Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3376: Có nghĩa là về sau sẽ có khả năng?

“Cút sang một bên.”
Hạ Thiên nhìn cũng không thèm nhìn, lách mình bước đến, đá một cước vào mặt người đến.
Ninh Nhụy Nhụy và bé ngoan còn chưa nhìn rõ hình dáng người đến như thế nào, người kia đã dùng tốc độ nhanh hơn biến mất trong tầm mắt.
“Là ai thế?” Bé ngoan mở to mắt, quay sang nhìn Ninh Nhụy Nhụy.
“Ta cũng không thấy rõ.” Ninh Nhụy Nhụy lắc đầu: “Mà thôi, mặc kệ đi, nhất định cũng chẳng phải người tốt lành gì.”
Bé ngoan cái hiểu cái không nhưng cũng không hỏi tiếp. Dù sao, có thể xuất hiện trong tàn cảnh U Minh này, bản thân đã nói lên người đó không phải người bình thường. Huống chi vừa rồi động tĩnh người này có chút lớn, hoàn toàn không cố kỵ người trong tàn cảnh, xác thực cũng không phải hạng người lương thiện gì.
Khi Hạ Thiên trở về, hòa thượng mập cũng đã biến mất không thấy đâu.
“A, hòa thượng mập đâu rồi?” Ninh Nhụy Nhụy chợt phát hiện, không khỏi kinh hô một tiếng.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Tiểu muội chân dài, không cần gọi, ta biết ông ta đã biến mất.”
“Tại sao lại không thấy ông ta đâu?” Bé ngoan khó hiểu hỏi: “Ông ta không thể động đậy được mới đúng chứ?”
“Ông ta đích thật không động đậy được.” Hạ Thiên cũng cảm thấy khó hiểu: “Cho nên, nhất định không phải tự ông ta chạy trốn mà là có người đã cứu ông ta.”
Sắc mặt Ninh Nhụy Nhụy thay đổi. Nàng nhớ lại tình huống lúc Tô Diệp được người ta cứu đi, cảm thấy có chút bất an: “Chẳng lẽ ông ta còn có đồng bọn? Trái đất chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao?”
“Tiểu muội chân dài, điều này nàng có thể yên tâm.” Hạ Thiên nói: “Tên tử quang đầu kia không có đồng bọn. Nếu ông ta có đồng bọn, bọn họ sẽ đánh lén ta mà không phải mang người đi.”
Ninh Nhụy Nhụy thuận thế nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý, chỉ là nàng vẫn còn lo lắng: “Xem ra trên trái đất vẫn có rất nhiều cường giả mà chúng ta không biết.”
Nói xong, nàng quay sang nói với Hạ Thiên: “Cho nên, ngươi đừng chơi đùa nữa, mau tranh thủ thời gian nghĩ cách gia tăng Nghịch Thiên Bát Châm đi.”
“Tiểu muội chân dài, nàng có cho rằng đây chính là mánh khóe của muội muội chân dài và vợ đại yêu tinh không?” Hạ Thiên không khỏi nghĩ đến một khả năng. Bây giờ, người ở trái đất có thực lực mạnh hơn hắn cũng chỉ có hai bà vợ này của hắn. Hơn nữa nguyên nhân bọn họ ở lại trái đất cũng chính là muốn thúc giục hắn tranh thủ thời gian gia tăng Nghịch Thiên Bát Châm.
Ninh Nhụy Nhụy mở to mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi không phải không gì không biết sao? Ngươi cảm thấy là do bọn họ làm à?”
“Vợ đại yêu tinh sẽ không làm mấy chuyện này đâu.” Hạ Thiên cẩn thận suy nghĩ: “Tuy nhiên, muội muội chân dài thì khó nói lắm. Nàng ấy rất có khả năng làm ra mấy chuyện này.”
Ninh Nhụy Nhụy cũng cân nhắc qua khả năng đó, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: “Ta cảm thấy không phải bọn họ đâu, nhưng bất luận người cứu hòa thượng mập là ai, hắn ta vẫn là một uy hiếp đầy tiềm ẩn. Ngươi nhất định phải gia tăng thực lực mới có thể miễn trừ loại uy hiếp này.”
“Tiểu muội chân dài, tại sao nàng cũng nói như vậy chứ?” Hạ Thiên hơi có chút bất mãn nhếch miệng: “Nghịch Thiên Bát Châm đương nhiên phải tăng lên rồi, nhưng châm pháp này không phải nói muốn tăng lên là có thể tăng lên. Ít nhất phải nắm giữ bảy châm trước đó rồi hãy nói. Thật ra, có một phương pháp có thể giúp ta trong thời gian ngắn gia tăng thực lực của mình, chính là…”
Ninh Nhụy Nhụy phát hiện ánh mắt Hạ Thiên du tẩu trên người nàng, mặt đỏ lên, trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi đừng nghĩ những chuyện loạn thất bát tao đó, ta không đồng ý đâu. Ít nhất bây giờ không thể nào.”
“Có nghĩa là về sau sẽ có khả năng?” Ánh mắt Hạ Thiên sáng lên, cười hì hì nói.
“Ngươi nghĩ hay lắm.” Ninh Nhụy Nhụy cũng phát hiện trong lời nói của mình có sơ hở, lập tức cải chính: “Về sau cũng không có khả năng, không bao giờ tiện nghi cho tên lưu manh ngươi.”
“Không đúng.” Hạ Thiên bỗng nhiên nghĩ đến sau khi hắn đánh bại Tô Diệp, Ninh Nhụy Nhụy giống như đã đồng ý với hắn một việc, bây giờ hắn một lần nữa nhắc lại: “Tiểu muội chân dài, ta nhớ nàng rõ ràng đã đồng ý, chỉ cần ta hiểu được làm thế nào tu luyện đệ bát châm, nàng sẽ để cho ta muốn làm gì thì làm.”
“Có, có sao?” Ánh mắt đẹp của Ninh Nhụy Nhụy co rụt lại, tiếp theo là chột dạ nhưng nàng cũng biết mình không thể lừa gạt được, đành nói: “Nhưng bây giờ ngươi cũng đã biết được cách để luyện đệ bát châm đâu. Cho nên cái đó không tính.”
Hạ Thiên có chút buồn bực, nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, chuyện đã đồng ý rồi thì không thể đổi ý. Nếu không, ta sẽ đánh nàng đấy. Hơn nữa còn đánh không nhẹ.”
“Hừ, chờ ngươi biết làm thế nào để tu luyện đệ bát châm rồi hãy nói với ta.” Ninh Nhụy Nhụy đã biết làm sao đấu võ mồm với Hạ Thiên, bây giờ nàng thỉnh thoảng vẫn có thể chiếm được thượng phong: “Đến lúc đó, ngươi muốn làm gì, ta cũng đều đồng ý ngươi. Đáng tiếc, bây giờ ngươi còn chưa biết. Cho nên, ngươi đừng nói với ta những thứ loạn thất bát tao đó nữa.”
Hạ Thiên nghiêm túc cải chính: “Đó cũng không phải chuyện loạn thất bát tao, mà là giao lưu bình thường giữa vợ và chồng.”
“Này, hai người bàn chủ đề này trước mặt một thiếu nữ vị thành niên mà không cảm thấy có chút tị húy nào sao?” Bé ngoan nghe đến lỗ tai có chút ngứa, thật sự không nhịn được nữa: “Hơn nữa, các người không phát hiện được nơi này sắp sập sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận