Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2534: Đóng kịch nữa đi

Bàng Thu Thủy cảm nhận được một chút nguy hiểm, liền vội vàng nói với Hạ Thiên: "Mau giúp ta, ta không muốn đi cùng hắn."
"Tại sao ta phải giúp ngươi." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, "Thôi, không phí thời gian với các ngươi nữa. Ta cũng chẳng rảnh ở đây xem các ngươi diễn kịch, hay là cứ trực tiếp kết thúc đi."
"Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì vậy!" Bàng Thu Thủy hoàn toàn nghe không hiểu những gì mà Hạ Thiên nói, "Ngươi giúp ta trước đã, rồi hẵng nói những chuyện khác, được chứ?"
Đường Hỏa cũng chỉ vào Hạ Thiên một cách dữ tợn, cảnh cáo nói: "Tiểu tử, ta cảnh cáo ngươi lần cuối, đừng tiếp tục quấn quýt lấy Thu Thủy, bằng không, đừng trách ta không khách khí với ngươi! Ở thành phố Giang Hải, Đường mỗ ta vẫn còn có chút danh tiếng, đừng có tưởng rằng ta đang đùa."
Lúc này, Bàng Thu Thủy lại chắn ở trước người Hạ Thiên, lườm Đường Hỏa, nói: "Ngươi chớ làm loạn, chuyện này không liên quan gì đến hắn. Ta chỉ là mời hắn đi ăn cơm tối mà thôi, là do ngươi suy nghĩ lung tung."
"Ta hẹn ngươi bao nhiêu lần, ngươi đều từ chối." Đường Hỏa càng không kiềm chế được lửa giận trong lòng: "Ngươi vậy mà chủ động hẹn hắn ăn cơm tối, còn nói các ngươi không có gian tình!"
"Đủ rồi!" Bàng Thu Thủy mất hứng giải thích, quát mắng: "Coi như chúng ta có gian tình, thì liên quan gì đến ngươi!"
Đường Hỏa triệt để phát điên, giơ tay liền tát Bàng Thu Thủy một cái: "Ta đánh chết tiện nhân nhà ngươi!"
"Bộp!" Bàng Thu Thủy trực tiếp bị một tát này làm té ngã xuống đất.
"Còn tiểu tử ngươi cũng nên chết đi!" Dứt lời, Đường Hỏa siết chặt nắm đấm, đánh tới Hạ Thiên.
"Đùng!" Hạ Thiên không nói hai lời, trực tiếp đá Đường Hỏa một cước, cả người lẫn xe đều bị đạp bay xa mấy chục mét.
Quần chúng vây xem thấy Đường Hỏa phun máu tươi và ngã ở cách đó không xa, sửng sốt vài giây mới giật mình tỉnh lại, la hét tứ tung rồi chạy tán loạn: "A, giết người!"
"Thôi, chán rồi, không giỡn với các ngươi nữa." Hạ Thiên không có phản ứng với đám người đang kinh sợ và chạy tán loạn xung quanh, mà là giơ tay lên, như là nhấc bổng hai con gà con, trực tiếp mang hai người bọn họ mang trở về một phòng làm việc trong cao ốc Thần Y.
"Chuyện gì thế?" Y Tiểu Âm đang nghiên cứu tài liệu, bỗng dưng nhìn thấy Hạ Thiên mang theo hai người sống sờ sờ xông vào, không khỏi hơi nghi hoặc một chút: "Bọn họ là ai vậy?"
Hạ Thiên thuận miệng đáp lại: "Hai tên đần, ban đầu còn muốn giỡn với bọn hắn một xíu, nhưng bọn hắn thực sự quá nhạt nhẽo, không muốn phí thời gian nên ta đành trực tiếp mang bọn họ về."
Y Tiểu Âm đi tới gần, nhìn thấy khuôn mặt của hai người này, lập tức có chút suy nghĩ, tiện tay lấy ngân châm ra, cứu hai người bọn họ tỉnh lại.
"Ta, ta là Bàng Thu Nghiên?" Bàng Thu Thủy chỉ cảm thấy đầu của mình rất đau, tự lẩm bẩm: "Nhưng chẳng phải ta đã chết rồi sao?"
Bên cạnh, Đường Hỏa cũng lộ ra vẻ thống khổ và mờ mịt tương tự, tiếp đó vò đầu: "Ta là Đường Mộc? Nhưng mà, sao ta lại ở đây?"
"Đây là đâu, các ngươi không cần biết." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, "Các ngươi là ai, điều này cũng không quan trọng, nói chung hiện tại, ta chỉ hỏi các ngươi một câu, lão đại của các ngươi đang ở đâu."
Đường Hỏa đột nhiên ngẩng đầu, lườm Hạ Thiên: "Hạ, Hạ Thiên, không phải ngươi còn đang ở trên biển sao?"
"Hạ Thiên, ngươi thực sự là Hạ Thiên, tốt quá, cuối cùng ta cũng gặp người thật." Hai mắt của Bàng Thu Thủy tỏa sáng, nàng đúng là một fan cuồng của Hạ Thiên, nhìn thấy Hạ Thiên ngoài đời liền kích động đến mức đứng ngồi không yên: "Ta thật cao hứng, ngươi có thể cho ta ôm một cái được không, từ mười năm trước ta đã yêu ngươi rồi."
"Vậy ngươi cao hứng sớm quá rồi." Hạ Thiên bĩu môi, "Ta không thể ôm một nữ nhân xấu, và không có hứng thú với tình yêu của một bản sao."
"Nữ nhân xấu?" Bàng Thu Thủy sờ sờ mặt của mình, nghi ngờ nói: "Không thể nào, ta đã nghiên cứu kỹ mẫu người lý tưởng của ngươi, khuôn mặt này được cải tạo dựa theo gu của ngươi."
"Bản sao?" Y Tiểu Âm lại bắt được cụm từ then chốt trong lời nói của Hạ Thiên, Đường Mộc và Bàng Thu Nghiên thật đã chết, thi thể đều bị Triệu Thanh Thanh mang đi nghiên cứu, "Ý của ngươi là hai người này là người nhân bản?"
Hạ Thiên lắc đầu: "Vợ Y Y, nàng đoán sai rồi, nhân bản là công nghệ cao, mà hai người này chỉ là dùng pháp thuật để cải tạo ra."
"Trong tập đoàn Thần Dược hẳn là không có ai có bản lãnh đó." Y Tiểu Âm hơi nhíu mày, suy nghĩ nói: "Thế thì, trước mắt thế lực duy nhất có khả năng làm được, chính là Thiên Cung."
"Có phải là Thiên Cung hay không cũng không quan trọng." Hạ Thiên lười biếng nói: "Thế nhưng tên Bàng Khắc Kiên đã trốn thoát đó, nhất định là có vấn đề."
Y Tiểu Âm có chút ngoài ý muốn, nói: "Lần này ngươi vậy mà lại đi quan tâm chuyện này, còn chủ động xuất kích, muốn tìm ra hắc thủ phía sau màn."
"Chủ yếu là hai người này diễn lâu quá, quá nhàm chán." Hạ Thiên hững hờ nói: "Hết lần này đến lần khác dùng cái chiêu cũ rích mà chỉ có bọn đần mới mắc lừa, thật sự là không nhìn nổi."
"Vậy ngươi mang người về, là muốn làm gì?" Y Tiểu Âm lạnh nhạt nói: "Ta cũng không nghĩ bọn họ biết nội tình gì đâu, nếu chỉ là bản sao, thế thì có thể hi sinh bất kì lúc nào."
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy thân thể của Đường Hỏa và Bàng Thu Thủy bỗng dưng nổ tung.
"Oành!"
Toàn bộ một tầng đều bị phá hủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận