Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3178: Lòng tin của ta đối với ngươi cũng rất mạnh

Tiên Vân đại lục, đảo Thần Tiên.
“Thì ra là thế.”
Cơ Thanh Ảnh giật mình, lạnh giọng nói: “Khó trách tại sao chúng ta không tìm được tung tích Dã Hỏa lão tổ, thì ra lão ta núp bên trong tế đàn.”
“Vẫn còn chưa xác định đó chính là Dã Hỏa lão tổ.” Nguyệt Thanh Nhã ngược lại ổn trọng hơn một chút, ánh mắt đẹp thản nhiên nhìn Tâm Ma kỳ chủ đang quỳ gối trước mặt các nàng: “Ngươi còn cái gì muốn nói nữa không?”
Vẻ mặt Tâm Ma kỳ chủ cực kỳ sợ hãi, rõ ràng hai nữ nhân trước mắt đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng ông ta lại chỉ cảm nhận được một hơi lạnh thấu xương.
Khoảng nửa canh giờ trước đó, Diệp Mộng Oánh và Triệu Yêu Yêu liên thủ lại, thông qua Tâm Ma Võng trực tiếp phản chế Tâm Ma kỳ chủ, khiến ông ta phải chạy đến đảo Thần Tiên ở Lam Kinh báo tin.
“Mộng Oánh và Yêu Yêu đúng là có ý tưởng. Bọn họ muốn giết ngươi đích thật có chút phiền phức, nhưng khống chế ngươi cũng không cần phải phí nhiều khí lực.” Cơ Thanh Ảnh khoát tay, di chuyển Tâm Ma Võng của Tâm Ma kỳ chủ. Nếu đây là thiên phú mạnh nhất của Tâm Ma kỳ chủ, bây giờ lại trở thành nhược điểm lớn nhất của ông ta.
Tâm Ma kỳ chủ nơm nớp lo sợ, nhưng không dám phát ra nửa lời oán giận.
Nguyệt Thanh Nhã lên tiếng: “Trước đưa người này vào hàn lao, chờ giải quyết xong việc này, xử lý ông ta cũng không muộn.”
“Cũng được.” Cơ Thanh Ảnh nhấc tay bắn ra mấy chục luồng hàn mang, trói chặt thần hồn Tâm Ma kỳ chủ, ném thẳng ông ta vào hàn lao.
Lao hình nằm giữa không trung, sau khi nuốt lấy Tâm Ma kỳ chủ, trong phút chốc biến mất không thấy đâu.
“Bây giờ ngươi dự định ứng đối như thế nào?” Cơ Thanh Ảnh nhìn Nguyệt Thanh Nhã, chờ đối phương đưa ra quyết định.
“Ta muốn đến Trường Mộng Châu một chuyến.” Cơ Thanh Ảnh cũng không do dự, lập tức đưa ra quyết đoán: “Ngươi thông báo cho Tiểu Mị và Vũ Cơ ở trái đất, để bọn họ tìm kiếm có địa tế đàn ở đó hay không.”
Cơ Thanh Ảnh trầm ngâm nói: “Với bản lãnh của bọn họ, đoán chừng chưa đến một canh giờ là có thể tìm ra. Đến lúc đó, để bọn họ phá tế đàn hay là tìm phu quân để hắn làm?”
“Chuyện lớn như vậy, phu quân chắc chắn sẽ không bỏ qua.” Nguyệt Thanh Nhã cười nhạt: “Có một số người trời sinh chính là nhân vật chính, vừa có chuyện lớn, hắn đều sẽ chủ động hoặc bị cuốn vào trong đó, từ đó thay đổi thế cục. Cho nên, hơn phân nửa phu quân ở đâu, cái gọi là địa tế đàn sẽ nằm ngay ở đó.”
Cơ Thanh Ảnh nghe được câu trả lời, gương mặt hiện lên sự kinh ngạc, sau đó mỉm cười: “Lòng tin của ngươi đối với hắn quả thật rất mạnh. Khó trách hắn luôn xem ngươi là ánh trăng sáng dưới đáy lòng.”
“Ngươi đang ăn giấm sao?” Nguyệt Thanh Nhã nhìn Cơ Thanh Ảnh: “Lòng tin của ta đối với ngươi cũng rất mạnh.”
“Quên đi.” Cơ Thanh Ảnh khoát tay, lộ ra vẻ không kiên nhẫn: “Ngươi mau chóng đến Trường Mộng Châu đi, cứu Mộng Oánh và Yêu Yêu ra. Ta đoán chừng Yêu Yêu nha đầu sắp nhịn gần chết rồi.”
Nguyệt Thanh Nhã gật đầu, nhưng vẫn nhắc nhở: “Ta vừa đi, đám yêu ma quỷ quái tiềm ẩn ở Lam Kinh khẳng định sẽ ngo ngoe muốn động, ngươi nhất định phải cẩn thận.”
“Đám phế vật đó, chỉ cần dám động đến ta, ta sẽ nhổ tận gốc bọn chúng.” Cơ Thanh Ảnh khinh thường nói: “Có gì cần phải cẩn thận chứ. Ban đầu ta cố ý dẫn dụ bọn chúng đến Lam Kinh, tất cả đều nằm trong dự liệu của ta.”
“Vậy là tốt rồi.” Thân hình Nguyệt Thanh Nhã như khói như sương, trong phút chốc liền biến mất.

Trái đất.
Tiểu tiên giới.
Thiên Ngoại Thiên.
Triệu Vũ Cơ đang ở bên trong chỗ Thiên Đế, đang tiến hành huấn luyện tàn khốc đối với Tô Bối Bối.
Tô Bối Bối đã có chút hối hận vì đã đồng ý với Triệu Vũ Cơ. Nàng không thích làm Tổng giám đốc, nhất định phải trở nên cường đại, kết quả bị người ta ngược đến dục tiên dục tử.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc sau này có thể chống lại được Hạ Thiên, trong lòng nàng thoáng thăng bằng lại một chút.
“Ngươi đến đây một chút đi.”
Dạ Ngọc Mị bỗng nhiên xuất hiện bên trong không gian ngăn cách, khẽ gọi Triệu Vũ Cơ.
“Ngươi luyện tiếp đi, ta ra ngoài một chút.”
Triệu Vũ Cơ gật đầu, dặn dò Tô Bối Bối một câu, sau đó cùng với Dạ Ngọc Mị rời đi.
“Hừ, vênh váo cái gì?”
Gương mặt Tô Bối Bối hiện lên sự bất mãn: “Có việc mà bỏ ta lại như thế, nhất định là có chuyện cổ quái rồi.”
Một bên khác, Triệu Vũ Cơ đi theo Dạ Ngọc Mị đến một mật thất.
“Đã xảy ra chuyện gì sao?” Triệu Vũ Cơ thấy gương mặt Dạ Ngọc Mị hiện lên sự ngưng trọng, không khỏi hỏi một câu.
Dạ Ngọc Mị điểm ra một luồng thần thức, phân cho Triệu Vũ Cơ.
“Sao?”
Triệu Vũ Cơ xem xong đoạn thần thức, lông mày cau lại: “Việc này là thật?”
“Là do khi các nàng tiểu sát tàn quân Vạn Hỏa giáo phục hưng mà phát hiện ra.”
Dạ Ngọc Mị chậm rãi giải thích: “Tuy nhiên, chỉ cần suy đoán một chút cũng biết được việc này tám chín phần là thật. Năm đó, Dã Hỏa lão tổ bị vây giết, thần hồn tứ tán, nhưng ai cũng không tìm được nó tán đi nơi nào, cho nên đã không thể trảm thảo trừ căn.”
“Nhưng địa tế đàn thật sự đang ở trên trái đất sao?” Triệu Vũ Cơ hơi do dự hỏi.
“Trước mắt còn chưa xác định.” Dạ Ngọc Mị cẩn thận suy nghĩ lại: “Theo lẽ thường mà suy đoán, cũng không có khả năng. Bởi vì Dã Hỏa lão tổ muốn phục sinh, nhất định phải tìm một nơi linh khí sung túc để cung cấp nuôi dưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận