Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3398: Đừng quấy rầy thế giới của chúng ta

“Ta sẽ dẫn Hàn Tùy Xuân về Quế thành, nhưng người này xử lý như thế nào?”
Ninh Nhụy Nhụy dùng mắt ra hiệu Diệp lão đại đã ngất vì đau: “Cũng không thể giết chết ông ta. Ông ta hình như cũng không phạm pháp, đưa đến cục cảnh sát cũng không thích hợp.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Tiểu muội chân dài, nàng không cần quan tâm người này, tự nhiên sẽ có người đến xử lý.”
“Ai vậy?” Ninh Nhụy Nhụy sửng sốt: “Chẳng lẽ Quỳnh đảo cũng có phân bộ của Thiên Đạo Tổ?”
“Xử lý tên ngốc này không cần đến Thiên Đạo Tổ.” Hạ Thiên nhìn về một hướng nào đó, hờ hững nói: “Sẽ có người đến mang tên ngốc này đi thôi.”
Ninh Nhụy Nhụy thuận theo ánh mắt Hạ Thiên nhìn lại, lập tức cảm nhận được có người ở đó, không khỏi quát hỏi: “Ai? Ra đây ngay.”
“Haiz, ta biết không trốn được mà.” Lúc này, một bóng người cách đó không xa chậm rãi bước đến.
Người đến có gương mặt anh tuấn, khí độ bất phàm, vừa nhìn là biết tuyệt không phải hạng người phàm tục.
“Tại sao ngươi lại ở đây?” Hạ Thiên nhìn người đến, cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ thản nhiên hỏi một câu.
“Ta cũng muốn hỏi ngươi, tại sao ngươi lại ở đây?” Người đến rõ ràng là Diệp Tuyệt Trần của Tiểu Tiên Giới, chỉ là thái độ không còn thanh lãnh cao tuyệt như lúc trước nữa: “Chẳng lẽ ngươi cố ý đến giết ta? Cũng không đến mức như vậy chứ? Đường đường Thiên đế tân nhiệm, chắc ngươi cũng không phải người không cẩn thận như vậy.”
Đây là lần thứ tư hắn ta gặp Hạ Thiên.
Lần đầu tiên là ở trên biển. Hắn ta và sư đệ của mình Lương Bắc Thần phụng mệnh đến đảo Sương Nguyệt ở nhân gian chấp hành nhiệm vụ, kết quả gặp được Hạ Thiên và A Cửu.
Tiếp theo, hắn ta gặp Hạ Thiên ở đảo Sương Nguyệt, còn bị Hạ Thiên trực tiếp đá xuống biển.
Lần thứ ba là hắn ta quay về Tiểu Tiên Giới, khôi phục lại thân phận ban đầu, kết quả không bao lâu thì gặp được Hạ Thiên xông giới. Hắn ta chẳng những bị Hạ Thiên đánh bại, hơn nữa còn bị bại bởi Hỏa Cửu Linh.
Rất nhanh, Tiên đế cũng bị Hạ Thiên xử lý. Trên dưới cửu giới trong nháy mắt biến thiên. Đương nhiên, cũng có người không muốn làm bạn với Hạ Thiên, vội vàng rút lui khỏi Tiểu Tiên Giới, trở về nguồn gốc nơi nhân gian của mình.
Diệp gia, trước kia là đại gia tộc thế gia ở Quỳnh đảo.
Cho nên, Diệp Tuyệt Trần trở về Quỳnh đảo, dùng thân phận bà con xa của Diệp gia đến làm cảnh sát, sống cuộc sống của người bình thường.
Ban đầu, cuộc sống có thể nói là trôi qua yên ả, nhưng vạn lần không nghĩ đến lại gặp sát thần Hạ Thiên.
Gương mặt Diệp Tuyệt Trần cũng không có ý ngoài ý muốn, bởi vì hắn ta chính là Tiểu Diệp trong miệng của Mạc thúc. Hắn ta đã xem qua đoạn băng, tất nhiên biết Hạ Thiên đến.
Nhưng hắn ta không muốn gặp Hạ Thiên. Dù sao, hắn ta cũng đã thua Hạ Thiên nhiều lần, thật sự không còn mặt mũi gặp nhau. Cho nên hắn ta chỉ đứng từ xa mà xem.
Không nghĩ đến, hắn ta vẫn bị Hạ Thiên phát hiện.
Ninh Nhụy Nhụy chưa từng gặp Diệp Tuyệt Trần, không khỏi hỏi Hạ Thiên: “Hắn ta là ai thế?”
“Một thủ hạ bại tướng, không cần phải giới thiệu.” Hạ Thiên không còn hứng thú: “Tiểu muội chân dài, nàng không cần để ý đến hắn, cứ giao tên ngu ngốc kia cho hắn ta xử lý là được.”
Diệp Tuyệt Trần ngược lại vô cùng lễ phép nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Ta tên Diệp Tuyệt Trần, trước kia là đệ tử Cửu Sơn kiếm phái Tiểu Tiên Giới. Ta đúng là thủ hạ bại tướng của Hạ Thiên, không có gì đáng nói. Bây giờ ta chỉ là một người cảnh sát bình thường mà thôi.”
“Ngươi họ Diệp, vậy Diệp gia vừa nãy…” Ninh Nhụy Nhụy lập tức liên hệ với gia chủ Diệp gia trước đó.
“Có chút quan hệ nhưng cũng không thân thiết.” Diệp Tuyệt Trần thản nhiên đáp: “Năm trăm năm trước cũng được xem là người một nhà, nhưng mạch của ta đã di chuyển đến Tiểu Tiên Giới, được xem là thượng tông của Diệp thị Quỳnh đảo.”
Ninh Nhụy Nhụy có chút không hiểu: “Nếu ngươi ở đây, tại sao ngươi còn dung túng Diệp gia và Nhạc gia làm xằng làm bậy?”
“Ở Tiểu Tiên Giới có một thiên quy không thể làm trái, đó chính là không được tự tiện can thiệp chuyện nhân gian.” Diệp Tuyệt Trần cũng chẳng phải giải vây cho mình. Hắn ta chỉ tuân thủ thói quen theo quy định mà thôi: “Nếu tùy tiện ra tay, nhân gian đã sớm bị tu tiên giả đảo loạn rồi.”
Hạ Thiên có chút khó chịu trừng mắt nhìn Diệp Tuyệt Trần: “Tiểu tử ngươi có phải đang ám chỉ ta hay không?”
“Ta không có ý đó.” Diệp Tuyệt Trần lắc đầu, thản nhiên nói: “Ta chỉ đang nói chính ta mà thôi.”
Hạ Thiên không hề lo lắng: “Ngươi nói ý nào thì có ý đó, liên quan gì đến ta.”
“Quả nhiên vẫn thoải mái như cũ.” Diệp Tuyệt Trần khẽ cười, cũng không tiện nói thêm câu nào khác, chỉ tiến lên nhấc Diệp lão đại: “Người này tốt xấu gì cũng họ Diệp, cứ giao cho ta xử lý.”
Ninh Nhụy Nhụy vô thức hỏi một câu: “Ngươi định xử lý như thế nào?”
“Yên tâm đi, ta không giết ông ta, nhưng cũng không dễ dàng tha cho ông ta.” Diệp Tuyệt Trần mỉm cười nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Chúng ta có một biện pháp để xử lý những loại người như thế này, nhưng Ninh tiên tử hỏi thật hay, nói không chừng sẽ làm hỏng nhã hứng của ngươi. Quãng đời còn lại của ông ta sẽ trôi qua trong tù.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng không nghĩ ra cách nào tốt: “Đã như vậy, vậy thì giao cho ngươi.”
“Ta mang người kia đi, xem như ta thiếu các ngươi một nhân tình.” Diệp Tuyệt Trần nhấc Diệp lão đại đang ngất xỉu lên, dễ dàng như xách một con gà con: “Lần này không thể tiếp đãi, lần sau nếu ngươi lại đến, ta sẽ mời các ngươi một bữa cơm.”
Hạ Thiên có chút bất mãn nói: “Muốn đi thì đi nhanh một chút, đừng quấy rầy thế giới hai người của ta và tiểu muội chân dài.”
Bên kia, Mạc thúc dường như muốn nói cái gì đó, nhưng còn chưa mở miệng, ông đã bị Diệp Tuyệt Trần lôi đi.
Thôn dân vây quanh cũng lần lượt giải tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận