Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3828: Hắn ta không phải là nữ

Hạ Thiên đương nhiên không có chuyện gì.
Ninh Nhụy Nhụy vẫn đứng bên cạnh Hạ Thiên, hiển nhiên cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Tiết Hạo Trì cũng bình yên vô sự, chỉ là ánh mắt tràn đầy mê mang và phẫn nộ.
Người thổ huyết đang nằm trên mặt đất. Nắm đấm của Tuyết tiên tử vừa rời khỏi ngực của hắn ta.
“Đây không phải đại ca miệng đầy râu mép vừa rồi sao?” Ninh Nhụy Nhụy liếc qua, có chút kỳ quái hỏi: “Thì ra hắn ta không đi.”
Gương mặt nam nhân râu quai nón cũng tràn đầy kinh nghi. Vừa rồi, hắn ta mượn cớ nhà có việc để rời khỏi, thật ra hắn ta không có đi mà lựa chọn núp tại một nơi bí mật. Hắn ta dự cảm được nhất định sẽ có chuyện phát sinh, cho nên hắn ta muốn ở lại xem náo nhiệt, thuận tiện xem có kiếm được tiện nghi hay không.
Ai có thể nghĩ đến, vừa nhìn một cái, hắn ta đã phải chịu một quyền khó hiểu, bị đánh đến nôn ra máu.
“Lương Văn Tiến, ngươi không đi, còn trốn ở chỗ này?" Tiết Hạo Trì giận dữ, chỉ vào nam nhân râu quai nón: “Lén lén lút lút, ngươi muốn làm gì?”
Nam nhân râu quai nón há to miệng. Đáng tiếc lời còn chưa kịp nói ra, cả người đã ngất đi.
“Em gái, ngươi không nghe lời đúng không? Ta bảo ngươi giết đôi cẩu nam nữ này, ngươi cũng dám không nghe lời ta.”
Lúc này, Tiết Hạo Trì đưa mắt nhìn Tuyết tiên tử, độc ác nói: “Đã như vậy, ta không cần ngươi nữa.”
Tuyết tiên tử khẽ giật mình, ánh mắt run lên nhè nhẹ: “Không.”
“Bây giờ mới sợ thì đã muộn rồi.” Tiết Hạo Trì rút một cây sáo đầy hoa văn trong ngực ra, đưa lên miệng thổi.
Tuyết tiên tử phi thân đoạt lấy cây sáo. Đáng tiếc, vừa chạm đến người Tiết Hạo Trì, tiếng sáo đã uyển chuyển vang lên.
“A!”
Tuyết tiên tử nghe được tiếng sáo, lập tức kêu thảm, ngã xuống đất ôm đầu lăn lộn.
Nghi hoặc trong mắt Ninh Nhụy Nhụy càng lúc càng sâu, không biết Tiết Hạo Trì đang làm cái gì, nhưng mơ hồ cảm giác có chút không được thích hợp.
Nàng dùng cùi chỏ huých Hạ Thiên: “Này, ngươi có biết hắn ta đang làm gì hay không?”
“Tiểu muội chân dài, nàng muốn ăn đòn đúng không? Ta không phải tên này.” Hạ Thiên mất hứng, bĩu môi nói: “Còn tên ngốc kia muốn làm gì cũng chẳng liên quan đến chúng ta, mặc kệ hắn ta.”
Ninh Nhụy Nhụy nhìn thảm trạng của Tuyết tiên tử, thực sự có chút không đành lòng: “Chỉ là nhìn vị Tuyết muội muội này, thật sự có chút quá…”
Hạ Thiên không khỏi lắc đầu: “Tiểu muội chân dài, trước đó ta đã nói qua, hắn ta không phải là nữ.”
“Tại sao không phải nữ?” Ninh Nhụy Nhụy phản bác: “Vừa rồi Tiết Hạo Trì cũng gọi nàng ấy là em gái mà.”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Gọi em gái thì nhất định phải là em gái sao?”
“Ngươi rõ ràng đang cưỡng từ đoạt lý.” Ninh Nhụy Nhụy không khỏi trừng Hạ Thiên một cái: “Người được gọi là em gái còn có thể là nam hay sao?”
Hạ Thiên lười tranh luận, thản nhiên nói: “Tiểu muội chân dài, ánh mắt của nàng nhìn thấy không nhất định là thật, lỗ tai nghe được cũng không nhất định là thật.”
Ninh Nhụy Nhụy có chút im lặng: “Thế còn cái nào là thật nữa?”
“Ta chính là thật, nàng cũng là thật.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Giữa chúng ta cũng là thật.”
“Ngươi đừng nói nữa.” Toàn thân Ninh Nhụy Nhụy run lên, thật sự không chịu nổi: “Ngươi học được mấy lời ngôn tình mắc ói này ở đâu vậy, ta nghe mà nổi cả da gà.”
Hạ Thiên có chút không hiểu nổi: “Tiểu muội chân dài, não của nàng nhất định có bệnh. Ta không phải nói mấy lời ngôn tình mắc ói, ta chỉ nói sự thật mà thôi.”
“Được rồi, dừng lại đi.” Ninh Nhụy Nhụy không muốn nghe nữa, lập tức nói sang chuyện khác: ‘Ta cảm thấy nên giúp Tuyết tiên tử kia một lần. Vấn đề nàng ấy là nam hay nữ tạm thời gác sang một bên. Nếu không, người cũng sẽ không cứu được.”
“Tiểu muội chân dài, một chút trí nhớ mà nàng cũng không có.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Ta đã nói hắn ta mắc bất tử chứng. Trước khi chưa được chữa khỏi, hắn ta không chết được đâu.”
Ninh Nhụy Nhụy hơi cau mày: “Chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn tên Tiết công tử kia tra tấn nàng. Ta nhìn không được.”
Một bên khác, Tuyết tiên tử xác thực bị giày vò đến không còn nhân dạng.
Làn da vốn trắng hơn tuyết dần dần biến thành màu đỏ tươi, giống như máu lúc nào cũng có thể chảy ra từ dưới da.
Mái tóc dài ra hơn một mét, còn biến thành tóc trắng.
Thay đổi lớn nhất chính là ánh mắt. Vốn ánh mắt trống rỗng không có gì, bây giờ đã biến thành ngoan lệ âm độc, giống như một con ác quỷ sẵn sàng nuốt người.
Hizz.
Tuyết tiên tử há miệng thở ra một luồng khí lạnh, âm trầm nói: “Rất lâu rồi ta chưa ra ngoài. Lần này ngươi muốn ăn ai?”
“Ăn hai người bọn họ.”
Cho dù là Tiết Hạo Trì, hắn ta cũng không khỏi sợ hãi đối với ánh mắt tràn ngập sát ý như thế. Hắn ta vội vàng dùng cây sáo quét ngang, chỉ vào Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy: “Đôi cẩu nam nữ kia lòng mang ý đồ xấu, chắc chắn sẽ làm hỏng chuyện tốt của gia gia. Ngươi mau chóng giải quyết bọn họ đi.”
“Ha ha, đơn giản thôi.” Tuyết tiên tử thay đổi hình dáng nghe được mệnh lệnh, lập tức quay đầu nhìn Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy, nhe răng cười nói: “Nữ hoa dung nguyệt mạo, nếu ăn nhất định sẽ rất ngon. Nam bình thường chẳng có gì lạ, ăn cũng không có mùi vị, giết chết là được.”
Tiết Hạo Trì quát lạnh: “Bớt nói nhảm đi, muốn ăn thì ăn nhanh lên, muốn giết cũng giết nhanh lên, đừng làm chậm trễ thời gian, ngươi có nghe hay không?”
“Hừ.” Ánh mắt Tuyết tiên tử lộ ra vẻ khinh thường: “Nếu không phải ngươi đang giữ hồn địch, người đầu tiên mà ta muốn ăn chính là ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận