Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1645. Quả nhiên đang lừa gạt ta

Tô Bối Bối rất rầu rĩ, vừa mới trốn ra được từ cao ốc Thần Y, lập tức bị Hạ Thiên tìm được, xem ra trốn ở một nơi nào đó của thành phố Giang Hải, là điều không thể thực hiện được.
“Này, hiện tại ngươi ngay cả Đệ Ngũ Châm đều không có cách nào dùng sao?” Tô Bối Bối đột nhiên nghĩ tới chuyện này, nhìn Hạ Thiên hỏi thăm.
“Đúng vậy.” Hạ Thiên gật đầu một cái, “Có điều, Bối nha đầu, ta có thể giúp ngươi tẩy tủy một lần nữa, nếu còn hiệu quả, vậy kế tiếp ta đã có thể trực tiếp thi triển Nghịch Thiên Đệ Ngũ Châm.”
Hạ Thiên suy nghĩ một chút, lại bổ sung thêm: “Sau đó, ta có thể lại tiếp tục thi triển Đệ Ngũ Châm cho ngươi.”
“Để ta suy nghĩ.” Dáng vẻ của Tô Bối Bối rất nghiêm túc như đang suy tính, tiếp theo lập tức nói: “Được rồi, ngươi ở nơi này chờ ta một chút, ta về tập đoàn Thần Y tập đoàn một chuyến trước đã, buổi tối ngươi lại đến tìm ta đi.”
“Ngươi trở về tập đoàn Thần Y làm gì vậy?” Hạ Thiên có chút buồn bực, “Ngươi có việc có thể trực tiếp gọi điện thoại cho vợ Tiểu Y Y mà.”
“Ta đi thông báo một chút chuyện trong công ty.” Tô Bối Bối liếc mắt với Hạ Thiên một cái, “Ừ, tóm lại không cho ngươi đi theo ta, ngươi muốn đi theo ta, ta sẽ không để ngươi tẩy tủy !”
“Bối nha đầu, ta làm sao luôn cảm thấy dáng vẻ của ngươi như đang lừa ta vậy?” Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, có chút hơi không tin tưởng.
“Ngươi muốn tin hay không tùy?” Tô Bối Bối yêu kiều hừ một tiếng, “Ngược lại ta đi rồi, ngươi chớ bám theo ta!”
Tô Bối Bối nói đi là đi, đứng dậy rời khỏi quán cà phê.
Hạ Thiên cũng không có đuổi theo, mặc dù hắn vẫn cảm thấy Tô Bối Bối thực sự đang gạt hắn.
Có điều, hắn cũng không quá để ý, hắn không sợ bị người khác lừa gạt, càng không sợ bị mỹ nữ lừa gạt, nếu nha đầu kia thực sự đang gạt người, đến lúc đó hắn sẽ càng có lý do đánh mông nàng một trận.
A, có điều, dường như trước tiên cần phải nghĩ kỹ đánh ở vị trí nào, hoặc có lẽ là, đánh như thế nào?
Hạ Thiên suy nghĩ vài phút, cảm thấy đánh nơi nào cũng được vì bây giờ vóc người của Bối nha đầu rất gợi cảm, dường như, cảm giác chắc sẽ không tệ, còn có muốn cởi quần áo ra đánh hay không, đây cũng là một vấn đề.
Nhưng vấn đề đó, có thể sau này sẽ suy nghĩ thêm, Hạ Thiên cảm thấy quán cà phê cũng không có gì thú vị, đã đứng dậy chuẩn bị rời đi.
“Chào anh, tiên sinh, anh vẫn chưa tính tiền.” âm thanh của nhân viên phục vụ ngay lúc này truyền đến.
“Bao nhiêu tiền?” Hạ Thiên đối với việc này ngược lại không có quá để ý, xem ra là nha đầu Tô Bối Bối kia chưa trả tiền.
“Chỉ là một ly cà phê, năm mươi tám tệ.” Nhân viên phục vụ trả lời.
“Có thể quẹt thẻ tín dụng không?” Hạ Thiên hỏi.
Vận khí của Hạ Thiên không tốt lắm, ở đây vậy mà không thể quẹt thẻ tín dụng, đương nhiên, có thể thanh toán điện thoại, vấn đề chính là ở, trong điện thoại di động của Hạ Thiên, không có tiền.
“Bé ngoan, ngươi có tiền không?” Lần này, Hạ Thiên rất nhanh đã tìm ra cách, “Cho ta mượn năm mươi tám tệ đi.”
Lần này, Bé ngoan lập tức đáp lại, trực tiếp chuyển khoản gửi cho Hạ Thiên, một vạn tệ.
Hạ Thiên nhận được tiền, tiếp theo thanh toán tiền, rồi nhớ lại một chuyện, gửi cho Bé ngoan một tin: “Bé ngoan, ngươi có thể tra được Bối kia nha đầu ở nơi nào không?”
Một giây sau, Hạ Thiên nhận được tin Bé ngoan gửi đến, là một ảnh chụp màn hình của một đơn hàng, mà đơn đặt hàng đó chính là một tấm vé máy bay, Tô Bối Bối mua vé máy bay ra nước ngoài, thời gian đi nước ngoài, lại chính là đêm nay.
“Nha đầu này quả nhiên đang gạt ta.” Hạ Thiên phát hiện mình đã đoán trúng, mà bây giờ, trong đầu của hắn đã có chủ ý sẽ đi đánh Tô Bối Bối một trận, có điều, suy nghĩ một chút Tô Bối Bối chỉ mới mua vé máy bay, người còn chưa đi, dường như không thể coi là chứng cứ vô cùng xác thực, lúc này đi đánh nàng, lý do có chút không quá đầy đủ.
Tiếp theo, Hạ Thiên đã có chủ ý.
“Bé ngoan, ngươi có thể làm cho Bối nha đầu tối nay không thể hoàn tất thủ tục đăng ký được không?” Hạ Thiên lại gửi tin cho bé ngoan.
Bé ngoan lập tức trả lời.
Một chữ.
Được.
Rolls-Royce vừa mới lái vào đại viện, Triệu Thanh Thanh đã mở cửa xuống xe.
“Đại tiểu thư.” Có người tiến lên đón, cung kính hành lễ.
Triệu Thanh Thanh trực tiếp đi vào bên trong, rất nhanh đã xuất hiện trong phòng khách.
“Cha, ta đã về rồi.” Triệu Thanh Thanh hô một tiếng.
Trong phòng khách, có hai nam nhân, một người nhìn qua hơn 50 tuổi, không phải ai khác, chính là cha của Triệu Thanh Thanh, Triệu Bỉnh Lương.
Mà ngoài Triệu Bỉnh Lương, còn có một người nam nhân trẻ tuồi chừng ba mươi tuổi, mang một đôi kính viền vàng, nhìn rất lịch sự.
“Thanh Thanh, ngươi đã trở về rồi.” Trên khuôn mặt của Triệu Bỉnh Lương lộ ra vẻ mặt vui sướng, “Đến, đến đây, ngươi về rất đúng lúc, giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Tiểu Hứa, Tiểu Hứa mới từ nước ngoài trở về, chuẩn bị đến Giang Hải của chúng ta phát triển, cha hắn cũng là một người bạn bè cũ của ta, cho nên cố ý tới thăm hỏi ta một chút.”
“Chào ngươi, Triệu tiểu thư, ta là Hứa Minh Huy.” Nam nhân trẻ tuổi mỉm cười chào với Triệu Thanh Thanh, “Tiếng tăm của Nữ hiệp Thanh Thanh, ta đã sớm nghe nói, hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy Nữ hiệp, quả thật là vinh hạnh của ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận