Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4332: Chúng ta đều là con rơi

Kim Mộc Phong nhìn thấy kết quả của Hạ Vô Kỵ, lập tức mồ hôi rơi như mưa, chậm rãi sờ tay vào trong ngực.
“Ngươi tốt nhất đừng nên lộn xộn, bởi vì khi đó ta cũng đã đâm một châm vào người của ngươi.” Hạ Thiên bỗng nhiên quay sang nhìn chằm chằm Kim Mộc Phong: “Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ở lại, ngươi còn có thể sống lâu thêm một khoảng thời gian nữa.”
Kim Mộc Phong nhìn thấy tiểu động tác của mình bị nhìn thấu, lập tức quát hỏi: “Hạ Thiên, rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì?”
Hạ thiên cười nói: “Ta là ai? Ta là Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
“Đã đến lúc này rồi mà ngươi còn giả bộ nữa.” Kim Mộc Phong lo lắng hắn sẽ là Hạ Vô Kỵ tiếp theo, trong giọng nói không khỏi mang theo chút tức giận: “Rõ ràng, ngươi không phải người của Tiên Luật Ti, cũng không phải người của đại chí tôn, vậy tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Còn trăm phương nghìn kế cản trở kế hoạch của chúng ta chứ?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ai thèm cản trở các ngươi.” “Ngươi còn nói không có.” Kim Mộc Phong giống như bị kích thích: “Nếu không, vì sao ngươi lại đột nhiên xuất hiện bên trong tàn khư Chân Tiên? Rồi còn trùng hợp gặp được Dạ đạo hữu, chữa khỏi Phệ Hồn Trùng trên người của ta? Ngươi là người của Song Sát Tiên Luật Ti?”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Ta đã nói rồi, ta bị người ta truyền tống đến đây, trước mắt cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra. Vừa lúc ta gặp được các ngươi, cũng muốn nhìn xem các ngươi đang chơi trò gì thôi.”
“Hừ, dám làm mà không dám nhận.” Kim Mộc Phong cười nhạo, một chữ Hạ Thiên nói cũng không tin: “Ta chẳng cần biết ngươi là ai, ngươi không thay đổi được kết cục sau cùng đâu.”
“Vậy kết cục mà các ngươi thiết kế là gì?” Dạ Mộng Bạch cười lạnh hỏi. Kim Mộc Phong liền đáp: “Tất nhiên là bắt hai người các ngươi làm kíp nổ, kích hoạt đỉnh lớn. Đến lúc đó, trong đỉnh sẽ tỏa ra Hồng Mông thanh khí, dẫn đến vô số kiếp tiên và chuẩn tiên của liên minh tu tiên. Bọn họ sẽ bị vây bên trong, trở thành nguyên liệu để luyện chế bàn đào.”
“Bàn đào?” Hạ Thiên nhớ lại hắn đã nghe cái danh từ này cách đây không lâu.
Khúc Yên Nhiên không hiểu: “Bàn đào không phải tự sinh trưởng trên cây sao? Tại sao lại phải luyện chế ra?”
“Đó là trước kia, nhưng bây giờ thì khác.”
Kim Mộc Phong hừ lạnh một tiếng, cười nói: “Bởi vì Hồng Mông mẫu thụ đã bị Đại chí tôn chém gãy khi độ kiếp lần thứ nhất. Bây giờ bàn đào chỉ có thể dựa vào đại đỉnh này để ngưng kết. Đương nhiên, đây chính là bí mật của cao tầng liên minh.”
“Vậy làm sao ngươi biết?”
Khúc Yên Nhiên cười lạnh: “Đừng nói ngươi chính là cao tầng của liên minh tu tiên nhé.”
“Ta đương nhiên không phải rồi. Chúng ta đều là con rơi.” Kim Mộc Phong cười khổ nhưng rất nhanh chuyển thành oán hận: “Nhưng dù sao cũng còn một chút hy vọng sống. Đó chính là tìm cách kích hoạt đan đỉnh, trước khi Chưởng ti đại nhân và Đại chí tôn đến, tiêu hóa đủ Hồng Mông thanh khí. Các ngươi muốn sống cũng chỉ có con đường đó mà thôi. Cho nên chúng ta không cần thiết phải chém giết, ai nấy tự lo cho mạng sống của mình, như thế nào?”
“Không thể nào.” Hạ Thiên trực tiếp từ chối: “Ta nhìn hai tên ngốc các ngươi cảm thấy rất khó chịu. Cho nên các ngươi nhất định phải chết.”
Kim Mộc Phong thấy Hạ Thiên khó chơi, không khỏi nổi giận: “Vậy ngươi hãy thử một chút đi. Kết giới miệng đỉnh đã có hiệu lực. Chẳng mấy chốc sẽ có chuẩn tiên bị thu hút đến.ngươi thích thế nào thì thế nào, bây giờ ta không rảnh phản ứng ngươi.”
Nói xong, Kim Mộc Phong quay người tìm kiếm pháp bảo thần binh trên kệ. Hắn nhất định phải tranh thủ thời gian luyện hóa một hai vật, khi đó hắn mới có hy vọng bảo mệnh.
Lúc này, ánh sáng màu xanh bên trong mâm tròn cũng đã tản ra khắp bốn phía. Dạ Mộng Bạch, Khúc Yên Nhiên lập tức bị ánh sáng màu xanh bao phủ, gương mặt hiện lên sự đau đớn. Bọn họ cảm nhận được huyết mạch, kinh lạc, xương cốt toàn thân bị phá hư rồi tái tạo lại, rồi bị phá hư rồi tái tạo lại. Đau đớn trải qua không cách nào diễn tả.
Sau khi ánh sáng màu xanh xuyên qua cơ thể hai người bọn họ, chúng biến thành thanh khí.
“Đến rồi.”
Kim Mộc Phong nhìn thấy, lập tức bóp ấn niệm quyết, dẫn một sợi thanh khí đến mi tâm của mình.
Mặc dù Hạ Vô Kỵ đang suy yếu cực độ nhưng cũng làm tương tự.
Điều quỷ dị chính là, số ánh sáng xanh đó lại tránh đi Hạ Thiên, thậm chí thanh khí đã được tịnh hóa cũng vòng qua hắn, tràn ra khắp nơi.
“Hạ đạo huynh, mau cứu Yên Nhiên. Nàng ấy không thể chết.” Dạ Mộng Bạch rất nhanh không chịu nổi nhưng lại lên tiếng cầu cứu thay người khác.
Khúc Yên Nhiên đã sớm chống đỡ không nổi, xụi lơ trên mặt đất, miệng phát ra âm thanh vô thức: “Cứu…”
“Yên tâm đi, có ta ở đây, hai người các ngươi không chết được đâu.” Hạ Thiên lách mình vào gian bảo các, tiện tay châm cho hai người hai châm.
Mặc dù hắn không thể sử dụng Nghịch Thiên Bát Châm, trực tiếp giúp bọn họ loại đi các chứng bệnh, nhưng Quỷ Y Cửu Châm dùng để chữa bệnh cũng đủ rồi, chỉ là hiệu quả hơi chậm chút mà thôi.
Phù.
Mấy châm qua đi, Dạ Mộng Bạch bỗng nhiên thở phào một hơi. Ánh sáng màu xanh xuyên qua cơ thể của hắn ầm ầm tiêu tán.
Khúc Yên Nhiên cũng giống như vậy, nhưng bởi vì trước đó đã không chịu nổi, cho nên nàng đã ngất đi.
Kim Mộc Phong và Hạ Vô Kỵ nhìn thấy, kiêng kỵ đối với Hạ Thiên lại càng nhiều. Cả hai lập tức tăng tốc hấp thu Hồng Mông thanh khí, đồng thời đề cao cảnh giới, tiếp theo là rời khỏi nơi này. Bằng không, bọn họ nhất định sẽ chết.
Hạ Thiên thi châm cho Dạ Mộng Bạch và Khúc Yên Nhiên xong, hắn quan sát gian bảo các một chút, phát hiện có một kết giới cao cấp có lối vào mà không có lối ra.
Nếu Nghịch Thiên Bát Châm và Băng Hỏa linh thể của hắn không bị hạn chế, hắn có thể phá vỡ kết giới này bất cứ lúc nào.
Đáng tiếc, với thực lực của hắn bây giờ, vào thì dễ nhưng muốn ra ngoài, xác thực cần phí chút công phu.
“Đừng nhìn nữa. Kết giới này là kết giới của tu vi, mang theo một tia khí tức pháp tắc.”
Dạ Mộng Bạch phát hiện Hạ Thiên giống như đang quan sát các góc của bảo các, không khỏi thở dài nói: “Trừ phi tu vi của ngươi đạt đến một cảnh giới nhất định, kết giới này mới có thể được giải. Nếu không, ngươi cũng chỉ bị nhốt đến chết mà thôi.”
Hạ Thiên không nói gì, chỉ lười biếng ngáp một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận