Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1840. Anh hai ta nhớ ngươi!

“Bé Ngoan, đánh chữ quá chậm, ta có chuyện phải nói cho ngươi.” Hạ Thiên đành phải gửi tin nhắn.
“Đồ ngốc, ngươi có thể gửi tin nhắn bằng giọng nói.” Bé Ngoan lập tức nhắn lại.
Thế là, Hạ Thiên lại gửi giọng nói qua.
Bé Ngoan lại từ chối, hiển nhiên là không muốn cho Hạ Thiên nghe được giọng nói của nàng.
Lại sau đó, Bé Ngoan gửi tin nhắn, rõ ràng là giọng như dạy đồ ngốc.
À, gửi tin nhắn bằng giọng vốn rất đơn giản, Hạ Thiên cũng không kém thông minh như vậy, không phải sao, hắn rất nhanh đã học được.
“Bé Ngoan ngươi có quan hệ như thế nào với vợ Tiểu Yêu Tinh vậy? Bé Ngoan ngươi ở đâu? Bé Ngoan...” Hạ Thiên nói một hơi dài.
Ừ, gửi mười mấy tin nhắn, vấn đề của hắn hơi nhiều.
Mà khi hắn nói xong chuẩn bị gửi, phát hiện tin nhắn đã bị thu lại.
“A? Bé Ngoan, sao không gửi tin nhắn được nữa?” Hạ Thiên có chút buồn bực.
“Đồ ngốc, ngươi vừa bị ta kéo vào danh sách đen!” Bé Ngoan tức giận: “Không nên hỏi vấn đề không liên quan, nếu không thì ta lại kéo ngươi vào danh sách đen!”
Hạ Thiên có chút buồn bực, không cho hắn hỏi vấn đề không liên quan, đó đều là vấn đề rất quan trọng có được hay không.
“Cũng không nghe lời giống vợ Tiểu Yêu Tinh, xem ra hơn nửa là phân thân do vợ Tiểu Yêu Tinh làm ra, còn gọi Bé Ngoan chứ, không có ngoan chút nào.” Hạ Thiên lẩm bẩm, nhưng, lúc này, hắn sẽ không nhắn nhiều tin nhắn cho Bé Ngoan nữa.
Trên thực tế, bây giờ, Bé Ngoan lại gửi cho hắn một tư liệu, rất nhiều vấn đề hắn vừa mới hỏi, một phần liên quan tới chính Tiểu Yêu Tinh, mà đổi thành một bộ phận khác, nhưng một ít chuyện khác, tỉ như tư liệu của bệnh viện tâm thần kia, còn có một vài đồ vật cần Bé Ngoan đi thăm dò.
Cái người gọi là Tô Hà bị bệnh tâm thần kia, Bé Ngoan đã tra được tất cả tài liệu của hắn, nhưng Bé Ngoan không thể tìm được Tô Hà, đồng thời Bé Ngoan phát hiện một chuyện, đó chính là người nhà của ba mẹ Tô Hà, toàn bộ đều mất tích.
“Bé Ngoan, ngươi tiếp tục giúp ta tìm Tô Hà, chắc Tô Hà còn chưa chết, tìm được hắn, là có thể tìm được cái tổ chức Diệt Thần kia.” Hạ Thiên nói với Bé Ngoan.
Đối với tổ chức Diệt Thần, thật ra Hạ Thiên vẫn không để ý như cũ.
Nhưng, bây giờ đối với tổ chức đó, Hạ Thiên lại hơi coi trọng một chuyện, hơi suy nghĩ, hắn lại nói với Bé Ngoan: “Ngươi gửi những tài liệu này đến Thiên Đạo tổ đi, ngươi có thể tìm được người phụ trách của bọn hắn không?”
“Có thể.” Bé Ngoan nhắn lại.
Hạ Thiên sẽ không nói thêm cái gì, nếu bên trong tổ chức Diệt Thần tồn tại người tu tiên chân chính, hoặc mặc dù không phải là người tu tiên nhưng có người đang cố gắng tu tiên, vậy rõ ràng chính là phạm vi mà Thiên Đạo tổ quản lý.
Mặc dù Hạ Thiên không để ý tổ chức này nhiều, nhưng Y Tiểu Âm rất để ý, Hạ Thiên cảm thấy, cho Thiên Đạo tổ nhìn chằm chằm tổ chức kia, tốt nhất có thể điều tra ra, nói như vậy, vợ Y Y xinh đẹp của hắn sẽ rất vui vẻ.
Ôi, sau khi Y Tiểu Âm đi vào phòng, đến bây giờ đều chưa có đi ra.
“Nên đi ăn cơm tối thôi.” Hạ Thiên lẩm bẩm, bây giờ đã là năm giờ chiều, đúng là có thể đi ăn cơm tối.
Mặc dù đối với Hạ Thiên mà nói, có ăn cơm hay không cũng không phải vấn đề, nhưng nếu Y Tiểu Âm nguyện ý đi với hắn dùng một bữa tối lãng mạn, hắn vẫn muốn đi.
Đang muốn đứng dậy đi tìm Y Tiểu m, thì chuông điện thoại di động vang lên, Hạ Thiên nhìn tên người gọi đến, phát hiện là Tô Bối Bối gọi điện tới.
“Bối nha đầu, ngươi nhớ ta à?” Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại, sau đó không tự chủ được trong đầu hiện lên dáng người rất đẹp của Tô Bối Bối hiện tại.
Ừ, dường như bây giờ hắn có chút nhớ nàng.
“Đồ biến thái, ta mới không thèm nhớ ngươi!” Tô Bối Bối hừ một tiếng: “Là anh hai ta nhớ ngươi.”
“Khi nào anh hai ngươi trở thành đồng tính luyến ái vậy?” Hạ Thiên có chút ngạc nhiên, “Hắn đột nhiên bị bệnh? Có muốn ta chữa khỏi cho hắn hay không?”
“Ngươi mới bị bệnh!” Tô Bối Bối có chút không cao hứng: “Anh hai ta nhớ đến y thuật của ngươi, hắn muốn tìm ngươi giúp một chút.”
“Ồ, bây giờ ta với hắn không quen, không giúp.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Này, cái gì gọi là bây giờ ngươi không quen hắn?” Tô Bối Bối lập tức rất không vui: “Ngươi không phải còn muốn theo đuổi ta sao? Bây giờ cho ngươi giúp anh hai ta một chuyện, ngươi lại còn không đi, ngươi có thành ý hay không?”
“Bối nha đầu, ta không muốn theo đuổi ngươi, là ngươi vẫn luôn muốn làm vợ ta.” Hạ Thiên cảm thấy rất vô tội: “Tuy nhiên ta thật sự rất vất vả khi đáp ứng ngươi, nhưng ngươi đã chạy mất, đây là ngươi không có thành ý.”
“Đồ háo sắc, ta không nói bậy với ngươi nữa!” Tô Bối Bối thở phì phò nói: “Tóm lại ngươi có giúp anh hai ta hay không? Ngươi không muốn đi, ta sẽ tiếp tục sống ở bên ngoài, không quay về nữa!”
“Bối nha đầu, ngươi không thể tiếp tục chơi ở bên ngoài nữa, bây giờ bên ngoài không an toàn.” Bây giờ, giọng của Hạ Thiên nghiêm túc.
“Đi cùng với ngươi mới không an toàn.” Tô Bối Bối yêu kiều hừ một tiếng, “Ngươi đi tìm anh hai ta đi, ta gửi địa chỉ cho ngươi, ngươi đi qua tìm hắn là được.”
Tô Bối Bối nói xong cũng cúp điện thoại, sau đó, Hạ Thiên lập tức nhận được một tin nhắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận