Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4300: Ngươi hoàn toàn có thể chôn cùng

Câu nói này của Hạ Thiên vẫn còn hơi bất công.
Mặc dù Ma Ha Tử không giết chết được một con ruồi nhưng ít nhất vẫn giết chết được một số người.
Ngoại trừ Hạ Thiên, Phù Diêu Tiên Tử và Chu Cửu Thần, những tu tiên giả trẻ tuổi đến xem thiên kiếp, bao gồm luôn đồng bạn của Ma Ha Tử đều đã hóa thành tro bụi.
Già Lâu La Xuy Tức quả thật có chút bản lãnh nhưng không nhiều.
Ma Ha Tử không phát huy được uy lực lớn nhất của môn thuật pháp này, hoặc có thể nói hắn hoàn toàn không có năng lực đó, thậm chí còn gom luôn cái mạng nhỏ của mình vào, thật sự quá ngu xuẩn.
“Ma Ha, ngươi không thể chết. A…”
Long Tượng Thượng Sư mắt thấy học trò cưng của mình chết đi, bi thống ôm thi thể của hắn mà kêu to: “Ta muốn các ngươi chết, chôn cùng với đồ đệ của ta.”
“Thôi quên đi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nếu ngươi thật sự bi thương như vậy, ngươi hoàn toàn có thể chôn cùng.”
Sắc mặt Long Tượng Thượng Sư âm trầm, gân xanh nổi lên trên trán, mắt lộ hung quang, sát khí lẫm lẫm trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Chính ngươi đã giết đồ nhi ngoan của ta.”
“Còn có đồ đệ của ta nữa, đây chính là hạt giống của Huyền Ngã Kiếm Tông ta.”
“Con ta có thiên tư của Chí tôn, nghĩ không ra lại chết ở nơi này.”
“Còn cháu của ta nữa, nó chỉ đến xem thiên kiếp, chưa từng nghĩ…”
“…”
Có Long Tượng Thượng Sư dẫn đầu, đám trưởng lão khác cũng theo đó mà chỉ trích ba người Hạ Thiên.
“Các ngươi già nên hồ đồ hay là giả ngu ở đây?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Mắt không dùng được thì thôi đi, ngay cả đầu óc cũng không dùng được sao?”
“Đúng rồi.” Chu Cửu Thần cũng nói theo: “Giết người chính là Ma Ha Tử, mắc mớ gì đến chúng ta. Các ngươi không có can đảm chỉ vào hung thủ thật sự, lại cứng rắn đổ hết lên đầu chúng ta, đây được gọi là hội trưởng lão liên minh sao?”
Gương mặt đám trưởng lão lộ ra sự hổ thẹn, biết mình nhất thời không thể bức bách quá đáng. Tuy nhiên, Long Tượng Thượng Sư lại không cho rằng Ma Ha Tử có lỗi. Ông ta quát lớn: “Chu Cửu Thần, ngươi cấu kết tà ma, tự tiện giết đồng đạo, lại còn dám thay hắn bao biện. Ngươi khẳng định đã phản bội liên minh, ngươi không đáng tin, hơn nữa ngươi cũng nên đi chết đi.”
“Ngươi rõ ràng đang điên đảo trắng đen, chuyện này không phải ngươi nói…”
Chu Cửu Thần tức đến mức muốn thổ huyết. Hắn há miệng định nói cái gì đó nhưng bị Cực Tinh Tiên Ông cản lại. Cực Tinh Tiên Ông đứng thẳng người, ngăn trước người Chu Cửu Thần, còn có Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử, nói với Long Tượng Thượng Sư: “Đại hòa thượng, nếu ngươi cảm thấy mình có thể một tay che trời ở liên minh tu tiên, vậy thì ngươi sai rồi.”
Long Tượng Thượng Sư nghiến răng nghiến lợi mắng: “Cực Tinh Tử, chẳng lẽ ngươi muốn che chở cho hai tên tà ma kia sao?”
“Hai người này không phải tà ma, đồ đệ của ta càng không phải phản đồ.”
Cực Tinh Tiên Ông khá tỉnh táo: “Sự việc vừa rồi là chuyện gì xảy ra, mọi người đều rõ như ban ngày, thậm chí chúng ta còn hạ tiền đặt cược, tại sao chỉ trong chớp mắt tất cả mọi người đã quên rồi?”
Long Tượng Thượng Sư cũng lười nói thêm câu nào: “Tóm lại, đồ đệ của ta không thể chết vô ích, ta có thể tha cho Chu Cửu Thần một mạng nhưng đôi nam nữ không rõ lai lịch này phải chết.”
Nói đến, phương thức xử lý như vậy so với tác phong làm việc và làm người quen thuộc của Long Tượng Thượng Sư đã là sự nhượng bộ lớn nhất rồi.
Cực Tinh Tiên Ông thản nhiên nói: ‘Thật ngại quá, ta không tiếp nhận đề nghị của ngươi. Ta ở đây chờ người của Tiên Luật Ti đến, đến lúc đó ta sẽ thuật lại chuyện vừa rồi.”
Long Tượng Thượng Sư trừng mắt nhìn Cực Tinh Tiên Ông: “Cực Tinh Tử, ngươi không phải tự cho là đúng với Già Long Bảo Sát ta chứ?”
“Nếu vị tiểu hữu này là bạn của đồ đệ ta, ta không có khả năng để hắn bị ngươi muốn làm gì thì làm được.”
Cực Tinh Tiên Ông trả lời cũng rất kiên quyết, đồng thời cũng lộ ra mình không thỏa hiệp. Các trưởng lão khác nghe xong, sắc mặt vô cùng khó coi.
Trong lòng Chu Cửu Thần cảm thấy ấm áp. Sư phụ hắn quả nhiên là sư phụ. Đây cũng chính là nguyên nhân hắn vẫn một lòng với Cực Tinh Tông đã bị suy sụp.
“Chu lão đầu, lời này của ngươi nói rất tốt, ta cũng rất thưởng thức ngươi.”
Hạ Thiên mỉm cười nói với Cực Tinh Tiên Ông: “Tuy nhiên, không ai có thể khi dễ ta và vợ Phù Diêu của ta được. Con lừa trọc đó không có bản lãnh kia đâu.”
“Chu lão đầu?” Cực Tinh Tiên Ông sửng sốt: “Ngươi đang gọi ta sao?”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Không gọi ngươi thì gọi ai?”
‘Ta không phải họ Chu.” Cực Tinh Tiên Ông không nhịn được cười lên, vội vàng nói: “Bản danh của ta là Tề La Bố, chưởng môn đời thứ mười chín của Cực Tinh Tông.”
Hạ Thiên nhìn Chu Cửu Thần, hỏi: “Chẳng lẽ ngươi theo họ của mẹ ngươi?”
“Ông ấy là sư phụ của ta?” Chu Cửu Thần không khỏi trừng Hạ Thiên một chút: “Ngươi không nên ăn nói lung tung.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Được rồi, tùy các ngươi. Dù sao chuyện cũng không liên quan đến ta.” Tiếp theo, hắn chỉ Long Tượng Thượng Sư, lười biếng nói: “Tuy nhiên, hai người cũng tốt hơn lão lừa trọc kia, xem con trai như đồ đệ thì thôi đi, còn cưỡng ép cải mệnh của đồ đệ, thậm chí còn hủy đi thể chất biến thành người khác, đã sớm đạt đến cực hạn. Cho dù hôm nay đồ đệ ngớ ngẩn của ông ta không chết, ngày mai cũng có thể chết bất cứ lúc nào.”
“Ngươi nói hươu nói vượn gì thế.” Lửa giận Long Tượng Thượng Sư ép không được nữa, nhấc chưởng chụp về phía Hạ Thiên: “Dám phỉ báng danh dự sư đồ của ta, ta muốn ngươi chết.”
Nhìn một chưởng cực kỳ tùy ý, thật ra lại hàm ẩn mấy trăm loại thay đổi.
Quan trọng là, những thay đổi này không hề có chút dấu vết nào, dường như không hề có một chút xíu gì có thể hòa nhập ở đây.
Điều này dẫn đến đối thủ không cách nào ứng đối, chỉ có thể bị động chịu một chưởng.
Như vậy, đối phương hoàn toàn bị lừa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận