Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3504: Tiểu muội chân dài rất lợi hại

“Chúng ta gặp phải một số sát thủ bên này.”
Nhiếp Tiểu Lý bỗng nhiên dâng lên một sự lo lắng, không khỏi nói với Hạ Thiên: “Vậy mẹ ta và Ninh tỷ tỷ bên kia có phải…”
“Có tiểu muội chân dài, sẽ không có chuyện gì đâu.” Hạ Thiên tuyệt không lo lắng, cười nói.
“Nếu gia gia ta ngay từ đầu đã không có ý tốt, vậy thì khó nói rồi.” Nhiếp Tiểu Lý vẫn không cách nào yên tâm. Đối với tính cách của đám người trong biệt thự sườn núi, nàng thật sự không dám cam đoan. Cũng may bọn họ chỉ đi đón em gái của nàng, hy vọng bên đó sẽ không xảy ra vấn đề gì.
“Vợ tiếp viên hàng không, ta nói rồi, nàng không cần lo lắng.” Thái độ của Hạ Thiên vẫn hờ hững: “Tiểu muội chân dài rất mạnh, người bình thường hoàn toàn không phải đối thủ của nàng ấy.”
Nhiếp Tiểu Lý bỗng lên tiếng: “Nếu nãi nãi của ta không phải người bình thường thì sao?”
“Tiểu muội chân dài cũng không phải người bình thường, nàng ấy rất lợi hại.” Hạ Thiên mỉm cười: “Nàng ấy đi theo ta, tình huống nào mà chưa thấy qua. Nhiếp gia của nàng hoàn toàn không đủ cho nàng ấy nhìn.”
Nghe xong, Nhiếp Tiểu Lý không khỏi cảm thấy hiếu kỳ: “Ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi và Ninh tỷ tỷ đã trải qua những chuyện gì không?”
“Nàng muốn biết?” Hạ Thiên cười hì hì nhìn Nhiếp Tiểu Lý.
Nhiếp Tiểu Lý vén tóc qua tai, nghiêng đầu nói: “Chẳng lẽ ta không thể biết sao?”
“Có cái gì mà không thể biết chứ?” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Tuy nhiên, nếu nàng muốn biết, nàng tự mình đi hỏi tiểu muội chân dài đi.”
Nhiếp Tiểu Lý không nói gì thêm, chỉ ngẩng đầu nhìn phong cảnh bốn phía.
Bầu trời bao la nhưng lại có mây mù bao phủ.
Dãy núi im lặng, nhưng lại có tiếng chim hót vang lên.
“Ngươi thật sự thích ta sao?” Nhiếp Tiểu Lý nhìn Hạ Thiên, dường như vô ý hỏi thăm.
Hạ Thiên thành thật đáp lại: “Ta không thích mẹ nàng, ta thích nàng.”
“Vì sao ngươi lại có thể nói đến chân thành như thế?” Nhiếp Tiểu Lý không hiểu nhìn Hạ Thiên, phát hiện ánh mắt của hắn không hề có chút do dự: “Ngươi rõ ràng đã có nữ nhân ưu tú như Ninh tỷ tỷ, nghe nói ngươi còn có những nữ nhân khác, ngươi háo sắc sao?”
“Ta sẽ trả lời vấn đề thứ nhất của nàng.” Hạ Thiên dùng giọng điệu không thể nghi ngờ đáp lại: “Không phải ta nói đến chân thành mà là vì ta vốn chân thành.”
Nhiếp Tiểu Lý yên lặng nhìn Hạ Thiên: “Thế vấn đề thứ hai thì sao?”
“Vấn đề thứ hai không thể trả lời.” Hạ Thiên thản nhiên đáp: “Trên thế giới không có nam nhân nào mà không háo sắc.”
“Ngươi nói nghe tuyệt đối nhỉ.” Nhiếp Tiểu Lý mỉm cười: “Cũng có nam nhân không thích nữ nhân đấy, còn có thái giám nữa.”
Hạ Thiên nhếch miệng’ “Những người đó không phải không háo sắc, chỉ là có người không háo nữ sắc, có người không được mà thôi.”
“Đúng.” Nhiếp Tiểu Lý gật đầu, không nói thêm gì nữa, đưa tay chỉ: “Đằng trước chính là vườn trà, vượt qua đỉnh núi này là có thể đến.”
“Các ngươi không qua được đỉnh núi này đâu, các ngươi nên thành thật đi cùng chúng ta đến tự viện trên đỉnh núi.” Một đám hòa thượng rốt cuộc cũng đuổi đến, trực tiếp bao vây hai người lại.
Nhiếp Tiểu Lý nhận ra đám hòa thượng này, liền lạnh lùng nói: “Các ngươi chính là hòa thượng Vân Tiên Tự, là tam bá gia sai các ngươi đến sao?”
“Đúng, là phương trượng bảo chúng ta đến.” Minh Cát hòa thượng dẫn đầu cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề: “Nhiếp tiểu thư, xin đừng làm chúng ta khó xử. Bằng không, phương trượng sẽ không cao hứng.”
Nhiếp Tiểu Lý lạnh lùng quét mắt nhìn đám hòa thượng: “Tam bá gia xuất gia đã nhiều năm, cũng đã sớm nói qua không hỏi sự vụ trong tộc. Tại sao bây giờ nói lời mà không giữ lời?”
“Chúng ta không biết.” Minh Cát hòa thượng thuận miệng qua loa một câu: “Tóm lại, các ngươi đừng trì hoãn nữa. Bây giờ các ngươi đi theo chúng ta một chuyến.”
“Thật ngại quá, ta từ chối.” Nhiếp Tiểu Lý thản nhiên nói: ‘Ta và vị đại sư đó chẳng có gì để nói. Ông ta muốn nói cái gì, ta đại khái cũng có thể đoán được. Đạo khác biệt mưu cầu khác biệt, đừng uổng phí sức lực nữa.”
Minh Cát hòa thượng quét cây vi đà xử trong tay, lạnh lùng nhìn Nhiếp Tiểu Lý: “Ngươi đừng tưởng rằng ta gọi ngươi một tiếng Nhiếp tiểu thư, ngươi thật sự là đại tiểu thư nhé. Chúng ta không phải đang thương lượng với ngươi mà là cho ngươi một cơ hội. Dù sao, nếu ra tay với nhau, người thua thiệt cũng chỉ là ngươi.”
“Ngươi nói sai rồi, vợ tiếp viên hàng không không bao giờ thua thiệt.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ngược lại, nếu các ngươi không biết, khả năng không chỉ thua thiệt thôi đâu.”
Minh Cát hòa thượng có chút khinh thường nhìn Hạ Thiên: “Nơi này không có phần cho ngươi nói chuyện, ngươi cút ngay cho ta. Nếu không, bây giờ ta giết chết ngươi ngay.”
“Có đúng như vậy không? Vậy ngươi thử một chút đi.” Hạ Thiên cười một tiếng: “Nào, đến giết chết ta đi.”
“Mẹ nó, nếu ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi.” Minh Cát hòa thượng quay đầu lại nói với hòa thượng mập mạp: ‘Minh Khổ, ngươi lên đi, cho hắn biết sự lợi hại của Vân Tiên Tự chúng ta.”
Sắc mặt Nhiếp Tiểu Lý hơi thay đổi, bởi vì Minh Khổ hòa thượng cũng rất nổi danh trời sinh thần lực ở Hoàng Sơn. Nghe nói năm đó, hắn ta đã từng một quyền nện một tảng đá lớn thành hai nửa.
“Được.” Minh Khổ hòa thượng cười hắc hắc, xiết chặt nắm đấm, nói với Hạ Thiên: “Khí lực của ta có chút lớn, ngươi chịu đựng một chút đi. Nhưng ngươi yên tâm đi, chẳng mấy chốc ngươi sẽ chết.”
Hạ Thiên đứng không nhúc nhích, lười biếng nói: “Đừng nói nhảm, nào, để ta xem ngươi có khí lực lớn bao nhiêu chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận