giận nói: “Hiện tại ta vẫn chưa đồng ý làm vợ ngươi đâu!”
“Trước kia ngươi đã muốn làm vợ ta, rồi bây giờ ta đồng ý. Cho nên hiện giờ ngươi chính là vợ của ta.” Suy nghĩ của Hạ Thiên rất rõ ràng.
“Hừ, ta không tranh cãi với ngươi nữa, ngược lại ngươi cũng đừng có nghĩ là ta sẽ thèm muốn cái tên biến thái ngươi, ta sẽ không để cho ngươi chiếm tiện nghi của ta đâu.” Tô Bối Bối khẽ hừ một tiếng, nhưng hình như nàng đã quên rằng bây giờ nàng đang bị Hạ Thiên chiếm tiện nghi.
Ừm, có lẽ dưới cái nhìn của nàng thì chuyện đó không tính là chiếm tiện nghi, dù sao nàng vẫn thường xuyên bị Hạ Thiên ôm ôm ấp ấp.
“Bối Bối, lúc trước ngươi chạy đi đâu vậy?” Hiện tại, Tô Tiểu Xán mới mở miệng hỏi, hắn quyết định thay đổi chủ đề một chút: “Nghe nói ngươi đã giao chức tổng giám đốc tập đoàn Thần Y cho người khác, làm như vậy có phải là không được tốt lắm không?”
“Có cái gì mà không tốt, dù sao thì tập đoàn Thần Y là của tên biến thái Hạ Thiên này, tổng giám đốc hiện tại cũng là vợ của hắn. Ta sẽ không ngốc giống như chị họ, bị hắn chiếm tiện nghi cũng coi như thôi đi, lại còn giúp hắn kiếm tiền nuôi nữ nhân.” Tô Bối Bối khẽ hừ một tiếng.
“Lam Y Nhân kia cũng là…” Tô Tiểu Xán ngẩn người, sau đó hắn quyết định không hỏi nữa, chuyện đó còn cần phải hỏi sao?
Hiện giờ, Hứa Như chỉ có một cảm giác, cuộc sống cá nhân của vị Hạ thần y kia thật sự rất loạn.
“Này, tên háo sắc, trước đây ngươi để cho Y Tiểu Âm nói với ta những chuyện kia, không phải vì lừa ta trở về chứ?” Lúc này, Tô Bối Bối mới hỏi.
“Bối nha đầu, những chuyện đó đều là thật, cho nên sau này ngươi đừng chạy khắp nơi nữa, không an toàn.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Ở cùng một chỗ với ngươi mới không an toàn.” Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng: “Trước đó anh cả ta còn rất tốt, bây giờ, người vừa xuất hiện, anh hai của ta lại xảy ra chuyện ngay. Không biết có phải bị người liên lụy hay không đây này, kẻ thù của ngươi đếm không có xuể.”
“Ồ, chuyện kia cũng có thể.” Hạ Thiên không có phản bác lời đó, hắn cảm thấy cũng có thể tồn tại khả năng này, dù sao thì ngày hôm qua hắn mới gặp Tô Tiểu Xán, ngày hôm nay Tô Tiểu Xán suýt nữa thì chết, cũng thật là quá trùng hợp rồi.
“Nếu ngươi biết có khả năng này, tại sao ngươi không tránh xa anh ta ra một chút?” Tô Bối Bối tức giận nói: “Không được, ngươi nên tránh xa ta một chút, nếu không sau này kẻ thù của ngươi cũng sẽ tới tìm ta gây phiền phức, cũng sẽ gián tiếp gây rắc rồi cho anh hai ta, tóm lại ngươi chính là người chuyên gây họa.”
“Bối nha đầu, ta sẽ cách thật xa anh trai của ngươi. Chỉ cần ngươi đi theo ta, ta sẽ không cần gặp anh hai của ngươi nữa đâu.” Hạ Thiên lười biếng nói.
Tô Tiểu Xán dở khóc dở cười, tên này nói chuyện thật đúng là trực tiếp.
“Hạ Thiên, một khi chuyện giữa ngươi và Bối Bối truyền ra ngoài, cho dù Bối Bối có đi theo ngươi thì những người muốn gây phiền phức cho ngươi vẫn sẽ như cũ tìm đến nhà họ Tô chúng ta thôi.” Bây giờ, người đang lái xe về phía trước, Tô Tuấn Phong nhịn không được nói: “Bối Bối, ngươi đừng nghĩ đến việc để cho Hạ Thiên rời đi, chuyện đã như thế vậy rồi, chúng ta vẫn nên nghĩ cách tìm ra kẻ đã hại anh cả, như vậy vấn đề mới có thể thật sự được giải quyết được.”
“Ừm? Bối nha đầu, anh hai của ngươi đã trở nên thông minh hơn rồi.” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên: “Cuối cùng thì hắn cũng không ngốc như trước nữa.”
“Ngươi mới ngốc ý.” Tô Bối Bối hừ nhẹ một tiếng, nàng còn đang định nói điều gì đó thì trong xe chợt vang lên tiếng chuông điện thoại của ai đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận