Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4263: Không đến phiên ngươi vung tay múa chân

Vấn Thiên Đạo Nhân vô cùng khiêm tốn cười nói: “Tuy nhiên, các ngươi ít nhất cũng sẽ chết sáu bảy người. Với tuổi tác và dung mạo của các ngươi đổi lấy một lão đầu tử sống trên vạn năm như ta, có lời sao?”
“Đương nhiên là không có lời.”
Lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên, cực kỳ khó chịu: “Mệnh của ngươi, ngay cả một sợi lông nữ nhân của ta cũng còn kém.”
“Hạ, Hạ Thiên?”
Nghe được giọng nói này, trong đầu Cơ Thanh Ảnh tự động hiện lên cái tên đó, tâm trạng lập tức bị khuấy động. Chờ thấy rõ người đến, nàng lập tức không áp chế được nội tâm kích động nhưng vẫn kiêu ngạo nói: “Tại sao ngươi lại đến Tiên Vân đại lục?”
“Ông xã.”
Về phần An Khả Khả, Vân Thanh và Tát Mã công chúa một chút cũng không thận trọng, lao thẳng vào lòng Hạ Thiên, cơ thể lập tức mềm nhũn ra.
“Đừng kích động, cũng đừng khóc.” Hạ Thiên mỉm cười ôm ba người, sau đó vẫy tay với Nguyệt Thanh Nhã: “Vợ Thần Tiên Tỷ Tỷ, nàng có nhớ ta không?”
Nguyệt Thanh Nhã đứng im tại chỗ, yên lặng nhìn Hạ Thiên, ánh mắt tràn ngập sự vui mừng.
Hạ Thiên cũng không trầm luân trong ôn nhu hương, tiện tay vỗ ba người các nàng, cười nói: “Chúng ta còn nhiều thời gian thân mật. Bây giờ, ta phải giải quyết tên lỗ mũi trâu ngu ngốc kia trước đã.”
Ba người Vân Thanh bừng tỉnh, nhận ra còn có người ngoài ở đây, không khỏi cảm thấy xấu hổ.
“Nguyệt tỷ tỷ, Cơ tỷ tỷ.” Kiều Tiểu Kiều chậm rãi rơi xuống trước cửa, mỉm cười chào hỏi.
“Tiểu Kiều, các người đến từ chỗ nào vậy?” Nguyệt Thanh Nhã kinh ngạc hỏi.
Kiều Tiểu Kiều cũng không biết giải thích như thế nào, chỉ có thể nói: “Cái này về sau hãy nói.”
Hạ Thiên chậm rãi bước đến trước mặt Vấn Thiên Đạo Nhân, khó chịu nói: “Lỗ mũi trâu ngu ngốc, vừa rồi ngươi dám ra tay với nữ nhân của ta, ngươi đã nghĩ ra kiểu chết cho mình chưa?”
“Tiểu tử, ta đã gặp ngươi rồi.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nhìn chằm chằm Hạ Thiên mấy lần, vừa cười vừa nói.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Đừng lôi kéo làm quen, ta chưa từng gặp ngươi lần nào.”
“Đó là tất nhiên rồi.” Vấn Thiên Đạo Nhân cười khẽ: “Vừa rồi, khi bần đạo còn ở Vân Châu, ta đã từng nhìn thấy hai người các ngươi bay ngang qua bầu trời.”
Lời nói này nghe rất bình thường, thật ra bên trong lại ẩn chứa huyền cơ.
Trong nháy mắt Nguyệt Thanh Nhã liền hiểu ra. Người này nhìn thấy Hạ Thiên và Kiều Tiểu Kiều bay đến đảo Thần Tiên. Hắn ta xuất phát sau nhưng lại đến trước Hạ Thiên. Điều này nói rõ thực lực của hắn cao hơn Hạ Thiên.
“Đừng chơi trò vòng vo với ta, không có tác dụng gì đâu.” Hạ Thiên đương nhiên cũng nghe ra được, nhưng từ trước đến nay hắn không thích mấy kiểu đùa nghịch tâm nhãn như thế này: “Ta và các bà vợ của ta đã lâu không gặp, cần phải giao lưu trao đổi, không rảnh nói nhảm với ngươi ở đây. Cho nên, hoặc ngươi tự mình biến, hoặc bây giờ ta xử lý ngươi, tự ngươi chọn đi.”
“Đúng là người nóng tính, không thích vòng vèo.”
Nụ cười trên mặt Vấn Thiên Đạo Nhân từ đầu đến cuối vẫn không giảm: “Bần đạo đến tìm đồ nhi của ta là chuyển thế linh đồng, thuận tiện điều tra tình huống của tiên khí chi địa, từ đó tu tiên liên minh có thể điều chỉnh đối sách.”
“Đồ đệ của ngươi là chuyển thế linh đồng?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Đồ đệ của ngươi là ai?”
Kiều Tiểu Kiều bất đắc dĩ nhắc nhở: “Hắn là Vấn Thiên Đạo Nhân, đồ đệ của hắn chính là tổ sư sáng lập ra Phiếu Miểu Tiên Môn, Phiếu Miểu Tiên Tử.”
“Phiếu Miểu Tiên Tử chỉ có một, chính là vợ Thần Tiên Tỷ Tỷ của ta.”
Hạ Thiên bay đến trước mặt Nguyệt Thanh Nhã, nhẹ nhàng ôm lấy eo của nàng, trịnh trọng nói với Vấn Thiên Đạo Nhân: “Nàng là người mà ta quý trọng nhất. Ai dám có ý đồ với nàng, ta trực tiếp xử lý người đó.” “Yên tâm đi, không phải nàng ta đâu.” Vấn Thiên Đạo Nhân khoát tay, thản nhiên nói: “Đồ nhi chuyển thế linh đồng của ta, trên người có phong tiên huyền phù. Nếu cưỡng ép tỉnh lại, nhất định sẽ phát ra yểm khí. Tu tiên giả nhiễm phái khí tức này, linh khí hao tổn, toàn thân suy sụp mà chết.”
“Tiên độc.” Ba người Vân Thanh lập tức không tự chủ được mà kêu lên.
“A, cũng có thể nói là như vậy.” Vấn Thiên Đạo Nhân gật đầu: “Bần đạo ở tu tiên liên minh cảm ứng phong tiên huyền phù được mở ra, cho nên ta mới nhận lệnh đến đây.”
Nguyệt Thanh Nhã hỏi: “Chẳng lẽ tiên độc là do ngươi hạ xuống?”
“Không phải.” Vấn Thiên Đạo Nhân lắc đầu, giải thích: “Hơn một vạn năm trước, Hỗn Độn Ma Chủ Dạ Đế đảo loạn tu tiên liên minh đã hạ xuống. Hắn ta cầu ái đồ nhi ta không thành, vì thế đã tập sát nàng. Đồ nhi của ta nhằm tránh bị dây dưa, liền từ bỏ phục sinh, trực tiếp chuyển sinh đến giới vực khác, không nghĩ đến vẫn gặp phải độc thủ của hắn ta. Bây giờ, bần đạo muốn mang nàng về, khôi phục lại trí nhớ kiếp trước, bắt đầu tu hành lại.”
Cơ Thanh Ảnh lạnh lùng nói: “Bùi Hồng Tụ là đồ đệ chuyển thế của ngươi?”
“Ta cảm thấy ngươi đang thả rắm chó.”
Hạ Thiên nửa chữ cũng không tin Vấn Thiên Đạo Nhân nói: “Dạ Đế không có ở đây, không phải ngươi muốn nói cái gì thì nói sao?”
“Sự thật chính là như thế.” Vấn Thiên Đạo Nhân thản nhiên đáp: “Còn nữa, cho dù là giả, ngươi cũng có tổn thất gì đâu.”
“Nữ nhân kia là do ta cứu được từ trong một mật thất dưới hồ ra.” Hạ Thiên nói: “Vì thế nàng là người của ta, nàng đi hay ở sẽ do ta quyết định.”
“Nàng là đồ nhi của ta, đương nhiên sẽ do sư phụ là ta định đoạt.” Vấn Thiên Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng, nhưng rất nhanh tâm bình khí hòa nói: “Tiểu tử, tuy ngươi là Độ Kiếp Kỳ, nhưng cũng chỉ vừa mới vượt qua ngưỡng cửa này. Như vậy đi, chỗ bần đạo có bản Ứng Kiếp Huyền Minh Lục, bên trong có cảm ngộ ứng kiếp gần ba ngàn năm qua của bần đạo. Ngươi chỉ cần đọc hiểu mấy lần là có thể gia tăng cơ hội thành công độ kiếp.”
“Không hứng.” Hạ Thiên một chút cũng không thay đổi thái độ: “Ta muốn độ kiếp hay không là việc của ta, không đến phiên ngươi vung tay múa chân ở đây.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận