Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1782. Đồ đệ hay sư phụ?

Lúc này, nhà họ Triệu ở Giang Hải.
“Thanh Thanh thật sự ở cùng Hạ Thiên?” Dư Ngọc Mai nhìn chồng mình, hơi phiền muộn.
“Đúng, số điện thoại đó đúng thật là của Hạ Thiên, còn sao có thể đăng ký dưới danh nghĩa của Ninh Nhụy nhụy thì bây giờ còn không rõ lắm.” Triệu Bỉnh Lương gật đầu, “Thanh Thanh đích thực đã xảy ra tai nạn xe, còn suýt chút nữa bị bắt cóc, nhưng nếu bây giờ nó đã ở cùng Hạ Thiên thì chắc là không sao, chỉ là …”
Triệu Bỉnh Lương muốn nói lại thôi, trầm ngâm.
“Ngươi lo Thanh Thanh và Hạ Thiên …”, trông Dư Ngọc Mai cũng khá lo lắng.
“Thật ra lo lắng cũng không có ích gì, mấy năm nay Thanh Thanh vẫn luôn như vậy. Lúc đầu ta còn tưởng rằng nàng chỉ đùa giỡn, nhưng mười mấy năm trôi qua, cách nghĩ của nàng vẫn không thay đổi, chỉ sợ…” Triệu Bỉnh Lương lắc đầu, “Bỏ đi, thuận theo tự nhiên thôi, tuy rằng ta không thích Hạ Thiên, nhưng chỉ cần Thanh Thanh vui là được.”
“Vậy có phải gọi điện cho tiểu Hứa không, nói về chuyện này?” Dư Ngọc Mai do dự một hồi, mở miệng hỏi.
“Xem ra ngươi đúng thật là khá thích tiểu Hứa” Triệu Bỉnh Lương lắc đầu, “Đúng là phải gọi điện, dù gì hắn vẫn luôn giúp chúng ta.”
Nghĩ một lát, Triệu Bỉnh Lương cầm điện thoại lên, bấm gọi cho Hứa Minh Huy: “Tiểu Hứa, là ta … đã tìm thấy Thanh Thanh rồi, nàng không sao … Ừm, nàng đang ở thị xã Mộc Dương, tình huống cụ thể ta cũng không rõ lắm … Nàng dự định mấy ngày nữa sẽ trở về … Bây giờ cũng khá muộn rồi, ta thấy ngày mai thì đi Mộc Dương … Bây giờ ngươi đi? Chắc không cần đâu … Vậy, được rồi”
Mấy phút sau, Triệu Bỉnh Lương cúp điện thoại, quay đầu nhìn Dư Ngọc Mai: “Tiểu Hứa sẽ lập tức đi tới Mộc Dương, phải xem bản lĩnh của hắn rồi, nếu hắn thật sự có thể làm Thanh Thanh cảm động, ta cũng ủng hộ. Nhưng, Ngọc Mai, đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, chuyện này đối với tiểu Hứa chưa chắc là chuyện tốt.”
“Ta cũng chỉ là muốn Thanh Thanh tìm được một người chồng tốt, con người Hạ Thiên đó, tuy bản lĩnh lớn, nhưng thật sự không thích hợp với Thanh Thanh nhà chúng ta.” Dư Ngọc Mai bất lực nói, “Bây giờ Thanh Thanh cũng không còn nhỏ tuổi nữa, nàng ta không thể luôn chậm trễ như vậy, con người tiểu Hứa không tệ, cứ để Thanh Thanh qua lại với hắn trước đã, lỡ như thành thì sao?”
“Được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi sớm đi.” Triệu Bỉnh Lương thật ra không ôm hy vọng quá lớn đối với việc này, mười mấy năm qua không thể khiến con gái của hắn thay đổi ý nghĩ, bây giờ một Hứa Minh Huy e rằng cũng không làm được gì.
Mặc dù con người Hứa Minh Huy cũng không tệ lắm, nhưng đối với Triệu Thanh Thanh thì lại cũng không tính là đặc biệt gì.
Triệu Bỉnh Lương hiển nhiên không biết Triệu Thanh Thanh đã đạt được mục đích của mình, hắn cũng không biết, lúc này, con gái bảo bối của hắn đang thay một bộ quần áo mới, thử lấy lòng Hạ Thiên.
Lúc này, Hạ Thiên đang ngồi ở trên ghế sô pha trong phòng khách, chờ Triệu Thanh Thanh đi xuống, khi phía cầu thang truyền đến tiếng bước chân, Hạ Thiên cũng đã rất tự nhiên nhìn qua đó. Sau đó, hắn nhìn thấy một Triệu Thanh Thanh khác.
Thành thục, ưu nhã, rất có vị nữ nhân.
Triệu Thanh Thanh đã ba mươi tuổi, thật ra vốn dĩ chính là một nữ nhân rất thành thục, chẳng qua đại đa số thời gian, cách ăn mặc của nàng giống với biệt hiệu bây giờ của nàng, giống là một nữ hiệp hơn.
Trên cơ bản, cách ăn mặc của Triệu Thanh Thanh là cái loại thích hợp lập tức đánh nhau với người khác, cho dù là lúc nào. Nói trắng ra, chính là cách ăn mặc loại hình vận động.
Tuy cách ăn mặc loại hình vận động cũng không tệ, nhưng trên thực tế sẽ làm Triệu Thanh Thanh thiếu một chút vị nữ nhân, đồng thời sẽ làm nàng không phải lộ thân hình như thế. Nhưng bây giờ, Triệu Thanh Thanh đã hoàn toàn lật đổ hình tượng của của mình.
Một bộ lễ phục dạ hội màu đen, thật ra thì thiết kế cũng không khác biệt rõ ràng với các lễ phục dạ hội khác, hơn nữa cũng loại lễ phục dạ hội tương đối bảo thủ. Nhưng lúc này, mặc trên người Triệu Thanh Thanh lại có vẻ rất thích hợp.
Đường cong vóc dáng vừa đúng của nàng ta cũng được thể hiện rất nhiều ở trên lễ phục dạ hội, giẫm lên giày cao gót, hất mái tóc đẹp nhưng không dài của mình, cả người trông có vẻ đặc biệt có ý vị.
Đương nhiên, có lẽ là bởi vì vừa thật sự biến thành nữ nhân làm nàng càng có vài phần phong tình, Triệu Thanh Thanh của lúc này hoàn toàn lật đổ hình tượng nữ hiệp kia của nàng ta, trở thành một nữ nhân mỹ lệ thật sự, thành thục ưu nhã.
“Sư phụ, ngươi xem, dáng vẻ này của ta thích hợp ra ngoài với ngươi không?” Triệu Thanh Thanh đi tới chỗ Hạ Thiên, vẻ mặt chờ mong.
“Ừm, không tệ.” Hạ Thiên cũng khá hài lòng với cách ăn mặc này của Triệu Thanh Thanh, đẹp, cũng có thể ra ngoài.
Thuận tay ôm vòng eo của Triệu Thanh Thanh, Hạ Thiên cười nói: “Bây giờ ngươi chính là mỹ nữ đồ đệ ngoan nhất của ta.”
“Yeah, thật tốt quá!” Triệu Thanh Thanh hơi hưng phấn, nàng rất vừa lòng với nhân vật này. Ừm, làm một mỹ nữ đồ đệ của sư phụ cũng khá tốt, thỉnh thoảng còn có thể làm mỹ nữ lão sư của hắn.
Cái này gọi là gì ấy nhỉ? Hình như gọi là đóng vai?
Triệu Thanh Thanh bắt đầu ảo tưởng các loại cuộc sống sau này, trong lúc nhất thời, cảm thấy tương lai quả thật quá đẹp.
“Ta nói Thanh Thanh tỷ tỷ, sao mới đấy ngươi lại phẫu thuật thẩm mĩ lần nữa vậy?” Một giọng nói làm hỏng không khí đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận