Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3288: Ta cũng không rảnh làm mai cho các ngươi

Bốp!
Ngô Hạng Đông nghe được lời của con trai, không màng đến cơ thể suy yếu, tiến lên tát cho Ngô Chính Nghiệp một bạt tai, mắng to: “Ngươi còn nhớ con tiện nhân đó? Chính nó đã hại cha con chúng ta đến tình cảnh như thế này.”
“Cha, không liên quan đến Tiểu Lục, là do con lựa chọn. Con nhất định phải tìm được nàng ấy, nếu không, nàng ấy sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.” Ngô Chính Nghiệp không thèm quan tâm hắn ta bị đánh, vén chăn lên muốn xuống giường. Kết quả, hắn ta không biết mình vừa mới tỉnh lại, hai chân mềm nhũn té lăn quay trên giường.
Ngô Hạng Đông thấy con trai ngã sấp xuống, lại đau lòng tiến lên đỡ hắn ta dậy.
“Người mà các ngươi nói là ai?” Triệu Thanh Thanh nhìn hai cha con Ngô Hạng Đông, không khỏi có chút khó hiểu.
Hạ Thiên ngược lại đã hiểu chuyện gì xảy ra, ý vị thâm trường nhìn Ngô Chính Nghiệp: “Ngươi qua lại với nàng ta rồi sao?”
“A, Hạ, Hạ tiên sinh, tại sao ngươi lại ở đây?” Lúc này, Ngô Chính Nghiệp mới phát hiện sự tồn tại của Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh, gương mặt không khỏi mất tự nhiên.
“Ngươi trở thành bộ dạng quỷ quái như thế này, ngoại trừ mời Hạ thần y đến, ai còn có thể cứu được ngươi?” Ngô Hạng Đông oán khí mắng: “Chuyện cho đến bây giờ, ngươi còn nhớ đến con tiện nhân kia, ngươi muốn tức chết ta sao?”
“Cha, cha hiểu lầm rồi.” Ngô Chính Nghiệp thở dài thật sâu, bất lực giải thích: “Con biến thành bộ dạng như thế này hoàn toàn không liên quan đến Tiểu Lục, ngược lại, nếu không có Tiểu Lục giúp đỡ con, đoán chừng Ngô gia chúng ta đã bị nhổ tận gốc rồi.”
“Đánh rắm!” Ngô Hạng Đông giận tím mặt, quát lớn: “Nếu không phải ngươi khăng khăng muốn kết hôn với con tiện nhân kia, tại sao chúng ta lại rơi vào tình huống như thế này? Ngô gia chúng ta truyền thừa nhiều năm như vậy, từ lúc nào xảy ra chuyện mất mặt như thế?”
“Đợi lát nữa các người mắng nhau cũng không vội, ngươi mau nói rõ chuyện gì xảy ra đi.” Triệu Thanh Thanh nghe xong, giống như lọt vào trong sương mù, không khỏi hỏi: “Người mà các ngươi nói rốt cuộc là ai? Có ân oán gì với Ngô gia các ngươi?”
Ngô Chính Nghiệp nằm trên giường, thở hổn hển một hồi mới chậm rãi điều hòa lại, ánh mắt nhìn thẳng Hạ Thiên: “Việc này nói đến còn phải cảm ơn Hạ tiên sinh đã làm cầu kết nối, ta và Tiểu Lục mới có một đoạn tình duyên như vậy.”
“Đừng lôi ta vào.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta cũng không rảnh rỗi làm mai cho các ngươi. Phát sinh bất cứ chuyện gì đều do các ngươi tự mình làm ra, đừng dây vào người của ta.”
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?” Triệu Thanh Thanh càng nghe càng hồ đồ.
Hạ Thiên lười biếng nói: “Thanh Thanh nha đầu, ngươi đừng vội, cứ để hắn ta từ từ nói.”
“Thật ra chuyện xảy ra vào hơn một tuần lễ trước.” Ngô Chính Nghiệp dường như không có phản cảm quá lớn với hành động của Hạ Thiên, lúc này mới chậm rãi kể lại chuyện đã xảy ra: “Khi đó, ta ngồi du thuyền của nhà mình đến đảo Cuồng Hoan dự định tham gia tiệc mừng năm mới. Ban đầu mọi chuyện đều xuôi gió xuôi nước, cũng không gặp được chuyện gì ngoài ý muốn. Khi sắp đến đảo Cuồng Hoan, chúng ta gặp được Hạ tiên sinh, về sau biết được một đám người có lai lịch bí ẩn trên thuyền, trong đó có Tiểu Lục.”
Hạ Thiên khoát tay: ‘Ta và chuyện của các ngươi chẳng liên quan gì đến nhau, đừng nhắc đến ta.”
“Thật ra việc này đúng là không có cách nào thoát khỏi liên quan đến Hạ tiên sinh.” Ngô Chính Nghiệp cười khổ, nhưng lập tức bổ sung một câu: “Mặc dù Hạ tiên sinh cũng chỉ là vô tình, nhưng xác thực đã tạo thành chuyện của ta và Tiểu Lục về sau.”
Thật ra việc này cũng chẳng có gì phức tạp. Ban đầu, trên thuyền có một đám thế lực thần giáo, tổng cộng có bốn người, một thị nữ hai hộ pháp cùng nhau đưa Thánh nữ đến đảo Cuồng Hoan, dường như muốn thông gia với Bá tước Cuồng Hoan.
Đương nhiên, vị Thánh nữ kia không muốn, còn cùng tình lang của nàng bỏ trốn.
Vừa lúc, khi bọn họ thương lượng bỏ trốn, Tô Bối Bối ở Tiểu Tiên Giới được trận pháp Thiên Ngoại Thiên ngẫu nhiên truyền tống đến du thuyền.
Với tâm lý ra ngoài giúp người làm niềm vui, Tô Bối Bối đã giúp đỡ đôi tình nhân bỏ trốn, sau đó nàng đeo mặt nạ giả mạo Thánh nữ.
Ban đầu vẫn còn được tính là hoàn mỹ, nhưng sau khi gặp phải Hạ Thiên, Tô Bối Bối ngụy trang đã bị khám phá.
Tiếp theo, thị nữ kia cùng với hai hộ pháp trưởng lão ra tay đánh nhau với Hạ Thiên. Hạ Thiên tiện tay xử lý hai hộ pháp, biến thị nữ của Hoa Thần giáo thành người bình thường.
Lúc đó, Ngô Chính Nghiệp đã cầu Hạ Thiên giao thị nữ Hoa Thần giáo cho hắn ta. Hạ Thiên còn đang bận bơi lội với Tô Bối Bối, hoàn toàn không rảnh để phản ứng bọn họ.
Sau khi Ngô Chính Nghiệp bắt được thị nữ Hoa Thần giáo, lại nói chuyện yêu đương với nàng, cũng không phải ép buộc mà là chính thức theo đuổi.
Lúc đó, du thuyền đã đến đảo Cuồng Hoan, hắn ta cũng chẳng muốn xuống thuyền. Sau khi thả hết toàn bộ du khách xuống, hắn ta chuyển sang Haiwaii. Ở đó, hắn ta tiếp tục phát động thế công theo đuổi thị nữ.
Cũng không biết Ngô Chính Nghiệp là cao thủ yêu đương hay là thị nữ Hoa Thần giáo chưa va chạm xã hội, chỉ trong mấy này ngắn ngủi, nàng ta đã để cho Ngô Chính Nghiệp đắc thủ.
Thị nữ kia cũng ngả bài với Ngô Chính Nghiệp, nói nàng tên Hoa Ánh Lục, vốn là người Hoa Thần tộc. Bây giờ nàng ta đã biến thành người bình thường, cũng không muốn quay về Hoa Thần giáo nữa. Nếu Ngô Chính Nghiệp thật lòng yêu nàng, nhất định phải cưới hỏi nàng đàng hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận