Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4253: Ngu ngốc

“Ngươi nói vậy là có ý gì?” Kiều Tiểu Kiều hỏi.
“Các ngươi cứ nghe tiếp.” Ngũ Hành lão tổ cũng không trả lời, tiếp tục nói về cố sự của Dạ Đế: “Sau khi phát hiện âm mưu của liên minh tu tiên, Dạ Đế đã dẫn đầu một tổ chức gồm các tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ cũng rơi vào bên trong, cùng nhau phá giới mà ra, trực tiếp đánh một trận với đám lão quái chuẩn tiên tự xưng là chí tôn kia.”
“Kết quả hai bên đều có tử thương nhưng tổng thể mà nói, bên phía Dạ Đế tổn thất lớn hơn, nhưng nội bộ liên minh tu tiên, cũng không phải ai cũng ủng hộ đám lão quái Chuẩn tiên đó, cho nên Dạ Đế cũng có được cơ hội thở dốc.”
“Trong trận đại chiến đó, Dạ Đế còn phát hiện một chuyện quỷ dị, đó chính là mặc kệ hắn ta dùng công pháp gì, đối phương dường như đều sớm có ứng đối. Thậm chí còn có mấy tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ nửa đường đột nhiên phản bội, khiến cho kế hoạch của bọn họ thất bại. Ban đầu, hắn ta vốn tưởng rằng đám lão quái đó có bản lãnh khống chế lòng người, về sau hắn ta phát hiện thì ra không phải như vậy.”
“Thế rốt cuộc chuyện gì xảy ra?” Kiều Tiểu Kiều nghi hoặc không thôi.
Gương mặt Ngũ Hành lão tổ hiện lên sự khinh thường, chậm rãi nói: “Đám lão quái Chuẩn tiên của liên minh tu tiên để có thể khống chế tu tiên giả tất cả tinh vực dưới trướng, đã sớm hoán cải công pháp tu tiên cơ sở của các tông môn trong chư thiên vạn giới. Chỉ cần ngươi bước lên con đường tu tiên, trong cơ thể của ngươi sẽ xuất hiện hạt giống thiên đạo do bọn họ gieo xuống. Cảnh giới ngươi càng cao, hạt giống này sẽ càng mạnh. Muốn loại bỏ hạt giống thiên đạo, biện pháp duy nhất chính là độ kiếp, dùng thiên kiếp chi uy đánh nát hạt giống này. Nhưng đám lão già liên minh tu tiên đã ngụy tạo một Chân Tiên giới, đồng thời ngụy tạo một độ kiếp mộng cho tất cả tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ. Chỉ cần ngươi nằm mơ, ngươi sẽ cho rằng mình độ kiếp thành công. Chờ mộng vừa tỉnh, ngươi đã ở bên trong Chân Tiên giới ngụy tạo của bọn họ.”
Kiều Tiểu Kiều hỏi: “Ngươi nói mộng đó là cái gì?”
Ngũ Hành lão tổ thản nhiên nói: “Một dòng sông thời không từ tuyên cổ mà đến, cùng với một cái cửa lớn màu vàng nối liền trời và đất.”
“Ồ?” Hạ Thiên nghe xong, không khỏi ngồi bật dậy: “Ta đã từng nằm mơ thấy nó, mà còn những hai lần.”
“Ngươi đã nằm mơ nhìn thấy nó?”
Gương mặt Ngũ Hành lão tổ hiện lên vẻ ngoài ý muốn: ‘Không thể nào? Nếu ngươi đã nằm mơ thấy nó, bây giờ ngươi phải ở Chân Tiên giới ngụy tạo rồi mới đúng, vì sao lại ở đây?”
Tiếp theo, hắn ta lại nghi hoặc hỏi một câu: “Còn nữa, vì sao ngươi nằm mơ những hai lần?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Vậy thì ta cũng không biết rõ nữa.”
“Lần đầu tiên là khi ta đánh nhau với tên thần tướng gì đó, cướp một phần kiếp lực trên người hắn ta, sau đó thì ta nằm mơ.”
“Theo như ngươi nói, trong mơ ta thấy một con sông lớn, trong sông chẳng những có nhật nguyệt sao trời mà còn có vô số người lẫn quái vật. Đằng xa là một cánh cửa kim quang. Tuy nhiên, ta không giống mấy người kia, ta đi ngược dòng.”
Giọng điệu của Hạ Thiên vô cùng lười biếng, mang theo sự hờ hững không chút che giấu: “Lần thứ hai, ta không nhìn thấy cánh cửa kia nữa, nhưng ta thấy một con sông, còn gặp được cái gọi là Huyền Hoàng Đạo Nguyên Nhân.”
“Huyền Hoàng Đạo Nguyên?” Ngũ Hành lão tổ sửng sốt: “Ta không biết cái này là gì. Nhưng giấc mộng lần thứ nhất của ngươi hẳn có liên quan đến việc ngươi tiếp xúc với vị thần tướng đó, cho nên giấc mơ đã tự động phát động, cũng chính là cánh cửa mà đám lão quái Chuẩn tiên đã sắp xếp. Nhưng ngươi không hề cắn câu, trong này cũng có công lao của Dạ Đế.”
Hạ Thiên bất mãn nói: “Đây là chuyện của ta, liên quan gì đến Dạ Đế.”
“Cái mà ngươi dựa phải còn không phải Nghịch Thiên Bát Châm sao?”
Ngũ Hành lão tổ cười khẽ, nói với Hạ Thiên: “Nhưng môn công pháp này vừa lúc là môn thần thông Dạ Đế dùng để đối kháng lại âm mưu của đám lão quái Chuẩn tiên mà cố ý tạo ra.”
“Chuyện này ngươi nên nói cho cẩn thận.” Kiều Tiểu Kiều hiển nhiên cũng bị khơi gợi lên hứng thú. Nàng xác thực muốn biết sự tồn tại của Nghịch Thiên Bát Châm.
“Sau khi Dạ Đế tìm thấy căn nguyên âm mưu của liên minh tu tiên, đã bắt đầu phản kích.”
Ngũ Hành lão tổ cũng biết Hạ Thiên và Kiều Tiểu Kiều cảm thấy hứng thú nhất chính là chuyện này, vì thế đã tiếp tục nói:
“Hắn ta đã bỏ ra một ngàn năm thời gian, thu thập tất cả các công pháp cơ bản trong từng tinh vực, sau đó tốn thêm hơn hai nghìn năm để nghiên cứu từng cái, cuối cùng tìm được một con đường tắt có thể tránh được hạt giống thiên đạo.”
“Nhưng chính bản thân hắn ta lại không cách nào tu luyện được con đường tắt này. Bởi vì trong ba ngàn năm thời gian, hắn ta đã bị ô nhiễm nghiêm trọng, hơn nữa cũng đã bị đám lão quái Chuẩn tiên khóa chặt vị trí, có thể giết chết bất cứ lúc nào.”
“Cho nên, hắn ta đã mang hết suy nghĩ trong hơn ba ngàn năm qua cùng với cách phá giải hạt giống thiên đạo viết thành một bộ sách, tổng cộng bốn bộ, đặt tên là Nghịch Thiên Chân Kinh.”
Lúc này, Ngũ Hành lão tổ yên lặng nhìn Hạ Thiên: “Nghịch Thiên Bát Châm của ngươi chính là công pháp hạch tâm bên trong Nghịch Thiên Chân Kinh.” Kiều Tiểu Kiều rốt cuộc cũng nghe được cái mình cần nghe, tâm trạng nhẹ nhõm, nhưng vẫn có nhiều nghi hoặc: “Sau đó thì sao? Vì sao bộ chân kinh này lại biến thành Dạ Thiên Thư? Rồi vì sao nó lại biến mất, chỉ còn một số tàn trang lưu truyền đến ngày nay?”
“Dạ Đế đã phạm vào một sai lầm nhỏ, nhưng cũng vì sai lầm nhỏ này mà trả một cái giá rất lớn.”
Ngũ Hành lão tổ nhớ đến chuyện cũ, bỗng nhiên ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng: “Hắn ta đã sao chép Nghịch Thiên Chân Kinh thành mấy trăm vạn bản, không ràng buộc giao cho tông môn tu tiên ở từng tinh vực, đồng thời còn công khai âm mưu của đám lão quái Chuẩn tiên ở cửu giới, thuận tiện công khai luôn toàn bộ nội dung của Nghịch Thiên Chân Kinh, nói chẳng quản là ai, mặc kệ chủng tộc gì, chỉ cần không muốn bị lão quái Chuẩn tiên nô dịch thì đều có thể tu hành Nghịch Thiên Chân Kinh của hắn ta.”
Ánh mắt Kiều Tiểu Kiều hiện lên sự sợ hãi lẫn thán phục: “Như vậy là xong rồi.”
“Ngươi nói đúng.” Ngũ Hành lão tổ mỉm cười bất đắc dĩ: “Căn bản, không cần đám lão quái Chuẩn tiên ra tay, tất cả tu tiên giả, mặc kệ ở cảnh giới gì đều cho rằng Dạ Đế là một tên lừa gạt, một đại ma đầu đảo loạn liên minh tu tiên, trực tiếp tấn công hắn ta, còn tự chủ hành động, đoạt lấy toàn bộ Nghịch Thiên Chân Kinh, tiến hành tiêu hủy.”
“Ngu ngốc.” Hạ Thiên nhếch miệng, chỉ đánh giá hai chữ, cũng không biết hắn nói là Dạ Đế hay là đám tu tien giả ngu muội kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận