Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3802: Đâu chỉ là nhân tình, mà ngay cả nhân tính cũng bị mất

Cổ Bạch Thiên Tiếu bị đâm xuyên, tất nhiên là không sống nổi rồi.
“Hoa hội trưởng, ngươi cứ như vậy mà giết hắn ta chết?” Mặc dù người áo đen che mặt bị Bạch Thiên Tiếu cắn cho một cái, nhưng trong lòng vẫn có chút không vui. Nếu sớm biết như thế này, hắn ta nên để Bạch Thiên Tiếu chết cho rồi, trước đó tội gì phải đi cứu hắn ta chứ.
“Ngươi bị Hạ Thiên gạt rồi. Thật ra, hắn ta đã chết từ sớm, chẳng qua chỉ là thời gian hồi quang phản chiếu tương đối dài mà thôi.” Hoa hội trưởng biết người mặc áo đen bịt mặt nghĩ gì, lạnh lùng nói: “Nếu chỉ mất khống chế, ta tất nhiên sẽ cứu hắn ta, nhưng hắn ta uống nhiều đan dược như thế, nếu toàn bộ dược lực phát tán ra, cả người của hắn ta sẽ khó mà khống chế. Chúng ta nói không chừng cũng sẽ bị thương, đồng thời còn làm chậm trễ đại sự của chúng ta.”
“Giết tốt mà.” Nữ nhân mập mạp ngược lại không có ý kiến, còn vỗ tay khen hay: ‘Tiểu tử này đã sớm có hai lòng. Sau khi chuyện thành công thì muốn rũ sạch mọi liên quan. Bây giờ giết hắn ta xem như bớt việc.”
“Ngươi đúng là một chút nhân tình cũng không có.” Người áo đen che mặt nổi giận, trừng mắt nhìn nữ nhân mập: “Hắn ta nói thế nào cũng là em họ chồng ngươi, ngươi cứ như vậy mà mong hắn ta chết đi?”
Nữ nhân mập tuyệt không để ý, nở nụ cười lạnh: “Em trai ruột, cha ruột của ta mà ta còn ước bọn họ chết hết đi, huống chi chỉ là một đứa em họ rắm chó.”
“Con mẹ nó, ngươi thật là ác độc.” Người áo đen che mặt cảm thấy có chút lạnh: “Đâu chỉ là nhân tình, mà ngay cả nhân tính cũng bị mất.”
Nữ nhân mập trực tiếp phản bác: “Ngươi có nhân tính? Em gái ngươi Phong Đình Đình bị Hạ Thiên dạy dỗ, thiếu chút nữa mặt bị hủy, tại sao không thấy ngươi đi hỗ trợ?”
“Hai chuyện này hoàn toàn không giống nhau, ngươi bớt nhập làm một đi.” Người áo đen che mặt vẫn bất mãn như cũ, chỉ là khí thế không bằng như vừa rồi.
“Tại sao lại không giống?” Nữ nhân mập đắc thế không tha người: “Ta thấy ngươi cũng chỉ là một người sợ mạnh mà thôi. Nếu ngươi có gan, vừa rồi ngươi nên đánh một trận với Hạ Thiên. Nếu ngươi giết hắn, ta sẽ quỳ xuống gọi ngươi một tiếng Phong gia. Kết quả thì sao, ngươi chỉ cứu được một tên phế vật trở về. Lãng phí đan dược thì không nói, còn dọa chúng ta phải nhảy dựng.”
“Ngươi nói cái gì, con mụ béo chết bầm kia?” Người áo đen che mặt hoàn toàn không nhịn được nữa. Hắn ta liều mạng cứu người về, không những không được một câu ca ngợi, lại còn bị châm chọc như thế.
Nữ nhân mập kỵ nhất là người khác nói nàng ta béo. Thật ra, mấy năm trước nàng ta cũng là mỹ nữ. Sau khi uống quá nhiều đan dược, cơ thể mới dần trở nên mập không khống chế nổi như vậy.
“Ta muốn xé nát miệng của ngươi.” Nữ nhân mập quơ bàn tay mập mạp của mình cào vào mặt đối phương.
Mắt thấy hai người sắp đánh nhau, Hoa hội trưởng chỉ cảm thấy đau đầu, lập tức quát to: “Đủ rồi, các ngươi đừng ồn ào nữa.”
“Hừ!” Lúc này, hai người mới thu tay lại, chỉ là vẫn không thèm nhìn nhau.
“Ta mặc kệ ngày thường các ngươi có oán hận gì chất chứa, hay có mâu thuẫn gì.” Hoa hội trưởng nghiêm túc cảnh cáo: “Trước khi đại sự còn chưa xong, tốt nhất nên thu liễm lại cho ta. Sau khi đại sự thành rồi, tùy các ngươi muốn làm gì thì làm, ta cũng chẳng muốn quản.”
Nữ nhân mập lạnh lùng nói: “Ta thì không quan trọng, chỉ sợ có một số người trở mặt, đến lúc đó còn phải cực khổ Hoa hội trưởng giết thêm lần nữa.”
“Ta nghe theo sự phân phó của Hoa hội trưởng, không so đo với nữ nhân kia.” Ban đầu, người áo đen che mặt muốn giễu cợt lại, nhưng lời ra đến miệng vẫn nuốt trở về. Dù sao cũng phải lấy đại cục làm trọng.
Tuy nhiên, hắn ta lại nghĩ đến một vấn đề khác: “Chiếu theo tình huống bây giờ, Hạ Thiên xác thực rất khó chơi. Bất luận y thuật hay là võ công đều rất cao, chỉ dựa vào đám người chúng ta sẽ khó mà chống đỡ.”
Mặc dù nữ nhân mập không thích đối phương nhưng cũng không thể không thừa nhận, Hạ Thiên đã thành họa lớn trong lòng bọn họ.
“Ta sẽ báo cáo điều này với cấp trên.” Hoa hội trưởng lập lờ nước đôi. Phát hiện cảm xúc hai người kia không ổn, lại bổ sung thêm một câu: “Yên tâm đi, bên trên cũng rất coi trọng chuyện này. Cho dù không có Hạ Thiên, bọn họ cũng sẽ phái cao thủ đến áp trận. Chúng ta nhất định phải đoạt được thứ đó, ai cũng không được đụng đến.”
Người áo đen che mặt chỉ Bạch Thiên Tiếu đã chết: “Chúng ta nên xử lý hắn ta như thế nào?”
“Tuyết lớn mênh mông, còn thiếu nơi để xử lý sao?” Nữ nhân mập khinh thường chen miệng.
Hoa hội trưởng cảm thấy cũng không thể quá đáng được. Nói thế nào, trước đó Bạch Thiên Tiếu cũng làm việc cho bọn họ, bây giờ mang thi thể về Bạch gia hiển nhiên là không được rồi, hắn ta hỏi: “Ngươi cảm thấy như thế nào?”
“Ta muốn mang thi thể của hắn ta về.” Người áo đen che mặt nói: “Trong nhà của ta cũng có người có nghiên cứu về y thuật, vừa lúc để người đó kiểm tra một chút, xem có thể tìm ra cách thi châm của Hạ Thiên hay không. Nói không chừng sẽ hữu dụng.”
“Được.” Hoa hội trưởng lập tức đồng ý nhưng lại đưa ra kỳ hạn: “Tuy nhiên, ta cũng chỉ có thể cho ngươi một ngày một đêm. Vượt quá thời hạn này, cho dù các ngươi nghiên cứu ra được cũng không còn tác dụng gì nữa.”
“Đương nhiên.” Người áo đen che mặt lập tức mang thi thể Bạch Thiên Tiếu rời đi.
Nữ nhân mập nhìn theo hắn ta rời đi, sau đó nói với Hoa hội trưởng: “Hoa hội trưởng, tuy nói Bạch Thiên Tiếu thất thủ, nhưng còn việc ám sát Bạch Vạn Bang, còn có Hạ Thiên cứ để như vậy sao?”
“Đương nhiên là không rồi.” Hoa hội trưởng khoát tay: “Chuyện ám sát không thể ngừng lại. Có thể thành công hay không thì không nói nhưng phải kiếm chuyện cho bọn họ làm. Nếu không, bọn họ sẽ quấy nhiễu chúng ta làm việc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận