Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1610. Nhìn thấy hết

Tòa nhà cao ốc chọc trời kia chính là tòa kiến trúc làm người khác chú ý nhất ở Giang Hải, cao ốc Thần Y.
Mà cao ốc Thần Y dĩ nhiên chính là tổng bộ của tập đoàn Thần Y.
Đối với Hạ Thiên mà nói, tập đoàn Thần Y cũng tương đương với địa bàn của hắn.
Một giây sau, Hạ Thiên biến thành một cái bóng mờ, chạy thẳng về phía cao ốc Thần Y.
Chỉ vẻn vẹn mấy phút Hạ Thiên đã đi tới trước cao ốc Thần Y, mà hắn cũng không có đi vào từ cửa chính, mà trực tiếp chạy như bay trên vách tường bên ngoài, cuối cùng trực tiếp nhảy vào văn phòng Tổng giám đốc.
Hiện tại, văn phòng Tổng giám đốc đã được đặt ở tầng cao nhất, mà trên thực tế, toàn bộ tầng cao nhất đều chỉ thuộc về một mình tổng giám đốc. Sở dĩ như vậy thật ra cũng có chút bất đắc dĩ, vì Hạ Thiên thỉnh thoảng sẽ chạy tới nơi này, làm chút chuyện không thể miêu tả.
Chung quy thì Diệp Mộng Oánh vẫn cảm thấy sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt lắm, thế là đơn độc cách ly phòng làm việc của mình ra, như vậy cho dù Hạ Thiên có thật sự tới đây thì người khác cũng không biết.
Mà bởi vì trên này tương đối rộng lớn, cho nên trong văn phòng Tổng giám đốc này cái gì cũng có, ngay cả bể bơi cũng có một cái. Nói không chút khoa trương nào, trên bản chất thì tầng cao nhất đã trở thành một biệt thự sang trọng vượt bậc, còn xa hoa gấp mấy lần so với phòng tổng thống mà Hạ Thiên ở trước đó ở thành phố Quế.
Nhưng phòng ngủ ở đây chỉ có một phòng, rõ ràng, Diệp Mộng Oánh cũng không chuẩn bị để kẻ khác ở lại đây. Một phòng ngủ đã đủ, mặc kệ là một mình nàng ngủ hay Hạ Thiên tới đây ngủ đều không cần phòng thứ hai.
Hiện tại Hạ Thiên cần tìm một chỗ ngủ cho Lam Y Nhân, cho nên hắn ôm Lam Y Nhân trực tiếp tiến vào phòng ngủ, sau đó hắn nhìn thấy một người.
Bốn mắt chạm nhau, dường như có chút sửng sốt.
Một giây sau, một tiếng thét vang lên: "A!"
Phòng ngủ có người, hơn nữa còn là một đại mỹ nữ siêu cấp, gương mặt kia thậm chí còn đẹp hơn Lam Y Nhân nửa phần, mà dáng người của nàng ta không kém bao nhiêu so với Lam Y Nhân.
Sở dĩ Hạ Thiên có thể thấy rõ dáng người của mỹ nữ này, nguyên nhân rất đơn giản, người mỹ nữ này đang thay quần áo, ừm, nàng mới vừa cởi áo ngủ, nội y chỉ mặc được một nửa, cảnh tượng đó rất đặc sắc, tóm lại, trên cơ bản, cái gì nên xem, cái gì không nên xem đều bị Hạ Thiên thấy hết.
"Bối nha đầu, bây giờ chỗ nào của ngươi cũng không nhỏ nha." Hạ Thiên là người lên tiếng trước, vị đại mỹ nữ siêu cấp này không ai khác chính là Tô Bối Bối.
Hạ Thiên vốn dĩ cho rằng ở đây không có ai, nhưng khi nhìn thấy Tô Bối Bối ở đây thì hắn cũng không có cảm thấy kỳ quái. Dù sao bây giờ Tô Bối Bối cũng là tổng giám đốc tân nhiệm của tập đoàn Thần Y, nàng ở chỗ này cũng không có gì lạ.
"A! Hạ Thiên! Ngươi… tên sắc lang, lưu manh đáng chết......" Tô Bối Bối lại thét lên một tiếng, cuối cùng nàng cũng có phản ứng lại, tiếp đó một hơi mắng ra mấy trăm chữ.
"Bối nha đầu, ngươi còn chưa mặc quần áo nha." Lúc này, Hạ Thiên rất tốt bụng nhắc nhở Tô Bối Bối một câu, "Ngươi không thể vẫn luôn để như vậy, hay cố ý muốn cho ta xem sau đó bắt ta chịu trách nhiệm......"
"Hạ Thiên, cái tên sắc lang này, ngươi đi chết đi!" Tô Bối Bối phản ứng lại, nàng vội vàng nhảy lên trên giường, chui vào trong chăn, vừa gài nội y vào vừa rống Hạ Thiên, "Ngươi mau đi ra ngoài cho ta! "
Nhưng Tô Bối Bối đột nhiên phát hiện không đúng, tiếp đó lại gào lên: "Nè, nữ nhân kia là ai?"
Cho tới bây giờ, Tô Bối Bối dường như mới nhận ra Hạ Thiên còn đang ôm một nữ nhân khác trong lòng ngực, mà nhìn kỹ thì nữ nhân đó rất xinh đẹp, dáng người cũng không tồi. Mặc dù dáng người bây giờ của nàng cũng rất khá, không cần phải ghen tị với nữ nhân kia, nhưng trực giác nói cho nàng biết, nữ nhân đó hơn phân nửa có quan hệ không bình thường với tên Hạ Thiên sắc lang kia.
"À, đây là vợ Tiểu Y Y." Hạ Thiên đi tới rồi đặt Lam Y Nhân lên giường, "Bối nha đầu, ngươi mau dậy đi, nhường giường cho vợ Tiểu Y Y ngủ."
"Dựa vào cái gì mà ta phải nhường cho nàng......" Tô Bối Bối rất tức giận, nhưng đột nhiên lại phản ứng lại, "Cái gì? Tên sắc lang ngươi lại tìm thêm một cô vợ nữa?"
"Đúng vậy nha Bối nha đầu, không phải ta đã nói với ngươi rồi sao?" Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối, "Ta cũng cho ngươi cơ hội, lúc đó ngươi không chịu đáp ứng làm vợ của ta, cũng đừng trách ta."
"Ngươi!" Tô Bối Bối tức điên lên, "Cái tên sắc lang chết tiệt, ai cần ngươi cho ta cơ hội? Chị họ mới vừa mất tích là ngươi lập tức đi tìm vợ mới, ngươi còn có phải là người hay không hả? Có ai trăng hoa như ngươi không? Một ngày không có nữ nhân thì ngươi sẽ chết à?"
"Bối nha đầu......" Hạ Thiên nói.
"Đừng kêu ta là nha đầu, ta không phải là nha đầu!" Tô Bối Bối trừng mắt với Hạ Thiên, "Gọi ta là Tô Bối Bối hoặc Tô đại tiểu thư!"
"Nếu như ngươi muốn thăng cấp thì cũng có thể làm vợ của ta nha, ta cảm giác mình còn cần vài cô vợ nữa, như vậy thì ta sẽ có thể gọi ngươi là vợ Bối Bối rồi." Hạ Thiên nhìn Tô Bối Bối nói rất chân thành.
Hắn không có nói dối, hắn đã bắt đầu cảm thấy, chỉ dựa vào Lam Y Nhân để khôi phục công lực là hy vọng cực nhỏ.
Đương nhiên, điểm mấu chốt là, sau khi hắn tận mắt thấy Tô Bối Bối, phát hiện nàng ấy thật sự rất xinh đẹp, có tư cách làm vợ của hắn, đặc biệt là vóc người hiện tại của nàng so với trước kia thực sự như hai người khác nhau.
"Hạ Thiên! Tên sắc lang chết tiệt, ngươi nằm mơ đi, còn lâu ta mới làm vợ của ngươi!" Tô Bối Bối tức giận nói: "Còn nữa, bây giờ ta đã là tổng giám đốc của tập đoàn Thần Y, gian phòng này là của ta, ngươi mang nữ nhân kia đi chỗ khác ngủ đi, không cho phép ngủ ở chỗ của ta!"
"Bối nha đầu, đây là chỗ của Mỹ nữ tỷ tỷ, cũng là chỗ ở của ta. Lúc trước ta thường xuyên ngủ ở đây, bây giờ cũng sẽ ngủ ở đây, nếu ngươi không phục thì có thể tới đánh nhau với ta." Hạ Thiên nói với vẻ mặt rất nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận