Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3231: Kẻ phản bội (02)

“Sự việc vốn do Thất Thánh Đồ các ngươi gây ra, bây giờ ngươi muốn phủi sạch sẽ?” Bạch Mộ Lan lạnh lùng nhìn Chiêm Mộ Tư: “Ngươi không cảm thấy đã muộn rồi sao?”
Chiêm Mộ Tư nói: ‘Cũng đúng, mọi người đều bị giam giữ, còn cần thảo luận mấy thứ này làm gì, có ý nghĩa gì đâu chứ?”
“Không được.” Võ sĩ Đông Doanh đứng bật dậy: “Thua thì được nhưng không thể thua một cách không rõ ràng như thế. Trong chúng ta nhất định có phản đồ. Không tìm ra được, ta tuyệt không bỏ qua.”
Nam nhân tóc đỏ nhẹ gật đầu: “Không sai, ta bình sinh hận nhất là phản đồ, chúng ta nhất định phải tìm ra. Cho dù bị Hạ Thiên tra tấn như thế nào, ta nhất định cũng phải giết chết tên phản đồ đó."
“Nói nhiều như thế, các ngươi vẫn không ai chịu thừa nhận?” Nam nhân tóc vàng hừ lạnh, khinh bỉ nói: “Hay là các ngươi đều bán đứng ta, sau đó diễn kịch với ta ở đây?”
Bạch Mộ Lan thản nhiên nói: “Dù sao cũng không phải ta.”
“Được rồi, ngả bài đi, ta là phản đồ đấy.” Chiêm Mộ Tư im lặng một lát, sau đó nói: “Các vị đã hài lòng chưa?”
“Là ngươi sao?” Ánh mắt nam nhân tóc vàng lạnh lại, nhìn Chiêm Mộ Tư: “Vì sao?”
“Là kẻ phản bội thôi mà, có cần chi vì cái gì chứ?” Chiêm Mộ Tư hờ hững nói: “Đương nhiên là vì vinh hoa phú quý, kim phiếu thật to, ngươi nói có đúng không?”
Võ sĩ Đông Doanh ngẩn ra, quay đầu trừng mắt với Chiêm Mộ Tư: “Ngươi hỏi ta làm gì? Ta không phải kẻ phản bội.”
“Được.” Nam nhân tóc vàng nhìn Chiêm Mộ Tư một hồi, sau đó nói: “Hạ Thiên, Isabella, chỉ cần các ngươi đồng ý một điều kiện với ta, ta có thể nói cho các ngươi biết một số tin tức tuyệt mật.”
Isabella cũng không dễ dàng tin tưởng nam nhân tóc vàng như thế: “Có tin tức tuyệt mật gì, ngươi nói nghe thử một chút đi.”
“Đây là tin tức tuyệt mật, ngươi nhất định muốn ta nói ra trước mặt mọi người?” Nam nhân tóc vàng tức giận quát: “Ngươi đừng tưởng rằng các ngươi đang nắm vững thắng lợi? Ta còn chưa thua đâu.”
“Augustus tiên sinh, ngươi còn chưa biết được rõ ràng lập trường của mình sao?” Isabella cảm thán nói: “Ngươi đã thua, còn thua một cách triệt để. Bây giờ, ngươi ngoại trừ nói ra hết những tin tức mà ngươi biết về cha của ngươi, Bá tước Cuồng Hoan, thật ra ngươi đã không còn đường để đi.”
Nam nhân tóc vàng giật mình, lạnh lùng nói: “Ta không phải là Augustus, ta chỉ là một thương nhân, là người dắt mối cho cha con Bá tước Cuồng Hoan và đám nhà giàu mà thôi.”
“Ngươi đừng giả bộ nữa, nội tình của ngươi đã bị lộ ra ngoài rồi.” Isabella thản nhiên nói: “Ngươi cho rằng đám người mà ngươi hợp tác không biết ngươi là ai sao? Hàng giả mà ngươi đẩy ra đã sớm bị lộ rồi.”
“Hừ, các ngươi cũng quá tự cho là đúng đấy. Ngươi thật sự cho rằng ta không có chuẩn bị gì sao? Đúng là buồn cười.” Nam nhân tóc vàng bỗng dưng đứng dậy, tháo một hạt nút trên ống tay áo nhẹ nhàng bắn ra, một luồng ánh sáng màu trắng phóng ra ngoài.
Giữa luồng ánh sáng trắng, bóng người chớp động.
Bành.
“A!”
“…”
Trong phòng lập tức phát ra không ít âm thanh kỳ quái.
Có người kêu sợ hãi, có người kêu rên, có người im lặng không nói.
Chỉ sau ba giây ngắn ngủi, ánh sáng tan hết, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.
Nam nhân tóc vàng bị Hạ Thiên giẫm một cước lên mặt.
Những người khác không chút động đậy.
Chiêm Mộ Tư đúng là người phản bội, một đao giải quyết võ sĩ Đông Doanh. Bạch Mộ Lan thì ra tay chế phục nam nhân tóc đỏ.
“Các ngươi thật sự là kẻ phản bội sao?” Nam nhân tóc vàng kinh ngạc nhìn Chiêm Mộ Tư và Bạch Mộ Lan: “Không phải các ngươi đã nói sẽ dụ Hạ Thiên và người của Ám Ảnh Đoàn đến đây, sau đó một mẻ….”
Chiêm Mộ Tư mỉm cười nói: “Đây chính là tương kế tựu kế trong binh pháp Tôn Tử. Ta và Hạ Thiên là người quen cũ, hắn đã từng cứu mạng của ta. Hắn có bản lãnh như thế nào ta hiểu rất rõ. Cha con các ngươi cho rằng hắn không có bản lãnh sao? Ngươi nói đi vì sao ta lại phải giúp ngươi chứ?”
“Vậy còn ngươi?” Nam nhân tóc vàng không hiểu nhìn Bạch Mộ Lan: “Con gái của ngươi chết trong tay Hạ Thiên đấy.”
“Cái này để ta nói.” Isabella mỉm cười giải thích: “Thật ra, Bạch Nguyệt Quang là tổ chức hạ cấp do Ám Ảnh Đoàn bồi dưỡng. Ngải đoàn trưởng đã sớm đoán được đám người các ngươi sẽ có những động tác nhỏ, cho nên đã sớm thả xuống lưỡi câu, đợi các ngươi bị mắc lừa.”
Bạch Mộ Lan thản nhiên nói: “Bạch tổ trưởng mà ngươi nói, nàng cũng không phải con gái của ta mà là đồ chơi của ngươi với Bá tước Cuồng Hoan, vốn nằm trong danh sách diệt trừ.”
“Tốt tốt tốt.” Nam nhân tóc vàng lạnh giọng nói: “Ta có thể mang các ngươi đến tòa thành gặp cha của ta, nhưng ta có một điều kiện.”
Isabella mỉm cười: “Đến lúc này mà ngươi còn ra điều kiện, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”
“Cha của ta không đơn giản như các ngươi đã nghĩ đâu.” Nam nhân tóc vàng trực tiếp nói thẳng: “Ông ấy là Bá tước hút máu, sống hơn ba trăm năm, tòa thành trải rộng cơ quan, cho dù là ta cũng không thể nắm giữ toàn bộ trong đó.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Cơ quan gì cũng vô dụng thôi, hơn nữa quỷ hút máu cũng chẳng có gì đặc biệt.”
“Chồng, chàng đừng vội.” Isabella cười nói: “Thành bảo kia rất tốt, không chỉ có quỷ hút máu. Chàng có thể không quan tâm đến cơ quan nhưng người trong tổ thì không thể được, vẫn cần hắn ta dẫn đường.”
“Nàng nói đúng.” Hạ Thiên rất tôn trọng ý kiến nữ nhân của mình, quyết định nghe theo Isabella sắp xếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận