Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4347: Chúng ta ngủ bù trước

“Có cái gì cần phải cẩn thận chứ.” Thái độ của Hạ Thiên vô cùng đương nhiên: “Nàng là nữ nhân của ta. Mấy chuyện này cũng chẳng phải kinh thiên địa nghĩa, huống chi nàng cũng muốn mà.”
Gương mặt xinh đẹp của Phù Diêu Tiên Tử ửng đỏ lên, cũng không nói thêm câu nào, chỉ thản nhiên nói: “Vậy thì đi thôi, đừng chậm trễ ở đây nữa.”
Hai người nói đến chuyện này, Tiêu Dao Tiên Tử ở bên cạnh lại có chút xấu hổ.
Bây giờ nàng cũng không biết quan hệ giữa nàng và Hạ Thiên là cái gì.
Muốn nói có quan hệ, trước đó hai người chưa từng gặp mặt, cũng không có lý do gì để gặp nhau, thật sự quá xa lạ.
Còn muốn nói không có, trong đầu nàng vẫn còn tồn tại một phần ký ức của Huyễn Nguyệt Tiên Tử. Cho dù những gì trải qua là giả, nhưng cảm xúc trong đó lại là thật.
Huống chi, Hạ Thiên chẳng những cứu nàng, mà còn vì nàng khai chiến với đám người Thông Thiên Chí Tôn.
Tất cả những chuyện này, đối với người trước giờ luôn mạnh mẽ như nàng, nói không cảm động là không có khả năng.
“Đứng thất thần ra đó làm gì, Tiểu Dao nhi, ngươi cũng đi đi.” Hạ Thiên hiển nhiên không suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn quay đầu ra hiệu với Tiêu Dao Tiên Tử.
Tiêu Dao Tiên Tử có chút do dự: “Các ngươi không phải đi ngủ sao? Ta, ta cũng thích hợp đi à?”
“Có cái gì mà không thích hợp chứ.” Phù Diêu Tiên Tử thản nhiên nói: “Hắn chính là một đại sắc lang, có thêm mỹ nữ, hắn cao hứng còn không kịp nữa là.”
Tiêu Dao Tiên Tử không khỏi ngây ra: “A?”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Vợ Phù Diêu, nàng nói chồng mình như vậy là không đúng. Nhất định là đám người Bối nha đầu đã dạy hư nàng. Ta cần uốn nắn quan điểm này của nàng một chút.”
Nói xong, hắn một tay ôm Phù Diêu Tiên Tử, một tay ôm Tiêu Dao Tiên Tử đạp không mà đi, trong chớp mắt đã biến mất không thấy.
Chỉ để lại một đám tu tiên giả vẫn còn quỳ gối ngay tại chỗ nhìn nhau, không biết nên làm gì.
Thông Thiên Chí Tôn bị Hạ Thiên giết đã không cách nào truy cứu.
Hạ Thiên trở thành Hội chủ tân nhiệm của hội Chí tôn, bọn họ còn phải quỳ xuống ăn mừng.
Bây giờ Hạ Thiên đã ôm hai tiên tử mỹ mạo tuyệt đỉnh trong liên minh rời đi, nói muốn đến Chí Tôn Cung để ngủ, bọn họ cũng không cách nào ngăn cản.
Loại cảm giác này thật sự rất biệt khuất nhưng lại không thể làm gì.
Bọn họ mơ hồ cảm thấy trời của liên minh tu tiên sắp thay đổi rồi.

Thiên Đạo giới, Chí Tôn Cung.
Trên toàn bộ tinh cầu cũng chỉ có cung điện như vậy được xây dựng, cho nên thoạt nhìn vô cùng to lớn, thậm chí lớn đến mức khiến người ta run sợ.
Đương nhiên, ba người Hạ Thiên không có tâm trạng đó.
“Cung điện này hơi xấu.” Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên nhìn thấy cung điện này, bĩu môi một cái: “Hoàn toàn không phù hợp với phẩm vị của ta.”
Tiêu Dao Tiên Tử Tiêu Dao Nhi thản nhiên nói: “Nếu tôn chủ không thích, ta có thể truyền lệnh cho tông môn của ta để bọn họ đến cải tạo một phen.”
“Tông môn của nàng là đội công trình sao?” Hạ Thiên hỏi.
“Đội gì?” Tiêu Dao Tiên Tử chưa từng nghe qua cái từ này, nhất thời ngẩn ra.
Phù Diêu Tiên Tử lập tức giải thích thay cho Hạ Thiên: ‘Tông môn của Tiêu tiên tử là Di Hoa Cung, dưới cờ có Tiếp Mộc Ti chuyên phụ trách kiến tạo cung điện cho liên minh tu tiên. Nếu chàng muốn thay đổi nơi này, tìm nàng đúng là một ý kiến không tồi.”
Tiêu Dao Tiên Tử có chút lo lắng nói: “Tuy nhiên, đây là Chí Tôn Cung, chúng ta tự mình thay đổi, có thể…”
“Có thể có cái gì chứ.” Hạ Thiên nhếch miệng: ‘Ta muốn thay đổi thì đổi, ai có ý kiến, vậy thì bảo hắn đến tìm ta.”
Phù Diêu Tiên Tử cũng cười nói: “Bây giờ Hạ Thiên chính là chủ nhân của Chí Tôn Cung, nếu ngay cả quyền lực này cũng không có, vậy hắn muốn làm Hội chủ cũng không dễ dàng gì.”
“Vậy cũng đúng.” Tiêu Dao Tiên Tử hưng phấn không thôi, lập tức điểm ra một lá bùa, nhẹ giọng truyền lệnh: “Lệnh cho Bách Thiên Lang lập tức dẫn người của Tiếp Mộc Ti đến Chí Tôn Cung.”
“Bách Thiên Lang?” Hạ Thiên nghe được cái tên này, không thể nhịn được cười: “Hắn thật sự đã thành tiểu đệ của nàng?”
Tiêu Dao Tiên Tử cũng sửng sốt: “Tôn chủ biết hắn?”
Sau đó, sợ Hạ Thiên hiểu lầm, nàng vội giải thích: “Trước kia, ta dự định sẽ độ kiếp sau bàn đào tiên hội, cho nên ta đã chiêu mộ một số kiếp nô ở hạ giới. Bách Thiên Lang là một trong số đó. Hiện tại, ta để hắn tạm thời làm việc ở Tiếp Mộc Ti.”
Nàng bỗng nhiên thăm dò ra được ý tứ của Hạ Thiên trong lời nói vừa rồi, phát hiện dường như có sự bất mãn, lập tức hỏi dò: “Hay là hắn và tôn chủ có khúc mắc gì đó? Nếu có, bây giờ ta cho người giết hắn.”
“Không có.” Hạ Thiên khoát tay: “Ta và hắn chẳng có khúc mắc gì. Hắn cùng ta và vợ Phù Diêu đến đây mà.”
Tiêu Dao Tiên Tử ghi nhớ việc này trong lòng, liền cười nói: “Nếu là bạn cũ của tôn chủ, đến lúc đó ta sẽ dìu dắt hắn một phen, cũng xem như thay tôn chủ ban ân cho hắn.”
“Cái này cũng không cần, muốn đối đãi sao thì đối đãi.” Hạ Thiên nói.
Tiêu Dao Tiên Tử phỏng đoán tâm tư của Hạ Thiên một chút, sau đó nói: “Vậy ta sẽ giao cho hắn một số chuyện để làm, để hắn có không gian trưởng thành.”
Bách Thiên Lang từ đằng xa vạn dặm bỗng nhiên không nhịn được rùng mình một cái.
Hạ Thiên xác thực không có ác cảm với Bách Thiên Lang, đương nhiên cũng không có hảo cảm.
Hắn cười hì hì, ôm hai người bay vào chỗ sâu trong cung điện: “Không sao, chúng ta cứ ngủ bù đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận