Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3583: Vị trí gia chủ vốn là của ngươi (02)

Tề Ngữ Thi mỉm cười, hai chân bắt chéo, mắt nhìn A Cửu: ‘Tề gia cũng là đại tộc ngàn năm, tổ tiên thật ra cũng là tu tiên giả, nhưng trong số hậu bối sau này lại không xuất hiện người có tư chất, cho nên tu tiên gì đó đã sớm hoang phế.”
A Cửu lẳng lặng lắng nghe, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
“Nhất là gần trăm năm qua, đừng nói tu tiên, ngay cả Luyện Khí Kỳ cũng không có.” Tề Ngữ Thi nói: ‘Cho nên, lúc đó đã có tổ huấn, phàm là Tề gia xuất hiện một tu tiên giả, cho dù chỉ là Luyện Khí Kỳ, có thể vô điều kiện tiếp nhận vị trí gia chủ, không phân nam nữ, không phân huyết mạch, con dâu con rể, ai cũng được cả.”
“Ồ?” A Cửu giật mình: “Thì ra là có chuyện như vậy.”
“Đương nhiên, Tề gia trầm luân quá nhiều năm, nhưng vẫn muốn phục hưng.” Tề Ngữ Thi đưa mắt nhìn đám mây thỉnh thoảng biến hình phía xa: “Muốn phục hưng, cũng không thể chỉ bám vào một khuôn mẫu. Huyết mạch, họ khác, truyền nam không truyền nữ… tất cả đều là cặn bã, tuyệt không có lợi cho sự trưởng thành của gia tộc, tất nhiên phải vứt bỏ hết thảy.”
“Thì ra là thế.” A Cửu gật đầu. Nàng đã từng gặp qua quá nhiều đại tộc thế gia, bởi vì bảo thủ mà diệt vong.
Tề Ngữ Thi mỉm cười: “Thật ra, vốn nên kế thừa vị trí gia chủ là mẹ của ngươi.”
Ánh mắt A Cửu ngưng lại: “Nói như vậy là sao?”
“Bởi vì mẹ của ngươi năm đó chính là người duy nhất đột phá Luyện Khí Kỳ của Tề gia.” Tề Ngữ Thi cười nhạt, dường như đang nhớ lại chuyện của năm đó: “Ta cũng là dưới sự dẫn đạo của tỷ ấy mới có sự tiến bộ nho nhỏ.”
“Thế bà ấy…” A Cửu vừa định hỏi cái gì, lời đến miệng, bỗng nhiên không biết làm sao để mở miệng.
Tề Ngữ Thi đoán được nàng muốn hỏi cái gì, liền nói: “Ngươi muốn hỏi về sau rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đúng không?”
“Đúng, nhưng trước đó dì không hề có ý định nói với ta, ta tất nhiên cũng không tiện hỏi.” A Cửu lạnh nhạt nói.
“Có một số việc cần ngươi quan sát và cảm nhận, khi đó ngươi mới tin tưởng được.” Tề Ngữ Thi cười khẽ, lại thở dài: “Bây giờ ngươi đã có đáp án bước đầu, cho nên nói cho ngươi biết cũng không sao.”
A Cửu không khỏi thúc giục: “Vậy dì nói mau đi.”
Tề Ngữ Thi nhấp một ngụm trà, nói: “Nói như vậy, tỷ tỷ của ta cũng chính là mẹ ruột ngươi là người chỉ biết có tình yêu, ngươi hẳn hiểu ý này chứ?”
“Đương nhiên.” A Cửu gật đầu.
“Cho nên, cái gì gia chủ, cái gì tu tiên, cái gì đại cục, tất cả đều không khiến tỷ ấy hứng thú.” Khóe miệng Tề Ngữ Thi nhếch lên, hiển nhiên cảm thấy chuyện năm đó rất thú vị, lần nào nhắc đến cũng cảm thấy buồn cười: “Lão gia tử giới thiệu rất nhiều chỗ tốt, thậm chí muốn giao hết toàn bộ tài sản cho tỷ ấy, thiếu chút nữa quỳ xuống, nhưng cũng không thể giữ tỷ ấy lại.”
“A, cái này…” A Cửu vạn lần không nghĩ đến điều này.
Ý cười nơi khóe miệng Tề Ngữ Thi giống như điểm đen trên giấy, thoáng chốc lớn hơn: “Tỷ ấy muốn rời khỏi Tề gia, rời khỏi Phù Lương đến một thành thị lớn, sau đó tìm được một đại suất ca rất đẹp trai, yêu nhau, kết hôn sinh con, sống cuộc sống đơn giản, vui vẻ qua ngày qua tháng, ai khuyên cũng vô dụng. Cho dù ai nói cái gì, tỷ ấy cũng chuẩn bị hành lý rời khỏi nhà ra ngoài.”
A Cửu không hiểu: “Vì sao dì lại không làm gia chủ? Khi đó dì cũng là Luyện Khí Kỳ rồi mà.”
“Ừm, cũng đúng.” Tề Ngữ Thi im lặng hai giây, sau đó nói: ‘Khi đó, ta tham gia một nhóm fan hâm mộ theo đuổi thần tượng, hoàn toàn không có hứng thú với việc tu tiên, chỉ muốn theo thần tượng của ta đến chân trời góc biển. Nói đến, ta còn điên cuồng hơn mấy nữ sinh bây giờ.”
A Cửu: “…”
“Được rồi, không hổ là bào thai song sinh, một người chỉ biết yêu đương, một người chỉ biết theo đuổi thần tượng, cũng đều vì sở thích riêng của mình mà vứt bỏ tất cả.”
“Lúc đó, dì theo đuổi minh tinh nào thế?” A Cửu dột nhiên hỏi đến một vấn đề: “Chẳng lẽ là Tứ Đại Thiên Vương?”
“Không phải.” Tề Ngữ Thi mỉm cười, cũng không cảm thấy thẹn thùng: “Ta thích nhất chính là Trương Trí Lâm. Lúc đó, ta theo đuổi đến phát điên. Gần đây, ta nhìn thấy anh ấy trong một tiết mục trên tivi, vẫn đẹp trai như ngày nào. Cũng may, cuộc sống không bạc đãi fan hâm mộ như ta, cũng xem như lâu ngày gặp lại.”
A Cửu một lần nữa: “…”
“Có thể nói ta không đáng tin cậy bằng tỷ tỷ của mình.” Tề Ngữ Thi cười khẽ, bỏ qua chủ đề này: “Chuyện của tỷ ấy và Từ Côn Luân, ta không biết rõ lắm. Khi đó thông tin không tiện, ta cũng chỉ liên lạc với tỷ ấy mấy lần. Dù sao, tỷ ấy nói mình gặp được chân mệnh thiên tử, hơn nữa vừa thấy đã yêu. Về sau, rất lâu rồi cũng không nghe thấy tin tức. Khi gặp lại, chị ấy đã vác cái bụng lớn về nhà.”
A Cửu biết, chuyện kế tiếp chính là điểm quan trọng nhất, cũng là chỗ xuất phát nhiều lời đồn kỳ quái nhất.
“Sau khi trở về, mặc dù cha mẹ cũng rất tức giận, nhưng việc đã đến nước này, nói cái gì cũng đều vô dụng.” Tề Ngữ Thi lạnh nhạt nói, cũng không cảm thấy đây là sự việc gì lớn: “Hơn nữa, cha ta còn phát hiện tu vi của chị ấy đã đến Trúc Cơ Kỳ đỉnh phong, mơ hồ còn có dấu hiệu Kim Đan, ngược lại mừng rỡ như điên, ý cũng rất rõ ràng, nếu chị ấy đã muốn làm gia chủ, vậy thì sau khi sinh đứa con ra, sẽ cố gắng bồi dưỡng nó, xem như có thể chấn hưng Tề gia.”
Nói đến đây, Tề Ngữ Thi quay sang nhìn A Cửu: “Cho nên, vị trí gia chủ này vốn là của ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận