Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2563: Chân Chân Giả Giả

Bên ngoài lều.
Vẻ mặt của Tô Bối Bối cảnh giác nhìn Hạ Thiên, để hắn đứng xa xa, lớn tiếng quát hỏi: "Có phải ngươi đã gắn thiết bị theo dõi lên người ta không?"
"Dĩ nhiên là không." Hạ Thiên cười hì hì nói: "Xưa nay ta sẽ không giở trò đó với vợ của mình gì, nàng hẳn phải hiểu điều đó."
Nói cũng đúng, mặc dù Hạ Thiên là một tên lưu manh không giảng đạo lý, nhưng mà đúng thật là sẽ không nảy sinh ý đồ xấu đối với vợ của hắn.
"Hừ hừ hừ, ai là vợ của ngươi chứ!" Tô Bối Bối vừa an tâm, bỗng dưng phát hiện có gì đó sai sai, lại mắng: "Thế sao ta lại gặp ngươi ở đây, đến nơi khỉ ho cò gáy này, ngươi còn có thể tìm được ta."
Hạ Thiên cười hì hì: "Không phải đã nói rõ, chúng ta có duyên với nhau sao."
"Ai có duyên với ngươi chứ!" Tô Bối Bối có chút bất đắc dĩ thở dài, "Ban đầu còn muốn vui vẻ đi chơi mấy ngày, bây giờ bị cụt hứng."
"Không đâu." Hạ Thiên trịnh trọng nói: "Có ta giúp nàng, nàng nhất định sẽ vui hơn."
Tô Bối Bối lườm Hạ Thiên một cái: "Ta vui nổi mới là quỷ!"
"Bối nha đầu, đừng cứ mãi quỷ này quỷ nọ, thế giới này căn bản không tồn tại quỷ." Hạ Thiên nói với Tô Bối Bối.
Lúc này, bên cạnh bỗng nhiên vang lên một giọng nữ trẻ: "Haizz, không thể nói như thế. Quỷ là có thật, ta đã tận mắt chứng kiến."
Tô Bối Bối quay đầu nhìn lại, phát hiện nữ nhân mở miệng cách lều của nàng không xa, còn có bốn nam nữ trạc tuổi nàng đang ở cùng nàng.
"Vị đại mỹ nữ này, ngươi đừng nghe bạn trai ngươi nói lung tung, đối xử với những thứ đó, trong lòng vẫn phải có một chút kính nể." Sắc mặt của nữ nhân đó khá là trịnh trọng, "Coi chừng gặp quả báo."
Hạ Thiên bĩu môi, mặt đầy xem thường: "Trên thế giới này cũng không tồn tại quả báo, trừ khi có người chọc ta, thì ta sẽ cho hắn nhận quả báo."
Tô Bối kéo Hạ Thiên một cái, ra hiệu hắn đừng nói chuyện.
Nữ nhân kia bỗng chốc đứng dậy, chậm rãi đi tới trước mặt Tô Bối Bối, cười nói: "Bọn ta là hội chuyện ma Thất Tinh, chính là một hiệp hội chuyên nghiên cứu về những hiện tượng linh dị, tối nay có một hoạt động, các ngươi có hứng thú tham gia cùng bọn ta không?"
Tô Bối Bối kỳ quái nói: "Hoạt động gì?"
"Ha ha, chớ sốt sắng, thật ra cũng không có gì." Nữ nhân kia che miệng cười cợt, "Tối nay có đốt lửa trại, cùng ăn thịt nướng, cùng kể một vài chuyện ma có thật ngoài đời."
Tô Bối Bối lại hỏi: "Để tham gia, cần điều kiện gì không?"
"Cũng không có điều kiện gì, dù sao càng nhiều người càng vui, càng có thêm bầu không khí." Nữ nhân kia nhìn thấy khuôn mặt của Tô Bối Bối, có chút ước ao, nói: "Huống chi có đại mỹ nữ như ngươi tham gia, những nam sinh kia chắc chắn sẽ kích động đến mức phát điên mất."
Tô Bối Bối là một người thích vui chơi giải trí, hơn nữa có thêm người ngoài thì Hạ Thiên sẽ không thể chiếm tiện nghi của nàng quá trớn, bèn gật đầu: "Vậy thì được, ta sẽ tham gia."
"Thế còn bạn trai ngươi?" Nữ nhân kia liếc Hạ Thiên, chần chờ hỏi.
"Không cần để ý đến hắn." Tô Bối Bối vì để tránh phiền phức, cũng không có giải thích cho người ngoài mối quan hệ giữa nàng với Hạ Thiên, người yêu thì cứ là người yêu thôi, dù sao sau này phỏng chừng cũng không trốn thoát được.
Nữ nhân kia nhớ tới thái độ khinh thường của Hạ Thiên đối với ma quỷ vừa nãy, cũng lặng lẽ coi Hạ Thiên như không tồn tại, nói với Tô Bối Bối: "Ta tên Hứa Chân Chân, là hội trưởng hội chuyện ma."
Tiếp đó nàng giới thiệu từng người trong trong nhóm 4 nam nữ trẻ tuổi:
"Vị nghệ sĩ tóc dài kia tên là Quách Duy Minh, là giáo viên ngữ văn của một trường tiểu học gần đây."
Một nam tử tóc dài nở nụ cười về phía Tô Bối Bối.
"Còn vị muội muội tóc ngắn, có gương mặt như con nít kia tên là Thẩm Anh Tử, là một nhà văn chuyên viết tiểu thuyết kinh dị, hình như bút danh là Thiên Trọng Anh Anh Quái."
Mỹ nữ có gương mặt con nít không khỏi lộ ra nụ cười ngòn ngọt, còn chào hỏi với Tô Bối Bối: "Chào ngươi, hí hí hí."
"Vị mỹ nữ có phần hơi lạnh lùng này, tên là An An. Soái ca bên cạnh là bạn trai của nàng, tên là Trịnh Lãng, bọn họ là sinh viên năm 3 của một trường đại học gần đây."
Cặp tình nhân kia đang thì thầm, nghe thấy Hứa Chân Chân giới thiệu về họ, đồng thời ngẩng đầu lên, vị soái ca có khuôn mặt chữ điền khẽ mỉm cười, xem như chào hỏi.
Mỹ nữ kia thì trang điểm đậm và có vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí còn khẽ hừ một tiếng, biểu thị sự bất mãn.
"Đại mỹ nữ, không biết ngươi tên là gì?"
Tô Bối Bối nhàn nhạt nói: "Ta tên Tô Bối Bối."
"Bối Bối, đừng bảo ngươi có tỷ tỷ tên là Bảo Bảo nha." Hứa Chân Chân bỗng nhiên che miệng cười cười.
"Vậy ngươi có đệ đệ tên là Giả Giả không?" Tô Bối Bối bối nhàn nhạt trả lời một câu.
Hứa Chân Chân có chút lúng túng thu liễm nụ cười, khá là áy náy nói: "Tính của ta khá thẳng thắn, nói chuyện thường sẽ vô ý đắc tội với người khác, nhưng thật ra cũng không có ác ý gì, nên ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm."
"Không sao cả." Tô Bối Bối tùy ý khoát tay áo một cái, "Dù sao cũng coi như là làm bạn với nhau, trêu đùa nhau để giết thời gian một xíu, mọi người thoải mái với nhau một chút cũng tốt."
"Thế hắn là ai?" Muội muội mặt con nít liếc Hạ Thiên một cái, hỏi Tô Bối Bối.
Tô Bối Bối đáp lại: "Hắn tên Hạ Thiên, các ngươi không cần để ý đến hắn, coi như hắn không tồn tại là được."
Những người khác không khỏi lộ ra nét mặt cổ quái, Hứa Chân Chân cười ha hả, nhẹ giọng giải thích với mấy người bạn của mình: "Hạ Thiên là bạn trai của Bối Bối, có thể là cãi nhau nên xích mích với nhau."
Hạ Thiên không có hứng thú về những người này, chỉ là im lặng đứng ở phía sau Tô Bối Bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận