Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2943: Thượng tiên đại nhân

Hạ Thiên dựa vào ánh sáng nhìn thấy rõ cấu tạo quỷ uyên, rất giống với một cái giếng, chính giữa rỗng, bốn phía là vách đá, còn có vô số hang động nối với nhau bằng cầu đá.
Cứ như vậy, hắn không cần tiểu quỷ Mao Tế dẫn đường nữa. Hắn thả người nhảy lên, vận Phiêu Miễu Bộ trực tiếp đạp không bay lên.
“Thượng quỷ đại nhân, ngươi đừng bỏ ta lại.” Đằng sau ống quần đột nhiên vang lên một giọng nói run run.
Hạ Thiên cúi đầu nhìn lại, thì ra là tiểu quỷ Mao Tế. Hắn không nhịn được cười: “Ngươi đúng là mạng lớn, nhưng ta không phải quỷ. Nếu ngươi còn gọi ta là thượng quỷ đại nhân, ta đánh ngươi đấy.”
“Vậy, vậy ta gọi thượng tiên đại nhân.” Tiểu quỷ Mao Tế ngược lại rất linh hoạt, lập tức sửa lại: “Nếu không phải ngươi kịp thời giết chết lão quỷ kia, tiểu quỷ ta đã chết rồi. Nơi này quá nguy hiểm, xin thượng tiên đại nhân mang ta lên.”
“Ta không rảnh chú ý đến ngươi đâu.” Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu: “Ngươi hãy tự mình xử lý.”
Tiểu quỷ Mao Tế nắm chặt ống quần Hạ Thiên, lo sợ nhìn xung quanh: “Thượng tiên đại nhân, chúng ta đi thôi. Từ đây lên trên vẫn còn mấy cây cầu nữa.”
“Cần chi đi cầu, bay thẳng lên không được sao?” Hạ Thiên tiện tay chỉ vào lỗ hổng chính giữa.
Tiểu quỷ Mao Tế sửng sốt, sau đó mở to mắt, biểu hiện hoảng hốt, liên tục lắc đầu: “Không, không, tuyệt đối không được. Ngươi không thể làm như thế, sẽ gây ra chuyện lớn đấy.”
Tâm ý Hạ Thiên đã quyết, làm sao có chuyện để một tên tiểu quỷ dao động. Hắn lập tức đằng không bay lên.
Tiểu quỷ Mao Tế bị dọa đến mức kêu to, trên đường đi vẫn không quên thuyết phục Hạ Thiên: “Thượng tiên đại nhân, không thể được, sẽ chết đấy.”
Hạ Thiên nghe cũng chẳng muốn nghe, nhưng trong lòng cảm thấy rất lạ. Nếu chính giữa rỗng ruột, tại sao còn phải thiết kế cầu thang đi lên từng tầng. Đầu óc của người thiết kế đúng là có bệnh.
Nhưng đợi đến khi hắn vừa bay lên khoảng mười mét, hắn đã biết được nguyên nhân vì sao.
Bên trong huyệt động bốn vách tường quỷ uyên cất giấu oan hồn lệ quỷ vô cùng vô tận. Bọn chúng vốn đang yên tĩnh ẩn mình trong động, nhưng sau khi Hạ Thiên bay lên, hắn giống như biến thành một khối nam châm cực mạnh, hấp dẫn bọn chúng từ trong huyệt động chui ra.
“Đây là cái quỷ gì thế?” Hạ Thiên nhìn oan hồn lệ quỷ thiên hình vạn trạng, không ngừng lao về phía hắn, giữa ngón tay lộ ra nam châm, nổ tung từng quỷ hồn, nhưng đám quỷ hồn dường như nối liền không dứt.
Giết một đến mười, giết mười đến trăm… khiến cho người ta tê cả da đầu.
“Ngươi không phải nói phần lớn quỷ đều được mang đến nhân gian sao?” Hạ Thiên khó chịu hỏi.
Tiểu quỷ Mao Tế ôm chặt lấy đùi Hạ Thiên, bị dọa đến hồn phi phách tán, hoàn toàn không cách nào trả lời hắn.
Đương nhiên, Hạ Thiên cũng chẳng phải muốn câu trả lời, chẳng qua hắn cảm thấy quá lãng phí thời gian.
“Giết từng con phí sức quá. Ta thấy nên một lần xử lý toàn bộ các ngươi.”
Hạ Thiên xiết chặt ngân châm trong tay, trực tiếp sử dụng châm ngoại châm, giảo động toàn bộ linh khí quỷ uyên, sau đó dùng linh khí mang theo quỷ hồn tạo thành một vòng xoáy khổng lồ trung tâm quỷ uyên.
Quỷ vật bên trong huyệt động bốn vách tường vẫn không ngừng xông đến, còn vòng xoáy vẫn không ngừng lớn lên.
Tiểu quỷ Mao Tế trung tâm vòng xoáy đã sợ đến mất mật, cũng có thể vốn nó không có gan. Tóm lại, nó đã nhanh chóng không chịu nổi.
Hạ Thiên chơi thật vui. Trước kia, hắn chưa từng gặp phải nhiều oan hồn lệ quỷ đến như thế. Dùng bọn chúng để gia tăng kinh nghiệm sử dụng châm ngoại châm đúng là không tệ.
Khi đến nhị uyên, hắn đã gần chạm đến miệng giếng.
Hạ Thiên mang theo một lượng lớn quỷ hồn từ trong giếng nhảy ra ngoài.
Bên ngoài là một hang động cực lớn, hướng lên trên mấy trăm trượng còn có một cửa ra. Xem ra, đây chính là nhất uyên mà tiểu quỷ Mao Tế đã nói, cũng chính là đỉnh cao nhất của quỷ uyên.
Lúc này, quỷ vật bốn vách tường hầu như đã được Hạ Thiên câu dẫn ra.
“Chết hết đi cho ta.”
Hạ Thiên vận châm ngoại châm đánh nổ vòng xoáy.
Vô số oan hồn lệ quỷ cảm giác không ổn, muốn chạy trốn, đáng tiếc đã muộn.
Một luồng hào quang đẹp mắt lóe sáng, trong phút cuốc phát tán tứ phương, mấy giây sau vang lên tiếng nổ, coàn bộ quỷ uyên đều được thắp sáng.
Xung quanh vì đó mà ngưng trệ, giống như không khí đều biến mất.
Sau khi vô số quỷ hồn bị nổ tung, từ trong cơ thể bọn chúng tiết ra linh khí vô cùng tinh khiết. Hạ Thiên đương nhiên sẽ không lãng phí, thu số linh khí này làm của riêng, tích lũy bên trong đan điền.
Hắn hơi tiếc nuối lắc đầu: “Đáng tiếc vẫn còn hơi ít. Nhiều quỷ hồn như thế nhưng không một con nào nhiều linh khí bằng Chưởng môn Tiểu Tiên Giới.”
Thật ra, Hạ Thiên nói như vậy cũng không chính xác. Linh khí bên trong cơ thể các Chưởng môn là do tích lũy nhiều thế hệ mà thành. Còn đám quỷ hồn bị hắn dẫn bạo, có thể lưu lại một phần ngàn đã là không dễ dàng rồi.
Tuy nhiên, hắn cũng chẳng quan tâm thu được bao nhiêu linh khí. Lần này, nếu không phải vì muốn cứu Cửu nha đầu, hắn chỉ muốn luyện công với mấy bà vợ của mình để gia tăng linh khí.
Hạ Thiên vừa quay đầu lại, hắn nhìn thấy tiểu quỷ Mao Tế đã hôn mê bất tỉnh, buông lỏng ống quần của hắn, rơi xuống mặt đất nhị uyên. Hạ Thiên cũng chẳng để ý, trực tiếp bay lên trên. Khoảng cách mấy trăm trượng đối với hắn mà nói cũng chẳng tính là gì. Huống chi, quỷ hồn nơi này đã bị hắn giết gần như sạch sẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận