Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3184: Chuyện hắn tập trung nhất chính là thu nữ nhân

"Nhưng, tại sao ngươi lại ở đây?"
Diệp Mộng Oánh không giải thích nhiều, ngược lại hỏi một vấn đề khác: “Ngươi nói lỗ đen, không phải nó nằm trên một tế đàn nào đó chứ?”
“Đúng vậy, một tế đàn hình lục giác với bệ đá màu đen trên đó đột nhiên biến thành một cái hố đen.” Y Tiểu Âm gật đầu.
“Tế đàn lục giác?” Diệp Mộng Oánh suy nghĩ một chút, lại càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng: “Xem ra, cái gọi là địa tế đàn thật sự nằm ở trái đất. Tế đàn đó ở đâu?”
Y Tiểu Âm đáp: “Ở Nam Cương, một nơi gọi là Nguyệt Phương Nguyên.”
“Ồ, ta chưa từng nghe nói qua.” Diệp Mộng Oánh lắc đầu: “Còn ta gặp được tại một cứ điểm của Vạn Hỏa giáo ở Tiên Vân đại lục. Khi ta và Yêu Yêu đi điều tra, chúng ta đã tìm được tế đàn tam giác quỷ dị, không cẩn thận liền đến chỗ này.”
Diệp Mộng Oánh nói rất ngắn gọn, nhưng Y Tiểu Âm đoán chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy, nhưng vì đối phương không nói chi tiết, nàng không cần hỏi tiếp vấn đề này.
“Phu quân đâu? Tại sao hắn lại để mặc ngươi đánh nhau với người khác?” Diệp Mộng Oánh hỏi.
Ánh mắt đẹp của Y Tiểu Âm hơi ảm đạm xuống: “Hắn bị trúng chiêu, cũng không biết tình huống bây giờ như thế nào.”
“Trúng chiêu?” Diệp Mộng Oánh cũng không lo lắng cho an nguy của Hạ Thiên, chỉ là có chút nghiền ngẫm đối với thái độ của Y Tiểu m: “Cho nên, ngươi đã nôn nóng xông lên đánh nhau với người ta, sau đó bị người ta đánh xuống đây?”
Biểu hiện của Y Tiểu Âm có chút mất tự nhiên, ra vẻ lãnh đạm: “Nói thế nào ta và hắn cũng là quan hệ bạn bè nhiều năm, quan tâm đến an nguy của hắn cũng không có việc gì.”
“Chỉ là bạn bè thôi sao?” Diệp Mộng Oánh mỉm cười lắc đầu: “Ngươi đúng là chết cũng vẫn kiêu ngạo. Đã đến nước này rồi, ngươi còn không muốn đối diện với nội tâm của mình?”
“Ta không biết ngươi đang nói cái gì.” Y Tiểu Âm không muốn thảo luận vấn đề này nữa: “Chúng ta nên suy nghĩ làm sao để ra khỏi nơi này. Ở đây quả thật hơi quỷ dị, không gian vô cùng to lớn, còn kết nối hai thế giới, không biết rốt cuộc ai có năng lượng lớn đến vậy?”
Diệp Mộng Oánh cũng không tiếp tục trêu chọc Y Tiểu Âm nữa: “Đúng vậy, người có thể tạo ra không gian như thế này tuyệt đối không tầm thường. Cho dù là Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong cũng chưa chắc có thực lực như thế.”
“Chẳng lẽ sau khi độ kiếp thật có người gọi là tiên thần sao?” Y Tiểu Âm nhớ đến Kim Tiên mà Ni Ma La đã đề cập.
Diệp Mộng Oánh mỉm cười: “Nhất định là có. Không phải còn có liên minh tu tiên sao? Không thể nào tu tiên giả ở đó chỉ giới hạn ở Độ Kiếp Kỳ. Nếu thật sự như vậy, liên minh tu tiên có gì phải sợ chứ?”
“Ta luôn cảm thấy có chút khó tin.” Y Tiểu Âm thầm nghĩ cũng đúng, nhưng trong lòng cũng không quá tin tưởng.
“Thật ra ta cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.” Diệp Mộng Oánh cảm khái nói: “Nhưng ta ở Tiên Vân đại lục đã một khoảng thời gian, mặc dù ta chưa từng gặp qua người gọi là tiên nhân nhưng từ các tư liệu điển tịch, ta vẫn nhìn thấy. Bọn họ có uy năng thông thiên triệt địa. Nếu là địch không phải bạn, đối với chúng ta mà nói chính là một tai nạn.”
“Đây cũng chính là nguyên nhân mọi người đến Tiên Vân đại lục?” Y Tiểu Âm hỏi.
Diệp Mộng Oánh gật đầu: “Đây cũng là một nguyên nhân. Sự tồn tại của liên minh tu tiên hoàn toàn không cần nghi ngờ, hơn nữa còn có thể suy ra bên trong nhất định có vô số đại năng tu tiên. Nếu chúng ta không chuẩn bị từ sớm, đến lúc đó, chúng ta chỉ là thịt cá mặc người ta muốn làm gì thì làm.”
“Cũng đúng.” Y Tiểu Âm cau mày, có chút lo lắng: “Trên trái đất đã có thể gặp nhiều cường địch như vậy. Nếu phóng mắt đến thế giới tinh không vô ngần, đích thật chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, đề phòng vạn nhất.”
“Nhưng điều quan trọng nhất chính là phu quân phải sớm ngộ ra áo nghĩa của Nghịch Thiên Bát Châm.” Diệp Mộng Oánh một lần nữa truyền đạt lại lời của Nguyệt Thanh Nhã đã nói trước kia với Y Tiểu m: “Bất luận ở Tiên Vân đại lục hay là trên trái đất, hạn mức cao nhất của tu tiên giả chỉ là Độ Kiếp Kỳ. Nếu muốn đột phá hạn chế này, chỉ có thể dựa vào Nghịch Thiên Bát Châm.”
“Nghịch Thiên Bát Châm xác thực quá nghịch thiên.” Y Tiểu Âm cảm khái không thôi: “Tuy nhiên, mặc cho hắn tùy tâm sở dục, hắn thật sự có thể đột phá đệ bát châm sao?”
Diệp Mộng Oánh cũng không biết: “Không ai biết điều này cả, nhưng năm đó khi phu quân xuống núi cũng chỉ có bốn châm nghịch thiên, lăn lộn hồng trần, trải qua vô số chập trùng mới chậm rãi đột phá đến đệ thất châm.”
Không đợi Y Tiểu Âm nói câu nào, nàng đã nói tiếp: “Tóm lại, ngộ tính của phu quân thuộc cấp bậc thiên tài, chúng ta không sánh nổi. Chúng ta có thể làm chính là thay hắn quét dọn những chướng ngại không cần thiết, để hắn tập trung làm chuyện hắn muốn làm.”
“Các người không sợ chuyện mà hắn tập trung nhất chính là thu nữ nhân?” Y Tiểu Âm nhìn Diệp Mộng Oánh, hỏi ngược lại.
“Không sợ.” Diệp Mộng Oánh mỉm cười khoát tay, cũng hỏi ngược lại một câu: “Ngươi sợ sao?”
Y Tiểu Âm lạnh nhạt nói: “Được rồi, tùy hắn thôi.”
“Chuyện này không thể tùy tiện như vậy được.” Đột nhiên từ đằng xa truyền đến một âm thanh lạnh lẽo
Bạn cần đăng nhập để bình luận