Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3071: Cửu nha đầu, nàng bị người ta vu oan à?

“Mọi người mau tránh đi, đôi cẩu nam nữ này sẽ dùng độc đấy.”
Trong đám người vang lên một âm thanh nhắc nhở những người tiến lên.
Quả nhiên, những người kia còn chưa vọt đến trước mặt Hạ Thiên và A Cửu đã nhanh chóng thối lui về phía sau, nhưng vẫn bao vây hai người bọn họ lại.
“Ngươi làm à?” A Cửu nhìn thoáng qua những người thổ huyết, sau đó đưa mắt nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên lắc đầu: “Chẳng liên quan gì đến ta. Người khác ra tay lại muốn vu oan cho chúng ta.”
“Là ai?” Ánh mắt sắc bén của A Cửu lập tức nhìn những người chung quanh, từ từ đánh giá bọn họ, dường như muốn bắt tên ngu ngốc kia ra ngoài.
Tuy nhiên, lời nói của Hạ Thiên lại khiến người chung quanh càng thêm bất mãn. Nam nhân mặt đen nổi giận quát: “Bình Giang Song Sát, chuyện cho đến bây giờ, các ngươi còn giả bộ sao? Có thể làm ra những chuyện ác như vậy, trừ bọn ngươi ra thì còn có thể là ai?”
“Ta không biết Bình Giang Song Sát gì cả, cũng chưa từng nghe nói qua.” A Cửu nói: “Nếu muốn vu oan, tốt xấu gì cũng nên nói rõ ràng cho ta biết, rốt cuộc Bình Giang Song Sát này đã làm chuyện gì.”
Không nghĩ đến lại có người lên tiếng giải thích.
Thì ra Bình Giang Song Sát là một căp vợ chồng gần đây mới ló đầu ra, chuyên trộm chí bảo tông môn của các môn phái y giới, thậm chí còn bắt cóc chưởng môn, ép hỏi các bí tịch và truyền thừa y thuật.
Người nào không nghe theo, đôi vợ chồng đạo tặc này sẽ trực tiếp diệt môn.
Đến nay, môn phái y giới bị hại lên đến con số hai mươi. Xà Y Môn là môn phái bị Bình Giang Song Sát tấn công gần đây nhất.
Nghe nói Xà Y Môn có một bảo ngọc Hồng Lân thượng cổ truyền thừa mấy ngàn năm, có thể giải tất cả độc rắn trong thiên hạ.
Khoảng một tháng trước, khối bảo ngọc đó đột nhiên mất tích, mất tích cùng còn có Chưởng môn Xà Khai Thiên.
Bình Giang Song Sát còn phách lối để lại tin tức, nói bọn họ sẽ đến Nam Cương tham gia thịnh hội y giới, sau đó dùng truyền thừa Xà Y Môn lấy được danh hiệu khôi thủ y giới, trở thành nhất đại thần y.
Việc này đã truyền đi xôn xao trong giới y học cổ, gần như tất cả mọi người đều biết.
Xà Y Môn ngoại trừ dán bảng treo thưởng, đồng thời còn phái ra đệ tử đắc lực đến Nam Cương, chính là để bắt Bình Giang Song Sát cứu Chưởng môn bọn họ.
Chỉ tiếc, mai phục nửa tháng vẫn nhận nhầm người.
Bởi vì Bình Giang Song Sát gần như chưa từng lộ ra chân dung, chỉ biết nam tướng mạo bình thường, nữ thì hơi xinh đẹp. Tin tức còn lại đều mơ hồ không rõ.
“Náo loạn cả nửa ngày, các ngươi đều chưa từng gặp Bình Giang Song Sát?” A Cửu có chút không nói nổi những người này: “Vậy ngươi đúng là lỗ mãng, không sợ giết nhầm người tốt sao?”
“Tuyết đối không nhận lầm.” Nam nhân mặt đen vô cùng chắc chắn, chỉ vào Hạ Thiên và A Cửu, lạnh giọng nói: “Các ngươi chính là Bình Giang Song Sát. Nếu không, tại sao lại trùng hợp ngồi vào vị trí bọn họ đã đặt trước, lại còn là một nam một nữ, nam bình thường không có gì lạ, nữ lại xinh đẹp như thế. Không phải cái nào cũng phù hợp như vậy à?”
“Thằng ngu ngươi muốn ăn đòn đúng không?” Hạ Thiên thật sự khó chịu: “Ngươi mới là bình thường không có gì lạ đấy, còn ta là thiên hạ đệ nhất soái ca. Cửu nha đầu không phải xinh đẹp mà là quyến rũ. Bình Giang Song Sát đó, luận giá trị nhan sắc còn kém chúng ta một vạn bậc. Mắt các ngươi mù hết rồi à?”
Nam nhân mặt đen bỗng nhiên cao giọng quát: “Tóm lại, hôm nay các ngươi chết chắc. Ngoại trừ Xà Y Môn, gần đây còn có người của mười tông môn và hiệp hội y giới. Trên lầu thậm chí còn có môn phái cao cấp y giới tọa trấn, các ngươi có mọc cánh cũng khó thoát.”
“Nói chuyện với mấy tên ngốc đúng là tốn sức.” Hạ Thiên nhếch miệng nhìn A Cửu: “Cửu nha đầu, nàng còn muốn ăn cơm nữa không?”
A Cửu thở dài, bất đắc dĩ nói: “Nhã hứng bị đám người này làm hỏng hết rồi, nhưng ta cũng rất tò mò, có phải Bình Giang Song Sát cũng đang có mặt tại đây hay không?”
“Đương nhiên là có.” Hạ Thiên nói: “Đó cũng là một cặp ngu ngốc, đoán chừng bây giờ bọn họ còn cho rằng kế hoạch cả bọn họ kín không kẽ hở.”
“Chẳng lẽ ngươi biết bọn họ?” A Cửu ngạc nhiên nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên khinh thường nói: “Tại sao ta lại đi quen với bọn ngu ngốc đó chứ? Chỉ là trên người bọn họ tản ra một loại hương vị ngu ngốc, vừa ngửi là biết, chỉ có cùng loại ngu ngốc mới không ngửi được.”
“Tại sao ta có cảm giác ngươi đang nói ta thì phải?” A Cửu khó chịu nói.
“Cửu nha đầu, ta không nói nàng, tại sao nàng cứ vơ vào mình thế?” Hạ Thiên cười nói.
A Cửu lườm hắn một cái, lười nói nhảm với hắn: “Nếu ngươi đã biết Bình Giang Song Sát là ai, tại sao ngươi không bắt bọn họ hiện hình? Bị người ta vu oan chơi rất vui sao?”
“Vu oan?” Hạ Thiên nghi hoặc nhìn A Cửu: “Cửu nha đầu, nàng bị người ta vu oan à?”
A Cửu: “…”
“Các ngươi diễn kịch đủ chưa?” Nam nhân mặt đen không cách nào chịu đựng được hai người Hạ Thiên không nhìn hắn ta, lại càng quát to hơn: “Ta cho các ngươi mười phút, các ngươi lập tức nói rõ các ngươi nhốt sư phụ ta ở đâu? Các ngươi giấu chí bảo của Xà Y Môn chúng ta ở chỗ nào?”
Lúc này, xác thực có rất nhiều người lao qua bên này, khiến trong ngoài đại sảnh lầu một Cổ Nguyên Lâu chật như nêm cối.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, nếu Hạ Thiên và A Cửu không chịu đi vào khuôn phép, nói không chừng cả đám sẽ nhào lên chém hai người thành thịt nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận