Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3938: Rốt cuộc sẽ là thứ gì?

Thái Bình Dương, gần đảo Cuồng Hoan.
Isabella vừa mới huấn luyện xong một nhóm sát thủ mới gia nhập Ám Ảnh Đoàn. Nàng mặc bikini, đeo kính râm nằm trên long kình vảy đen phơi nắng.
“Huấn luyện viên Isabella, đó là cái gì vậy?”
Bên cạnh vang lên một âm thanh mềm mại, có chút kinh ngạc kêu lên.
Isabella vẫn nhắm mắt, thản nhiên nói: “Hương Hương, ta đã nói với ngươi rồi, là sát thủ, chuyện đầu tiên chính là bình tĩnh. Nhìn thấy bất cứ chuyện gì cũng phải bất động thanh sắc.”
“Vâng.”
Khổng Thủy Hương gật đầu, không nói gì nữa.
Một lát sau, từ đằng xa vang lên âm thanh trầm đục.
Tiếp theo, long kình vảy đen cũng phát ra một tiếng rít.
Isabella nghe được âm thanh này, vội nhỏm dậy, cảnh giác nhìn về phía xa, sau đó quát to: “Tiểu Hắc, lập tức chuyển hướng quay về đảo Cuồng Hoan.”
Long kình vảy đen lập tức quay đầu, làm hại thành viên Ám Ảnh Đoàn đang đứng trên lưng nó thiếu chút nữa ngã xuống.
Khổng Thủy Hương bước đến, không hiểu hỏi: “Huấn luyện viên Bella, ngươi sao vậy? Không phải ngươi đã nói phải bình tĩnh sao?”
“Bình tĩnh cái rắm.”
Trong lòng Isabella dâng lên một cảm giác cực kỳ không ổn. Nàng nói với Khổng Thủy Hương và các thành viên Ám Ảnh Đoàn khác: “Các ngươi lập tức cảnh giới, chuẩn bị đối địch.”
Các thành viên Ám Ảnh Đoàn lập tức ấn xuống đồng hồ trên cánh tay, rất nhiều vảy đen từ trong đồng hồ phóng ra, ngưng kết trên người, biến thành một lân giáp thiếp thân không thể thăm dò.
Trang bị này do chính các nhà khoa học ở Long cung nghiên cứu ra. Hiện tại, nó chỉ mới là sản phẩm đời thứ nhất, chỉ cung cấp cho thành viên Ám Ảnh Đoàn mà thôi.
“Vừa rồi ta nhìn thấy một sao băng rơi xuống bên kia.”
Khổng Thủy Hương ở bên cạnh giải thích với Isabella: “Chẳng mấy chốc nó sẽ gây ra sóng thần, nhưng có Tiểu Hắc ở đây, chúng ta hẳn không có nguy hiểm gì quá lớn.”
Nàng còn chưa nói hết, từ đằng xa đã có một bóng trắng chầm chậm bước đến.
Trong chớp mắt, bóng trắng này đã đến gần.
Con sóng này cực lớn, cao đến mấy trăm mét, giống như một màn trời ép xuống, không chỗ nào có thể trốn, khiến người ta phải tuyệt vọng.
“Mẹ ôi, cái này…” Khổng Thủy Hương không khỏi tắt tiếng.
Các thành viên Ám Ảnh Đoàn khác cũng giống như phát mộng, người nào cũng bị dọa đến toàn thân phát run, thậm chí có người không chịu nổi mà ngất đi.
“Mọi người mau vào bên trong cơ thể Tiểu Hắc để tránh đi.”
Isabella rất nhanh đưa ra quyết đoán: “Đừng có ngẩn ra đó nữa, nhanh lên.”
Isabella quát to một tiếng, những người kia mới giật mình tỉnh lại, lập tức tốp năm tốp ba nhanh chóng thông qua miệng long kình vảy đen tiến vào bên trong.
Trải qua các nhà khoa học cải tạo, trong bụng long kình vảy đen có một không gian nho nhỏ dùng để tránh nạn.
“Ngươi cũng xuống dưới đi.”
Isabella thấy Khổng Thủy Hương vẫn còn đứng bên cạnh, không khỏi quát lớn: “Bảo bọn họ, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không được phép hành động thiếu suy nghĩ.”
Khổng Thủy Hương muốn sóng vai chiến đấu với Isabella nhưng sau khi nghe được mệnh lệnh, nàng vẫn gật đầu rời đi.
Nói thì lâu nhưng sự việc chỉ diễn ra trong hai ba giây ngắn ngủi.
Đợi mọi người rút lui xong, Isabella sờ lên lưng long kình vảy đen, nói khẽ: “Tiểu Hắc, ngươi cũng lặn xuống biển sâu tránh một chút đi. Khi nào bên trên an toàn rồi, ta sẽ gọi ngươi lên.”
“Ô!”
Long kình vảy đen phát ra âm thanh nhu thuận, sau đó nhanh chóng lặn xuống biển sâu.
Isabella đằng không bay lên, lướt lên đám mây, ánh mắt nhìn con sóng lớn bên dưới.
Ở đó còn có núi lửa bộc phát, giống như mãnh thú ngủ say ngàn năm thức tỉnh, không ngừng há miệng gào thét.
Khói bụi cuồn cuộn như những đám mây hình nấm nối liền với biển xanh.
Vô số cá chết rơi xuống nước như mưa.
“Đây tuyệt đối không phải thiên thạch.”
Isabella vội vàng chạy đến gần núi lửa bộc phát, cảm nhận được một khí tức vừa nguy hiểm vừa xa lạ: ‘Không phải thiên thạch, vậy nó là thứ gì?”
Quan sát một hồi, Isabella có chút phát hiện.
Giữa không trung có một gợn sóng linh khí cực nhỏ, kéo dài từ chỗ núi lửa bộc phát đến một nơi xa.
Gợn sóng này, người bình thường hoàn toàn không nhìn thấy, chỉ có tu tiên giả hoặc dị năng giả mới có thể cảm giác được.
“Chẳng lẽ là tu tiên giả đến từ thế giới khác?”
Isabella rất nhanh có một suy đoán. Nàng hoài nghi là tu tiên giả cùng loại với Vấn Thiên Quân mười hai năm trước: “Có thể từ chỗ đó đến, chẳng những tốc độ cực nhanh, sức mạnh cũng cực kỳ khủng bố.”
Cách núi lửa bộc phát ngàn dặm, một bóng người rơi xuống phía trên một đại lục.
Người này cao gần ba mét, mặc trên người chiến giáp màu đỏ, áo choàng cũng màu đỏ, làn da giống như nham thạch màu vàng, mái tóc dài rối tung, hai hàng lông mày như hai ngọn lửa.
Những nơi mà hắn ta đi qua đều dấy lên những ngọn lửa quái lạ, không bao lâu sau đã đốt bốn phía thành một ngọn lửa kinh thiên.
Trước khi xe cứu hỏa đến, một chiếc xe bán tải đã đến trước, đậu dưới chân núi, vừa lúc nhìn thấy bóng người cao lớn từ trong lửa đi ra.
“Này, ngươi là ai? Nơi này đang bốc cháy, mau rời khỏi đây đi.”
Một nam nhân bụng phệ bước xuống khỏi chiếc xe bán tải, cầm trong tay một cây súng, lớn tiếng hô lên.
“Sâu kiến.”
Người này khinh miệt liếc nhìn qua: “Một chút linh khí cũng không có.”
“Gặp quỷ rồi! Ngươi là ai thế?”
Nam nhân trung niên nhìn thấy rõ hình dáng của người kia, vội cầm súng chỉ vào hắn ta: “Mau dừng lại, nếu không, ta nổ súng đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận