Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3382: Mưu đồ hai nhà Tào Nhạc (01)

Quỳnh đảo, Nhạc gia Nam Hải.
“Tại sao lại xảy ra tình trạng này cơ chứ?” Nhạc lão gia tử thật sự nghĩ không ra, quát hỏi những người khác: “Rốt cuộc các ngươi đã trêu chọc ai bên trong bí cảnh?”
Ngồi đối diện Nhạc lão gia tử là con gái của ông, Nhạc Nhất San và một nam một nữ khác.
Khi tàn cảnh U Minh sắp sập, Nhạc Nhất San được hai người kia cứu tỉnh, sau đó nàng cùng với hai người kia trốn thoát từ phong giới môn của Nhạc gia. Sau khi trốn không bao lâu, phong giới môn đó đã được Dạ Ngọc Mị xóa bỏ.
“Con không có đắc tội ai cả.” Trước đó, Nhạc Nhất San bị đập trúng đầu quá nặng, cũng may nàng đã khôi phục được một nửa ý thức, do dự nói: “Con gặp phải một nữ nhân bên trong bí cảnh, khi con đang định giết nàng ta, lại bi Tào kiếm thánh bay đến nện choáng.”
Lúc này, một nữ nhân diện mạo cực kỳ bình thường lên tiếng, nhưng lại phát ra giọng của nam nhân, không khác gì Tào Tùy Tâm.
“Nếu nói đắc tội, đó cũng là người khác đắc tội chúng ta, nhất là Hạ Thiên. Hắn chẳng những hủy đi phong giới môn của ta, còn làm tổn thương âm hồn tiên tổ nhà ta, làm gãy Phụ Thiên kiếm tổ truyền Tào gia ta, làm hại ta đường đường là nam, không thể không sống nhờ cơ thể nữ nhân. Thù này không báo, ta không thể làm người.”
“Tào công tử, ngươi cũng đừng gấp.” Lúc này, Nhạc lão gia tử lên tiếng, nhẹ giọng an ủi: “Sau khi tiến vào tàn cảnh U Minh, tất nhiên sẽ sinh ra hiện tượng di hình đổi hồn, chỉ cần bổ sung huyết khí người sống, ba đến năm ngày sẽ khôi phục. Hai ngày trước, ta đã phái người bắt mấy ngư nhân cơ thể khỏe mạnh, đảm bảo khí huyết tràn đầy.”
“Đám thôn dân phế vật đó còn thiếu rất nhiều.” Một nam nhân khác hơi cúi người, lộ ra hình dáng của Tào Tùy Tâm, nhưng giọng nói lại khàn khàn, có cảm giác của kim loại, chẳng khác nào trong miệng hắn ta đang ngậm mấy lưỡi dao: “Ta cần một số đồng nam đồng nữ có linh khí. Bằng không, cho dù khôi phục nhục thân, thực lực cũng mười không còn một, làm sao mà báo thù?”
Từ cách nói chuyện, “Tào Tùy Tâm” này ngược lại có chút giống với Kiếm thánh Tào Cát Lợi bên trong bí cảnh.
“Thật xin lỗi, Tào kiếm thánh, thứ cho lão phu không thể đáp ứng yêu cầu này của ngươi.” Nhạc lão gia tử biến sắc, quả quyết lắc đầu: “Hành động lần này đã phá vỡ thiên hòa, Quỳnh đảo lại là căn cơ của Nhạc gia ta. Lão phu tuyệt không làm mấy chuyện tự chui đầu vào rọ này đâu.”
Tào Cát Lợi hừ lạnh, quát lớn: “Gia tộc đã suy tàn thành như vậy, lại còn nói cái gì căn cơ, đúng là ngu xuẩn. Nhạc Long Thăng kiêu hùng đến cỡ nào, nhưng lại có loại hậu nhân nhát như chuột như các ngươi.”
“Tổ tiên đại nhân, nếu không, chúng ta về Tào gia đi.” Tào Tùy Tâm suy nghĩ một chút rồi nói: “Đến lúc đó, chúng ta yêu cầu gia tộc bố trí linh địa tịnh dưỡng, giúp cho người trở lại đỉnh phong. Đến lúc đó, chúng ta lại đi giết Hạ Thiên, rửa sạch mối nhục này.”
“Im ngay, nơi này có phần của ngươi lên tiếng sao?” Tào Cát Lợi càng thêm nóng nảy, một chút cũng không nhịn được cơn tức, chỉ vào Nhạc lão gia tử mà nói: “Tứ giới trấn thủ sứ, đến bây giờ chỉ còn lại hai nhà Tào Nhạc chúng ta. Hiện tại, tàn cảnh cũng đã sập, không mất mấy ngàn năm hoàn toàn không có khả năng khôi phục. Không có tàn cảnh, ngươi cảm thấy Nhạc gia các ngươi còn có thể sống bao lâu?”
Nhạc lão gia tử hiển nhiên đã suy nghĩ qua vấn đề này. Sau khi im lặng một hồi, ông liền hỏi: “Vậy theo ý của Tào kiếm thánh, chúng ta nên làm như thế nào?”
“Đến bây giờ còn giả ngu, cho nên cũng chỉ có cách cục đó mà thôi, khó trách Nhạc gia càng lăn lộn càng kém.” Tào Cát Lợi hừ lạnh một tiếng, nhưng tình thế bây giờ không ai mạnh, ông cũng không có thời gian đi vòng vèo: “Gia tộc ẩn tông chúng ta chỉ có thể dựa vào bí cảnh mới có thể đứng trên các gia tộc khác. Nếu không thể duy trì sự ưu việt này, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể bị hiển tông thay thế. Cho nên, việc cấp bách bây giờ là chiếm một bí cảnh khác.”
“Lại chiếm một bí cảnh khác?” Nhạc lão gia tử lắc đầu, thở dài nói: “Linh khí thịnh nhất trên trái đất cũng chỉ có ba đại bí cảnh. Bây giờ U Minh đã sụp đổ, Quy Khư cũng đã bị phong ấn, những bí cảnh nhỏ hoàn toàn không đáng nhắc đến.”
Tào Cát Lợi lạnh giọng hỏi ngược lại: “Đã nói là ba đại bí cảnh, vì sao ngươi không nhắc đến bí cảnh Thiên Cung?”
“Ngươi nói bí cảnh Thiên Cung?” Sắc mặt Nhạc lão gia tử thay đổi, ánh mắt lướt qua sự sợ hãi: “Đó là địa bàn của Tiêu gia, cảnh chủ vẫn còn sống. Năm đó, khi Tiêu gia rời khỏi tàn cảnh U Minh, họ đã ký minh ước với ba nhà, vĩnh viễn không bao giờ đụng đến bí cảnh Thiên Cung. Nếu không, chắc chắn sẽ bị Tiêu gia trả thù.”
“Cái gì mà minh ước chứ? Bội ước chính là lão tử năm đó ký với lão tặc Tiêu gia.” Tào Cát Lợi khinh thường mắng: “Khi đó, linh khí ba đại bí cảnh khá nhiều, thế lực Tiêu gia mạnh nhất, cho nên mới có minh ước đó. Bây giờ Ninh gia đã tuyệt, hai nhà chúng ta cũng không thể tiếp tục dựa vào tàn cảnh U Minh. Nếu không liều một phen, Nhạc gia các ngươi chỉ sợ ngay cả năm nay cũng không qua được.”
Nhạc lão gia tử đích thật lo lắng vấn đề này. Cừu gia Nhạc gia cũng không ít, trước kia còn có tàn cảnh U Minh, bất cứ lúc nào cũng có thể bồi dưỡng một nhóm cao thủ gia tộc. Cho nên, bọn họ cũng không để cừu gia trong lòng.
Bây giờ thì khác. Nếu không chuẩn bị từ sớm, chờ sau khi đám cừu gia kia nhận được tin tức, Nhạc gia rất có khả năng sẽ giống như Ninh gia, bị tiêu diệt cả nhà.
“Hơn nữa, cảnh chủ chỉ quan tâm đến sự tồn tại của bí cảnh, đã có thể tiện nghi cho Tiêu gia thì cũng có khả năng tiện nghi cho Tào gia chúng ta hoặc Nhạc gia các ngươi.” Tào Cát Lợi khẽ cười một tiếng, tiếp tục dụ dỗ: “Sau khi rời khỏi tàn cảnh U Minh, ta còn có thể sống được nửa năm. Thừa dịp lão phu còn sống, chỉ cần gia tăng thực lực đến thời kỳ đỉnh phong, đến lúc đó chưa chắc không có sức liều mạng với Tiêu gia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận