Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2826: Lấy từ trong nhà ngươi ra đấy

Triệu Thanh Thanh cười như không cười nhìn chằm chằm Chu lão sư, chậm rãi hỏi: “Thứ đồ này là lấy từ két sắt trong nhà ngươi, ngươi lại nói không biết là thứ gì?”
“Đồ trong két sắt nhà ta?” Sắc mặt Chu lão sư bỗng thay đổi, chỉ vào Triệu Thanh Thanh: “Các ngươi có quyền gì mà làm như thế? Các ngươi tự tiện xông vào nhà dân, đây là xâm phạm quyền riêng tư của công dân.”
“Chúng ta có quyền làm như thế hay không, không cần ngươi quan tâm.” Triệu Thanh Thanh thản nhiên nói: “Nhưng ngươi tốt nhất nên giải thích một chút, thứ này là gì, vì sao lại xuất hiện trong két sắt trong nhà ngươi? Còn nữa, tại sao ngươi lại phát thứ này cho học sinh của mình?”
Sắc mặt Chu lão sư thay đổi mấy lần, cắn răng nói: “Tại sao ta lại phải nói? Ta có quyền im lặng không cần trả lời.”
“Không, ngươi không có.” Triệu Thanh Thanh cố nén lửa giận trong lòng, chỉ vào Chu lão sư: “Chủ động khai ra, đây chính là cơ hội chuộc lỗi duy nhất của ngươi. Ta khuyên ngươi nên trân trọng cơ hội tốt nhất này.”
“Chuộc lỗi?” Chu lão sư mỉm cười, nói với Triệu Thanh Thanh: “Ngươi nói nghe buồn cười thật, chẳng lẽ ta đã phạm tội gì sao? Các ngươi vô duyên vô cớ xông vào phòng làm việc của ta, bắt ta đến đây, còn lén xâm phạm phòng riêng của ta, lục lọi đồ đạc của ta, các ngươi còn bảo ta chuộc tội?”
“Sau khi Tửu Nhi ăn thứ này của ngươi, lập tức phát bệnh, suýt chút nữa mất mạng.” Triệu Thanh Thanh nhịn không nổi nữa, tức giận nói: “Nếu những bạn nhỏ khác ăn vào, hai ba năm sau sẽ sinh nghiện, não bị thuốc ảnh hưởng, biến thành phế nhân. Ngươi cảm thấy ngươi có tội hay không?”
“Không thể nào.” Chu lão sư lập tức lắc đầu, thề thốt phủ nhận: “Mấy thứ này chỉ là đồ ăn vặt bình thường, lại còn là thương hiệu lớn, làm sao có vấn đề cơ chứ?”
“Nếu là thương hiệu lớn, vì sao trên bao bì lại không có nhãn hiệu?” Triệu Thanh Thanh không khỏi hỏi lại: “Vì sao ta không tìm thấy những thứ này trên thị trường?”
Chu lão sư ấp úng hơn cả nửa ngày cũng không nói ra được lý do.
“Ta thấy biểu hiện của ngươi, hẳn ngươi cũng không biết thứ này nguy hiểm.” Triệu Thanh Thanh nhìn thẳng vào mắt đối phương, chậm rãi nói: “Ta cũng không làm khó ngươi. Chỉ cần ngươi chủ động khai ra ngươi lấy những thứ này ở đâu, là ai bảo ngươi phát cho học sinh, ta sẽ không làm khó ngươi.”
“Tửu Nhi thật sự phát bệnh sao?” Chu lão sư không trả lời mà hỏi ngược lại.
Triệu Thanh Thanh gật đầu, vẻ mặt ngưng trọng: “Nhưng con bé đã được cấp cứu kịp thời, đã thoát khỏi nguy hiểm đến tính mạng, vừa mới ngủ thiếp đi. Nếu như chậm một chút, con bé sẽ mất mạng.”
“Ta không biết, ta thật sự không biết nó nguy hiểm đến như thế.” Chu lão sư không kìm được, bỗng khóc lớn lên: “Hắn ta nói công ty của hắn ta sắp ra mắt sản phẩm đồ ăn vặt mới, muốn mấy đứa bé nếm thử trước, thăm dò mức độ hoan nghênh, hắn ta không hề nói nó có bất kỳ nguy hiểm gì.”
“Hắn ta là ai?” Triệu Thanh Thanh cũng không quan tâm nội dung khác.
“Hắn ta, hắn ta là…” Chu lão sư do dự, nhìn Triệu Thanh Thanh một chút: “Nếu ta nói ra, ngươi có thể buông tha cho hắn ta không?”
Triệu Thanh Thanh lạnh lùng nói: “Đây không phải việc nhỏ, chính ngươi có thể thoát thân hay không còn là vấn đề, ngươi còn đi bảo vệ người khác? Nếu ngươi không nói, để hắn ta truyền ra những thứ này, chỉ sợ sẽ càng có nhiều đứa bé gặp nạn hơn. Đến lúc đó, ngươi có chết muôn lần cũng không chuộc tội lại được.”
Chu lão sư cắn môi, ánh mắt đảo xung quanh, cuối cùng thở dài nói: “Hắn là Quản Thiên Tiếu, là bạn trai của ta, cũng là giám đốc sản phẩm cho một công ty thực phẩm.”
Triệu Thanh Thanh hỏi tiếp: “Công ty đó tên gì? Hắn ta đang ở đâu?”
“Hình như là công ty trách nhiệm hữu hạn thực phẩm Diệu Diệu.” Chu lão sư không còn do dự nữa, đáp ngay: “Hiện tại hắn ta đang ở tiểu khu Thiên Bình, nhưng khả năng đó chỉ là một trong những bất động sản của hắn ta mà thôi. Hắn ta và vợ con của mình ở đâu, ta thật sự không biết. Hắn ta nói, chỉ cần ta giúp hắn ta hoàn thành vụ kinh doanh này, hắn ta sẽ ly hôn vợ, sau đó kết hôn với ta.”
Nói xong, không biết vì sao nàng lại che mặt khóc.
“Bây giờ không phải là lúc để khóc, nhất định phải nhanh chóng tìm ra người này, tuyệt đối không được để mấy thứ đó lưu thông trên thị trường. Ngươi nhất định phải hành động cùng với ta.”
Chu lão sư khóc một hồi, hình như vẫn còn chưa chịu từ bỏ, vội hỏi Triệu Thanh Thanh: “Những thứ này thật sự nguy hiểm cho trẻ con sao? Sau khi mấy em trong lớp ăn qua, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, tất cả đều bảo rất ngon.”
“Đây là một loại gây nghiện, riêng chuyện này thôi cũng đủ nguy hiểm rồi.” Triệu Thanh Thanh hơi tức giận nói với Chu lão sư: “Mấy thứ đồ không rõ lai lịch này, ngươi cũng dám cho con nít ăn, ngươi đúng là ngu quá mà.”
Chu lão sư bị mắng đến choáng váng, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, kiên định nói: “Được, ta giúp ngươi tìm hắn ta. Ta cũng muốn biết tại sao ta tốt với hắn ta như vậy, hắn ta lại hại ta.”
Nói xong, nàng rút điện thoại di động, bấm một dãy số.
Triệu Thanh Thanh đứng bên cạnh, lẳng lặng nhìn Chu lão sư, đồng thời cho người điều tra tín hiệu điện thoại. Cho dù Chu lão sư mật báo cho đối phương, nàng cũng có thể tìm ra được đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận