Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3590: Nàng cũng mê suất khí của ta mà

“Ha ha, ta và Hạ Thiên chỉ đùa một chút thôi mà.” Từ Côn Luân sửng sốt, lập tức phá lên cười: “Tú Nhi, con đứng là không biết đùa gì cả, tại sao lại nghiêm túc như thế.”
Nói xong, ông ta lại quay sang Hạ Thiên: “Đúng không, Hạ Thiên, con rể tốt của ta?”
“Ngươi cũng không phải nói đùa, ngươi muốn đánh thật.” Hạ Thiên thản nhiên nói: “Hơn nữa, ngươi nhất định cũng sẽ bị đánh, bởi vì ngươi không phải đối thủ của ta.”
Từ Côn Luân lại bốc máu nóng, nhưng đụng phải ánh mắt nghiêm nghị của A Cửu, ông ta chậm rãi ngồi xuống: “Ta không làm loạn với ngươi nữa, ta đến giúp Tú Nhi, không thèm quan tâm tên khốn ngươi đâu.”
“Ta không có gọi ông đến hỗ trợ.” A Cửu lắc đầu: “Ta chỉ hẹn Tiêm Tiêm mà thôi, còn ông thì tự động đến.”
“Không sao, dù sao ta cũng đã đến.” Từ Côn Luân cười ha hả, nói với A Cửu: “Con nói tiếp đi, con muốn ta làm gì.”
A Cửu cẩn thận suy nghĩ lại. Hiện tại tiên hội còn chưa bắt đầu, đích thật còn chưa có chuyện để làm, nàng đành phải nói: “Có một số thế lực tu tiên nhận được thư mời, nhưng thái độ mập mờ không rõ. Nếu không, ông đến đó thúc giục đi?”
“Không thành vấn đề, con nói thẳng từng nhà một.” Từ Côn Luân giang tay ra với A Cửu: “Con đưa danh sách cho ta, ta sẽ thúc toàn bộ một lần, xem ai không dám đến.”
A Cửu không khỏi thở dài. Nhìn điệu bộ này của ông ta, không phải thúc giục mà là uy hiếp.
“Gần đây có một nhà lên tiếng từ chối thẳng.” Tề Ngữ Thi lên tiếng: “Gia chủ của bọn họ rất chướng mắt Tề gia chúng ta, cũng không có ý định nể mặt A Cửu.”
“Là nhà ai mà to gan như vậy, dám từ chối lời mời của con gái ta. Bây giờ ta đi phế cả nhà của người đó.” Từ Côn Luân khó chịu nói.
A Cửu hơi đau đầu: “Tại sao ông lại giống như Hạ Thiên như vậy, động môt chút là sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề?”
“Cửu nha đầu, nàng nói không đúng rồi.” Hạ Thiên nghiêm túc cải chính: “Từ trước đến nay ta là người thích nói đạo lý, thích nhất là lấy lý phục người. Ta đánh người là có nguyên nhân.”
“Đúng.” Từ Côn Luân cảm thấy logic này chẳng có gì sai: “Người kia dám từ chối con, ta đánh cả nhà của ông ta có vấn đề gì chứ?”
A Cửu thản nhiên nói: “Được rồi, nói với các ngươi chẳng thông gì cả. Tóm lại, tuyệt đối không được dùng vũ lực, ông có biết hay không?”
“Ta hiểu rồi.” Từ Côn Luân gật đầu: “Từ xưa đến nay ta không lạm dụng vũ lực.”
“Nếu ta nói không được phép dùng vũ lực thì sao?” A Cửu trợn mắt nhìn hai người: “Ông có nghe hay không?”
“Nghe, đương nhiên nghe rồi.” Từ Côn Luân có chút không phục: “Nhưng cho dù không dùng vũ lực, ta cũng có thể bắt bọn họ nghe theo sắp xếp của ta.”
Hạ Thiên ngược lại không cảm thấy quan trọng: “Cửu nha đầu, nàng đừng tin ông ta. Ông ta nhất định đang lừa nàng đấy.”
“Ngươi cũng giống như vậy mà.” A Cửu trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Được rồi, để tự ta đến đó một chuyến.”
“Không cần, con là nữ đế Tiểu Tiên giới, sao có thể tùy tiện xuất mã được?” Từ Côn Luân bất mãn khuyên: “Như vậy chẳng phải nói cấp bậc Tiểu Tiên giới ta quá thấp sao? Một gia tộc rách nát như vậy còn chưa có mặt mũi lớn đến thế?”
Tề Ngữ Thi thấy thái độ Từ Côn Luân khác thường, không nhịn được liền nhắc nhở: “Lâm gia cũng không phải bình thường. Tổ tiên đều là những nhân vật lợi hại, khả năng có liên quan đến việc tỷ tỷ bị mất tích hai mươi năm trước. Cho nên, vẫn cẩn thận thì hơn.”
Lúc này, Từ Côn Luân bỗng nhiên đứng dậy: “Còn có việc này sao? Để ta đích thân đi hỏi gia chủ Lâm gia, nếu ông ta dám nói láo, ta đánh nổ đầu của ông ta.”
“Những gì ta nói vừa nãy, ông quên rồi sao?” A Cửu ngẩng đầu, gương mặt hiện lên sự không thích: “
“Được, ta sẽ lấy lý phục người, tuyệt không ra tay.” Từ Côn Luân khoát tay, nói với A Cửu: “Nếu gia chủ Lâm gia có liên quan đến vụ mất tích của Tiểu Thi năm đó, ta nhất định không thể không để ý đến. Lát nữa ta sẽ đi gặp gia chủ Lâm gia.”
Nói xong, ông ta liền bước ra ngoài.
“Khoan đã.” A Cửu vừa định gọi lại ông ta, người đã không thấy đâu, không khỏi bó tay: ‘Tính cách lỗ mãng như vậy, vì sao mẹ ta lại coi trọng ông ta nhỉ?”
Tề Ngữ Thi mỉm cười: “Có thể là vì đẹp trai.”
“Đẹp trai thôi thì làm được gì. Đẹp trai có thể no bụng sao?” A Cửu khịt mũi coi thường: “Khi còn trẻ, mẹ ta thiếu suy nghĩ như vậy sao?”
Hạ Thiên có cảm giác lời này như nhằm vào hắn, nhịn không được liền phản đối: “Cửu nha đầu, đẹp trai đương nhiên là hữu dụng rồi, cũng có thể no bụng. Không phải nàng cũng mê suất khí của ta sao?”
“Ngươi cứ ở chỗ này mơ mộng đi, ta đi theo để nhìn xem.” A Cửu trừng mắt với Hạ Thiên, sau đó đứng lên: “Ngươi ở lại đây, đừng đi theo làm loạn thêm.”
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Ta xưa nay không quấy rối ai cả. Tất cả đều do đám ngu ngốc kia tự tìm.”
“Tiêm Tiêm, ngươi ở đây canh chừng hắn nhé.” A Cửu quá rõ ràng tính nết của Hạ Thiên. Nếu hắn đi, bảo đảm Tề gia sẽ bị diệt một cách khó hiểu: “Tuyệt đối không được để cho hắn làm loạn.”
Bạch Tiêm Tiêm gật đầu: “Được.”
Rất nhanh, A Cửu cùng với Tề Ngữ Thi rời đi.
Hạ Thiên và Bạch Tiêm Tiêm ngồi lại phòng khách uống trà, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
“Vợ Tiêm Tiêm, lâu rồi không gặp, nàng ngày càng đẹp hơn đấy.” Hạ Thiên khen một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận