Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3587: Ngươi có tin ta cắn ngươi hay không

“Được.” A Cửu lắc đầu, trực tiếp bỏ qua đề tài này: “Chúng ta nói đến chuyện thứ ba, chính là liên quan đến Đông Nam tiên hội. Điều này là trọng điểm, liên quan đến việc phát triển của chúng ta sau này.”
Hạ Thiên hờ hững hỏi: “Điều này có liên quan gì đến chúng ta chứ?”
“Đương nhiên là có liên quan rồi.” A Cửu nhẹ nhàng gõ bàn một cái, gây sự chú ý của Hạ Thiên, sau đó nhấn mạnh: “Ngươi có thể thờ ơ nhưng chúng ta thì không thể không chuẩn bị. Nếu không, chúng ta làm sao mà đối mặt với nguy cơ to lớn có khả năng xuất hiện về sau chứ?”
“Ừm, hình như ta đã nghe qua lời này ở đâu rồi?” Gương mặt Hạ Thiên lộ ra sự nghi ngờ.
A Cửu cũng cảm thấy kỳ quái: “Ta chưa từng nói với ngươi mà.”
“Buổi sáng, trên mái nhà, ta…” Tề Ngữ Thi mỉm cười, đưa tay chỉ trần nhà: “Ta đã nói với ngươi lời này.”
A Cửu trong nháy mắt hiểu ra, trừng mắt với Hạ Thiên: ‘Khi đó ngươi đã nghe trộm?”
“Không có.” Hạ Thiên lười biếng ngáp môt cái: “Ta không có nghe trộm. Cửu nha đầu, nàng không được vu oan cho ta.”
“Hừ.” A Cửu cau mũi với Hạ Thiên một cái, cũng không tiếp tục truy cứu.
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Cửu nha đầu, thật ra nàng có thể nói thẳng, không cần phải cong cong quẹo quẹo như vậy. Nàng cũng muốn chuẩn bị sớm, để sau này nghênh chiến liên minh tu tiên, đúng không?”
“Đúng.” A Cửu cũng không phủ nhận. Nếu đã bị vạch trần, nàng không cần thiết phải che giấu: “Mặc dù chúng ta còn chưa chân chính chứng kiến sự lợi hại của liên minh tu tiên, nhưng cũng biết người ở đó đều có tu vi Độ Kiếp Kỳ. Bất kỳ người nào đến cũng đủ phá hủy trái đất.”
Hạ Thiên gật đầu, lập tức đưa ra một vấn đề mấu chốt:” Cửu nha đầu, nàng có nghĩ đến, cho dù nàng tổ chức tiên hội như thế này cũng không tăng lên được bao nhiêu thực lực. Đối mặt với liên minh tu tiên, bọn họ không giúp được gì cả.”
“Giúp được hay không là một chuyện, nhưng nhất định bọn họ phải có năng lực bảo vệ mình.” Ở phương diện này, A Cửu ngược lại thừa hưởng lý niệm của Y Tiêu m: “Không thể bởi vì bọn họ nho yếu mà bỏ mặc sinh tử của bọn họ.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Trên trái đất nhiều người như vậy, Cửu nha đầu, nàng quản được sao?”
“Có thể quản được bao nhiêu thì quản. Đông Nam tiên hội chính là một thử nghiệm.” A Cửu thành thật nói: “Hơn nữa, chúng ta không thể không làm gì.”
“Có thể làm thì chúng ta cũng đã làm rồi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Chỉ cần chúng ta song tu nhiều hơn, tu vi của chúng ta sẽ nhanh chóng tăng lên. Chỉ cần ta luyện thành đệ bát châm Nghịch Thiên, đến lúc đó ta chẳng sợ gì liên minh tu tiên cả.”
A Cửu nghe xong, không khỏi trừng mắt: “Thế có cần ta tổ chức một buổi tuyển chọn toàn cầu, chọn ra tất cả đại mỹ nữ tuyệt thế thích hợp với ngươi. Chẳng cần quan tâm mấy trăm vạn hay mấy ngàn vạn, mỗi ngày đều song tu với ngươi, xem có thể giúp ngươi đột phá hay không?”
“Ý kiến hay.” Ánh mắt Hạ Thiên sáng lên.
“Hay cái đầu ngươi đấy.” A Cửu tức giận đánh Hạ Thiên một cái: “Ngươi thật không sợ bị mài thành châm sao?”
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Không thể nào, ta chỉ càng ngày càng mạnh thôi.”
“Ngươi đừng chém gió nữa.” A Cửu tức giận nói: “Chúng ta nói chuyện thực tế đi. Ta không ảnh hưởng ngươi đi tìm vợ khác. Thế nào, ngươi cho rằng hàng ngày ta đều rảnh rỗi chờ ngươi đến sủng hạnh sao? Cho dù ngươi là hoàng đế, cũng không có phi tử rảnh rỗi như vậy.”
“Cửu nha đầu, nàng nói sai rồi.” Hạ Thiên cải chính: “Nàng mới là hoàng đế, là nữ đế của Tiểu Tiên giới, không phải sao?”
“Đủ rồi.” A Cửu đưa tay chỉ Hạ Thiên: “Ngươi lại đùa giỡn nữa rồi, ngươi có tin ta cắn ngươi hay không?”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Cửu nha đầu, nàng muốn làm gì thì làm đi, không cần giải thích với ta. Nếu cần ta hỗ trợ, nàng cũng có thể lên tiếng bất cứ lúc nào.”
“Nói thì nói vậy thôi.” A Cửu cũng không muốn tiếp tục đề tài này, hơn nữa Hạ Thiên cũng không hứng thú nghe tiếp: “Đông Nam tiên hội lần này, ngươi giúp ta điều tra thêm chân tướng mẹ ta mất tích năm đó, thuận tiện chọn ra người thích hợp đưa đến Tiểu Tiên giới bồi dưỡng một chút. Trong tương lai, nói thế nào đó cũng là một sự trợ lực.”
“Được.” Hạ Thiên cũng không có ý kiến đối với vấn đề này.
Tề Ngữ Thi ở bên cạnh, vừa ăn vừa lắng nghe. Mặc dù bà có chút nghi hoặc nhưng cũng không hỏi.
“Dì có cái gì cần nói thì cứ việc nói.” A Cửu nhìn ra được Tề Ngữ Thi có điều không hiểu, liền chủ động hỏi thăm.
Tề Ngữ Thi suy nghĩ từ ngữ một chút, sau đó nói: “Nam nhân kia có phải đến từ Tiểu Tiên giới hay không?”
“Là ai?” A Cửu sửng sốt, sau đó kịp phản ứng. Người mà Tề Ngữ Thi hỏi hẳn là Từ Côn Luân. Nàng gật đầu: “Đúng vậy.”
Tề Ngữ Thi gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.
Lúc này, lão quản gia bỗng nhiên bước đến gần Tề Ngữ Thi, có chút muốn nói rồi lại thôi.
“Lâm thúc, ngươi có chuyện gì thì cứ nói đi.” Tề Ngữ Thi chỉ vào A Cửu: “Còn nữa, ngươi cứ trực tiếp báo cáo cho tân gia chủ cũng được.”
A Cửu thản nhiên khoát tay: “Tùy ý đi, ngươi không cần phải câu nệ như vậy.”
“Vâng.” Lão quản gia vô thức nhìn A Cửu một chút, sau đó nói: “Hồi gia chủ, bên ngoài có người nói là cha ruột của người, bảo người ra ngoài đón ông ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận