Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4269: Ăn một chưởng pháp từ trên trời giáng xuống

Lời còn chưa nói hết, Hạ Thiên đã xuất hiện trước mặt của hắn, nắm đấm giống như dùng tốc độ chậm nhất đánh vào mặt của hắn.
Bành.
Một quyền đánh rất vừa vặn.
Tuy nhiên, Vấn Thiên Đạo Nhân cũng không gặp khó khăn, bởi vì quyền kình của Hạ Thiên bị cơ thể của hắn trực tiếp hấp thu, dùng tốc độ nhanh chất lan tràn khắp bách hải.
Sau đó, trong vòng chưa đầy một phần trăm giây, kiếp lực phân tán vòng qua mấy chu thiên, hội tụ cùng một chỗ, trải qua song chưởng của Vấn Thiên Đạo Nhân đánh về phía Hạ Thiên.
“Vấn Thiên Kiếp Chưởng.”
Hạ Thiên cũng không tránh, miễn cưỡng tiếp một chưởng này.
Nhưng cơ thể của hắn không thể biến kiếp lực này cho bản thân sử dụng, cả người nhất thời bị đánh bay ra ngoài.
Không cần hóa dụng, vậy thì chỉ có thể tá lực.
Bành.
Hạ Thiên rất nhanh tháo bỏ kình lực kia, nhưng trong lòng thật sự không phục: “Lão mũi trâu, ngươi đúng là có chút bản lãnh. Bây giờ đến phiên ngươi ăn của ta một quyền.”
“Ngươi đến là được.” Vấn Thiên Đạo Nhân đứng im không nhúc nhích.
Nói đánh là đánh. Hạ Thiên sử dụng sáu thành lực đạo, một chiêu Súc Địa Thành Thốn đến trước mặt Vấn Thiên Đạo Nhân.
Không đợi đối phương kịp phản ứng, một nắm đấm đã đánh trúng ngực Vấn Thiên Đạo Nhân.
Một quyền này chẳng hoa mỹ, cũng chẳng có kỹ xảo.
Chỉ là một nắm đấm đơn thuần, chủ yếu dựa vào sức mạnh, trong đó đương nhiên cũng trộn lẫn một phần kiếp lực.
Vấn Thiên Đạo Nhân một lần nữa sử dụng kỹ năng chuyển hóa sức mạnh, chỉ là lần này xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Bởi vì Hạ Thiên đã sử dụng Băng Hỏa kiếp lực. Đây là hai loại kiếp lực hoàn toàn trái ngược nhau. Khi chúng còn bên trong cơ thể của hắn, bởi vì liên quan đến Băng Hỏa linh thể, hai loại kiếp lực này có thể chung sống hòa bình.
Nhưng một khi rời khỏi cơ thể Hạ Thiên, dĩ nhiên chúng không thể hòa vào nhau rồi.
Vấn Thiên Đạo Nhân sơ sẩy một chút đã khiến cho loại kiếp lực này tiến vào cơ thể của hắn. Kết quả không thể hòa tan. Hai loại kiếp lực đấu với nhau, phá hủy hệ thống tuần hoàn trước kia của hắn.
“A?” Vấn Thiên Đạo Nhân kinh ngạc lên tiếng, gương mặt vốn không hề gợn sóng lộ ra vẻ ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng. Song chưởng ngưng tụ, trước đẩy nắm đấm của Hạ Thiên ra, sau đó phản hồi toàn bộ Hỏa kiếp lực trở về.
“Lão đầu nhi, ngươi không chịu nổi rồi.”
Hạ Thiên cười hì hì, làm ra vẻ hiểu hết: “Để ta cho ngươi thêm cây đuốc.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nhanh chóng thối lui mấy trăm mét, nhấc tay lên bắn ra một đạo kiếp lực về phía Hạ Thiên.
Đạo kiếp lực hóa thành mấy luồng lưu quang bay thẳng đến chỗ Hạ Thiên.
Hạ Thiên hoàn toàn không quan tâm đến thiên đạo kiếp lực, vẫn xông thẳng về phía Vấn Thiên Đạo Nhân.
Đương nhiên, Hạ Thiên không phải không có chuẩn bị. Hắn lấy ra một cây ngân châm đâm tới mấy luồng lưu quang kia.
“Cút sang một bên.”
Mấy đạo lưu quang trong nháy mắt bị đánh vỡ nát.
“Đến hay lắm.” Vấn Thiên Đạo Nhân mỉm cười, bóp quyết ấn đẩy về phía Hạ Thiên: “Bần đạo mời ngươi ăn một Đại Phật Chưởng.”
Chỉ thấy một Phật Đà Kim Thân thật lớn xuất hiện sau lưng Vấn Thiên Đạo Nhân, vận bàn tay che trời đánh về phía Hạ Thiên.
Một chưởng này mơ hồ mang theo từng sợi sức mạnh pháp tắc, khiến cho Hạ Thiên có cảm giác không cách nào né tránh.
Tuy nhiên, hắn cũng không có ý định né tránh.
Hạ Thiên xiết chặt nắm đấm nghênh đón.
Cơ Thanh Ảnh từ xa nhìn thấy không khỏi cảm thấy buồn bực trong lòng, vô thức mắng: “Hắn không phải đạo sĩ sao? Tại sao lại dùng Phật chưởng chứ?”
An Khả Khả chợt nhớ đến mình đã từng đọc qua một quyển tiểu thuyết rất nhiều năm trước đó: “Có lẽ là vì Phật là Đạo.”
“Đây là thuyết pháp gì?” Cơ Thanh Ảnh không hiểu.
Vân Thanh có chút bận tâm: “Các ngươi cảm thấy chồng của chúng ta có thể thắng sao?”
“Chồng nhất định thắng.” Tát Mã công chúa không hề do dự nói.
An Khả Khả gật đầu nói: “Nhất định chồng sẽ thắng. Hắn không thể thua được.”
Mặc dù Cơ Thanh Ảnh cũng cảm thấy Hạ Thiên sẽ không thua nhưng nàng cũng có chút nhận biết về thực lực của Vấn Thiên Đạo Nhân.
Cho đến trước mắt, hai người đều không xuất hết toàn lực.
Nhưng Vấn Thiên Đạo Nhân hiển nhiên càng thêm thành thạo điêu luyện. Hạ Thiên thì có chút bị động. Nguyệt Thanh Nhã nhìn chằm chằm trận chiến, trong lòng phân tích sự lợi và hại của hai người. Thật ra, nàng không để ý đến thắng bại của cả hai. Nàng chỉ muốn nhớ kỹ càng nhiều chi tiết của Vấn Thiên Đạo Nhân càng tốt, để ngày sau chậm rãi phá giải và nghiên cứu.
“A, chồng, cẩn thận.”
Lúc này, Vân Thanh bỗng nhiên kinh hô một tiếng.
Chỉ nghe bành một tiếng, Hạ Thiên bị một cự chưởng đánh trúng, cả người một lần nữa bay rớt ra ngoài.
“Đây là Thiên Thiên Phật Kiếp Chưởng, mà cũng chỉ là thức thứ nhất.” Hai tay Vấn Thiên Đạo Nhân bóp quyết ấn, cười nói với Hạ Thiên: “Kiếp lực của ngươi rất đặc biệt, nhưng còn chưa trải qua thiên kiếp rèn luyện. Cho nên nó không đủ hùng hậu. Đối mặt với người cùng cảnh giới với ngươi, thậm chí tu tiên giả cảnh giới cao hơn ngươi, kiếp lực của ngươi vẫn chiếm được lợi.”
Nói xong, sắc mặt của hắn chuyển sang khinh thường: “Nhưng muốn đối phó người kia, cảnh giới cao hơn ngươi không phải một chút, càng không phải một giai hai giai. Với thực lực của ngươi bây giờ, chỉ sợ ngay cả đến gần người đó cũng không được.”
“Đánh rắm.”
Hạ Thiên hoàn toàn không tiếp nhận thuyết pháp này, trực tiếp bóp quyền đánh tới: “Bây giờ ta sẽ đánh ngươi nằm sấp luôn.” Vấn Thiên Đạo Nhân lại bóp quyết ấn: “Vậy ta sẽ cho ngươi ăn thêm một chút, một chưởng từ trên trời giáng xuống.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận