Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1858. Đồ thần kinh

"Hứa Như, trước đó ta phải nói rõ ràng với ngươi một chuyện, ta là thật tâm thích ngươi, cũng thực tình muốn cưới ngươi! Nhưng nếu như trong lòng ngươi còn có băn khoăn thì cũng không cần đáp ứng ta nhanh như vậy đâu." Tô Tiểu Xán nhìn Hứa Như, vẻ mặt tràn đầy thành khẩn, "Thật ra Hạ Thiên chỉ là hy vọng Bối Bối trở về, chúng ta có kết hôn thật hay không thì hắn cũng sẽ không thèm quan tâm, ngươi không cần có áp lực gì cả."
"Tiểu Xán, vậy ta cũng nói thật với ngươi, ngươi biết rõ ta vẫn luôn có hảo cảm với ngươi, đương nhiên, ta sẽ không gạt ngươi, trước đó ta cũng có thiện cảm với Mã Uy, dù sao thì hắn thường xuyên đến quan tâm con gái của ta, cũng thỉnh thoảng gọi điện thoại cho ta, biểu hiện rất quan tâm ta." Hứa Như nhìn Tô Tiểu Xán, "Nhưng sự thật là, sở dĩ trước đó ta tương đối lạnh nhạt với ngươi chủ yếu vì chính bản thân ta. Ta vẫn cảm thấy hào môn đại thiếu như ngươi sẽ không thật sự thích ta, chẳng qua là ngươi muốn chơi đùa một chút mà thôi."
"Hứa Như, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng nghĩ tới việc chơi đùa, nhưng trước đó ta cũng không dám theo đuổi ngươi quá mãnh liệt, bởi vì ta cũng thật sự lo lắng không mang đến được cho ngươi một hạnh phúc chân chính. Giống như ngươi nói, một hào môn đại thiếu như ta muốn cưới ngươi vào cửa sẽ không phải là một chuyện dễ dàng." Tô Tiểu Xán xem như thành thật với nhau, "Nhưng tình huống lần này lại không giống vậy, bây giờ có Hạ Thiên nhúng tay vào chuyện của hai ta, ta chỉ cần nói Hạ Thiên yêu cầu ta làm như vậy thì trong nhà sẽ không có người phản đối, bọn hắn cũng không dám. Cho nên với ta mà nói thì đây là cơ hội tốt nhất, nếu như bỏ lỡ thì sau này ta muốn cưới ngươi vào cửa sẽ càng khó khăn."
"Ừ, Tiểu Xán, ta tin tưởng những lời ngươi nói, cho nên bây giờ chúng ta bắt đầu an bài hôn lễ đi. Không cần quá long trọng, đương nhiên cũng không thể quá đơn sơ, ta cũng không muốn làm ngươi mất mặt." Hứa Như nhẹ nhàng gật đầu, "Còn nữa, ngươi nên gọi điện thông báo trong nhà một tiếng trước, dù sao chúng ta mới vừa tuyên bố quan hệ với nhau, người nhà của ngươi cũng cần nhanh chóng được biết chuyện đó."
Đang nói thì điện thoại của Tô Tiểu Xán vang lên.
"Tuấn Phong, là ta, đúng vậy, là thật...... Tốt tốt, đừng nói nhiều như vậy, ngươi chỉ cần nói với người trong nhà một sự kiện, Hạ Thiên nhúng tay vào chuyện đấy, hắn yêu cầu ta và Hứa Như mau chóng cử hành hôn lễ...... Ngươi không tin thì có thể hỏi hắn, nếu ngươi không dám hỏi thì để Bối Bối hỏi...... Được rồi, tóm lại mọi chuyện đã xong xuôi rồi."
Tô Tiểu Xán cúp điện thoại sau đó nhìn Hứa Như: "Phản ứng trong nhà không khác mấy so với những gì ta tưởng tượng, nhưng ngươi không cần lo lắng, bọn hắn không dám đắc tội Hạ Thiên."
"Tất cả người trong gia tộc các ngươi đều biết Hạ Thiên sao?" Hứa Như không khỏi tò mò hỏi.
"Không tính là tất cả đều biết, nhưng Tuấn Phong, Tử Cường và Bối Bối đều biết rõ lai lịch của Hạ Thiên." Tô Tiểu Xán cười nói.
"Nhưng Tiểu Xán, ngươi như vậy sẽ không bị người khác chế giễu chứ? Ta nhớ rõ quan hệ giữa nhà họ Tô các ngươi và nhà họ Kiều không tính là đặc biệt tốt? Vị Kiều Đông Hải kia hình như rất kiêu ngạo." Hứa Như hiển nhiên vẫn biết được một ít chuyện.
"Thật ra ta và Đông Hải rất thân, quan hệ giữa chúng ta không giống như bên ngoài đồn đãi. Lại nói, lúc trước tên Đông Hải đó vẫn luôn ỷ vào mình có một muội muội vô cùng lợi hại, bây giờ ta không cần sợ hắn nữa, hiện tại ta cũng có một muội muội siêu lợi hại rồi!" Tô Tiểu Xán cười ha ha một tiếng, "Sau này, Bối Bối nhà ta và tiểu Kiều nhà hắn chính là người một nhà, ha ha, ngẫm lại còn thấy rất thú vị."
Nói đến đây Tô Tiểu Xán đã cảm thấy không đúng, sau đó hắn nhìn Hứa Như há hốc mồm, có chút ngây ngốc.
"Ai da, không cẩn thận tiết lộ bí mật rồi…. Tốt thôi, Hứa Như, đúng vậy, Kiều Tiểu Kiều cũng là vợ của Hạ Thiên." Tô Tiểu Xán hơi bất đắc dĩ, "Tại thành phố Giang Hải này, nữ nhân của Hạ Thiên không chỉ có bấy nhiêu đó thôi, sau này nếu ngươi gặp được thì sẽ biết."
"Tiểu Xán, trước đó ngươi nói không sai, việc của Hạ Thiên vượt qua tưởng tượng cực hạn của ta." Hiện tại, Hứa Như xem như chân chính lý giải được lời của Tô Tiểu Xán rồi.
Nàng lắc đầu, tiếp tục nói: "Không nói về Hạ Thiên nữa, chúng ta vẫn nên bàn về hôn lễ đi."
Khi Hứa Như và Tô Tiểu Xán bắt đầu nghiêm túc thảo luận hôn lễ thì Hạ Thiên và Y Tiểu Âm đã trở lại khách sạn, nhưng mới vừa ngồi xuống thì Hạ Thiên lại nhận được cuộc gọi của Tô Bối Bối.
"A lô, Hạ Thiên, tên biến thái chết tiệt kia, ngươi làm gì nhất định phải bắt anh ta kết hôn với cái người tên Hứa Như kia hả?" Điện thoại vừa kết nối thì Tô Bối Bối đã bắt đầu hưng sư vấn tội.
"Bối nha đầu à, anh ngươi lớn lên rất xấu, hắn vẫn luôn không tìm được vợ, ta quan tâm hắn một chút không được sao?" Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Ngươi mới xấu! Người như ngươi còn có thể tìm được vợ thì tại sao anh ta lại không tìm thấy được chứ?" Tô Bối Bối hoàn toàn không cho Hạ Thiên chút mặt mũi nào, "Ta hỏi ngươi, ngươi và cái người Hứa Như kia có quan hệ như thế nào? Đừng nói là ngươi muốn cho anh ta làm hiệp sĩ đổ vỏ nha? Nhưng cũng không đúng, phẩm vị của ngươi sẽ không kém như vậy, chắc sẽ chướng mắt Hứa Như."
"Bối nha đầu, vì nể tình câu nói cuối cùng của ngươi, chờ ngươi trở về ta sẽ không đánh ngươi." Hạ Thiên có chút không vui.
"Tại sao ta phải trở về chứ? Ta đã nói bây giờ ta không trở về...... Khoan, chờ đã! Hạ Thiên, cái tên lưu manh đáng chết kia! Đừng nói với ta là đầu óc ngươi bệnh hoạn đến mức vì làm ta về nhà nên bắt anh ta kết hôn với cái người tên Hứa Như đấy nha?" Tô Bối Bối đột nhiên phản ứng lại, dù nàng biết Hạ Thiên thần kinh không bình thường, nhưng loại hành vi thần kỳ này vẫn vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận