Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3655: Tại sao các nàng không kéo ta vào nhóm?

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một bóng người nhanh chóng chém tới trước mặt Lam Y Nhân.
Lam Y Nhân nghiêng người né tránh. Bóng người kia nhanh chóng cuốn lấy phía sau lưng nàng.
“Hừ, chết đi cho bổn tọa.” Khóe miệng Từ Tú Nguyệt hơi vểnh lên.
Một giây sau, một bóng người từ trước ngực bà ta xuyên thấu qua.
“Điều này sao có thể?” Từ Tú Nguyệt mở to mắt, gương mặt tràn ngập sự kinh ngạc. Bà ta cúi đầu nhìn bóng người mà mình đánh ra đã trở lại người mình không biết từ lúc nào.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Cái gì là ma tộc, ngu xuẩn như heo, chẳng biết tiếp thu bài học gì cả, so với đám ngu ngốc khác cũng không bằng.”
“Tại sao ngươi làm được?” Từ Tú Nguyệt xác thực không thể nào hiểu được. Mặc dù bà ta ra tay với Lam Y Nhân nhưng ánh mắt thật ra vẫn ngó chừng Hạ Thiên. Chỉ cần Hạ Thiên khẽ động, bà ta sẽ lập tức đánh ra một kích, tranh thủ đánh chết Hạ Thiên.
Tuy nhiên, Hạ Thiên rõ ràng động cũng không động, vì sao bà ta lại trúng chiêu?
“Bổn tọa có thể bại, nhưng tuyệt đối không tiếp nhận được chuyện bị bại một cách khó hiểu như thế.” Từ Tú Nguyệt cảm nhận khí lực của mình đang từng chút một mất đi, chán nản ngã trên mặt đất: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Hạ Thiên cười nói: “Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông đâu.”
Thần thái trong mắt Từ Tú Nguyệt từng chút một biến mất, cuối cùng biến thành tro tàn, không còn thở nữa.
Lam Y Nhân đề nghị: “Ông xã, lần này có lẽ bà ta vẫn còn chưa chết, chúng ta có cần đuổi theo hay không? Trảm thảo trừ căn luôn?”
“Vợ Tiểu Y Y, không cần phải đuổi theo.” Hạ Thiên nói: “Mấy thứ ngu ngốc đó không tạo thành uy hiếp gì đâu. Ngay cả Phiếu Miểu Bộ cũng không nhìn ra, có đến bao nhiêu lần nữa cũng vô dụng. Bà ta ngay cả Thạch Thuần cũng đánh không lại.”
Ánh mắt Lam Y Nhân vẫn hiện lên sự cảnh giác: “Tuy nhiên, bà ta có nhắc đến Lục Ma Đài gì đó, chúng ta không thể không phòng.”
“Một đám ngớ ngẩn.” Hạ Thiên vẫn khinh thường như cũ.
“Ông xã, ta có một vấn đề vẫn không hiểu lắm.” Trong đầu Lam Y Nhân xuất hiện một sự nghi ngờ: “Chàng có thể nói cho ta biết không?”
Hạ Thiên hỏi: “Vợ Tiểu Y Y, nàng muốn hỏi cái gì?”
Lam Y Nhân chậm rãi nói ra nghi ngờ của mình: “Chính là đám ma tộc đó hình như đều đến từ một nơi gọi là ma giới, bọn họ hẳn phải lợi hại lắm mới đúng, vì sao bản lãnh lại tệ đến như thế?”
“Ở nơi khác, có thể bọn họ sẽ rất lợi hại.” Hạ Thiên mỉm cười giải thích: “Nhưng nơi này là trái đất, linh khí mỏng manh, bọn họ vẫn không thể quen được. Huống chi bọn họ còn bị một tiên mộ trấn áp, không thể phát huy được thực lực.”
“Ta vẫn không hiểu lắm.” Lam Y Nhân cau mày nói.
Hạ Thiên nói tiếp: “Vợ Tiểu Y Y, nàng cứ nghĩ xem, nếu đưa nàng lên sao Hỏa, nàng cảm thấy mình có lợi hại hơn so với ở trái đất không?”
“Sao Hỏa? Lực hút thấp lắm, ngay cả hô hấp cũng là một vấn đề.” Lam Y Nhân suy nghĩ một chút rồi đáp: “Cho dù sau khi trở thành tu tiên giả, ta có thể tự động điều tiết hô hấp, nhưng nhất định không tự tại bằng ở trái đất.”
“Thế bọn họ chẳng phải cũng giống như vậy sao?” Hạ Thiên nói: “Bọn họ đến trái đất, đầu tiên là phải thích ứng với hoàn cảnh nơi này, nhưng một khi bọn họ thích ứng, bọn họ thật ra cũng chẳng khác gì con người.”
Lam Y Nhân càng thêm không hiểu: “Vậy tại sao thần tiên lại không như vậy?”
“Bởi vì cái gọi là thần tiên, đa số chính là người tu thành.” Hạ Thiên nói: “Hoặc có thể nói, hoàn cảnh sinh tồn của tiên nhân không khác gì trái đất, thậm chí chỉ lớn hơn trái đất một chút. Nhưng ma tộc thì khác. Bọn họ cần là những thứ như sát khí, âm khí…, hoàn cảnh ngược lại với tiên nhân.”
Lam Y Nhân cái hiểu cái không: “Thế chẳng phải là ma tộc chỉ cần đến trái đất thì thực lực sẽ không còn.”
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Chỉ có ma tộc giai thấp thì mới bị hạn chế này. Ma tộc Độ Kiếp kỳ thậm chí trở lên thì không bị hạn chế.”
“Ta hiểu rồi.” Lam Y Nhân nhớ đến nội dung nàng và đám người Ninh Nhụy Nhụy, A Cửu nói chuyện phiếm, lập tức ngộ ra: “Khó trách đám ma tộc này lại muốn phục sinh Ma chủ.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Đám Ma tộc này cho rằng muốn trở nên lợi hại trên trái đất chỉ có một khả năng, đó chính là biến trái đất thành một ma giới khác.”
“Vậy thì thông rồi.” Lam Y Nhân thản nhiên nói: “Đầu nguồn tất cả mọi chuyện vẫn là điểm cuối cùng trong ba đại bí cảnh mà ông xã đã nói. Khó trách danh ngạch bí cảnh Thiên Cung lại được nhiều người tranh đoạt như thế.”
Lần này đến phiên Hạ Thiên cảm thấy kỳ quái, không khỏi hỏi Lam Y Nhân: “Vợ Tiểu Y Y, tại sao nàng lại biết chuyện của bí cảnh Thiên Cung?”
“Chúng ta thường xuyên nói chuyện phiếm trong nhóm mà.” Lam Y Nhân mỉm cười: “Nhụy Nhụy, còn có A Cửu, thậm chí Y Tiểu Âm cũng sẽ thảo luận một chút về phương diện này.”
Hạ Thiên cũng nhớ đến Ninh Nhụy Nhụy và A Cửu đã từng đề cập đến có một cái nhóm đó, liền nhếch miệng: “Các nàng thế mà không kéo ta vào nhóm, không ngoan chút nào.”
“Ha ha, chỗ nữ nhân chúng ta, kéo chàng vào làm gì?” Lam Y Nhân không thể nhịn được cười.
Lúc này, một bóng người lặng lẽ đến gần, nhẹ giọng hỏi:
“Này, các người xong việc chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận